Tổ chức, hướng dẫn việc khai thác và phát triển các ngành nghề truyền thống ở tỉnh Thái Nguyên

Tài liệu Tổ chức, hướng dẫn việc khai thác và phát triển các ngành nghề truyền thống ở tỉnh Thái Nguyên: Hứa Thị Minh Hồng Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 191(15): 137 - 142 137 TỔ CHỨC, HƯỚNG DẪN VIỆC KHAI THÁC VÀ PHÁT TRIỂN CÁC NGÀNH NGHỀ TRUYỀN THỐNG Ở TỈNH THÁI NGUYÊN Hứa Thị Minh Hồng* Trường Chính trị tỉnh Thái Nguyên TÓM TẮT Bảo tồn và phát triển các ngành nghề truyền thống là yêu cầu khách quan, cấp thiết và có ý nghĩa quan trọng trong chiến lược phát triển kinh tế - xã hội và xây dựng nông thôn mới hiện nay.Trên cơ sở phân tích thực trạng, đề xuất giải pháp tổ chức hướng dẫn, phát triển ngành nghề truyền thống ở tỉnhThái Nguyên hiện nay, qua đó đóng góp tích cực cho sự phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh trong thời gian tới Bài viết sử dụng một số phương pháp nghiên cứu: Phân tích; Thu thập, xử lý dữ liệu nhằm đề xuất những giải pháp cơ bản để tổ chức, hướng dẫn khai thác phát triển ngành nghề truyền thống ở Thái Nguyên hiện nay trên cơ sở phân tích thực trạng của vấn đề nghiên cứu. Từ khóa: ngành nghề; truyền thống; phát triển; nông thôn; Thái Nguyên ...

pdf6 trang | Chia sẻ: quangot475 | Lượt xem: 373 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tổ chức, hướng dẫn việc khai thác và phát triển các ngành nghề truyền thống ở tỉnh Thái Nguyên, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Hứa Thị Minh Hồng Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 191(15): 137 - 142 137 TỔ CHỨC, HƯỚNG DẪN VIỆC KHAI THÁC VÀ PHÁT TRIỂN CÁC NGÀNH NGHỀ TRUYỀN THỐNG Ở TỈNH THÁI NGUYÊN Hứa Thị Minh Hồng* Trường Chính trị tỉnh Thái Nguyên TÓM TẮT Bảo tồn và phát triển các ngành nghề truyền thống là yêu cầu khách quan, cấp thiết và có ý nghĩa quan trọng trong chiến lược phát triển kinh tế - xã hội và xây dựng nông thôn mới hiện nay.Trên cơ sở phân tích thực trạng, đề xuất giải pháp tổ chức hướng dẫn, phát triển ngành nghề truyền thống ở tỉnhThái Nguyên hiện nay, qua đó đóng góp tích cực cho sự phát triển kinh tế - xã hội của tỉnh trong thời gian tới Bài viết sử dụng một số phương pháp nghiên cứu: Phân tích; Thu thập, xử lý dữ liệu nhằm đề xuất những giải pháp cơ bản để tổ chức, hướng dẫn khai thác phát triển ngành nghề truyền thống ở Thái Nguyên hiện nay trên cơ sở phân tích thực trạng của vấn đề nghiên cứu. Từ khóa: ngành nghề; truyền thống; phát triển; nông thôn; Thái Nguyên MỞ ĐẦU* Xuất phát từ vị trí, vai trò của ngành nghề truyền thống và yêu cầu khách quancủa quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước mà việc phát triển các ngành nghề truyền thống ở cả nước nói chung và tỉnh Thái Nguyên nói riêng hiện có vị trí rất quan trọng. Mặc dù đã có những bài viết đề cập đến các ngành nghề truyền thống trong quá trình phát triển kinh tế - xã hội dưới các khía cạnh khác nhau.Tuy nhiên, chưa có bài viết cụ thể nào tiếp cận đến việc tổ chức hướng dẫn, phát triển ngành nghề truyền thống nói chung và ở Thái Nguyên nói riêng. Vì vậy, việc nghiên cứu thực trạng và giải pháp tổ chức hướng dẫn, phát triển ngành nghề truyền thống ở Thái Nguyên hiện nay là cần thiết. PHƯƠNG PHÁP NGHIÊN CỨU Để nghiên cứu và giải quyết vấn đề, tác giả bài viết sử dụng một số phương pháp nghiên cứu cơ bản như: thu thập nghiên cứu các văn bản quản lý nhà nước về phát triển ngành nghề truyền thống, thu thập thông tin để phân tích thực trạng và giải pháp KẾT QUẢ VÀ BÀN LUẬN Việt Nam là đất nước có nhiều nghề thủ công truyền thống gắn liền với lịch sử dân tộc.Các * Tel: 0988 666550, Email: minhhongnnpl@gmail.com ngành nghề truyền thống được hình thành, tồn tại trải qua nhiều thăng trầm và phát triển cho đến tận bây giờ. Những nghề, làng nghề truyền thống đã chứng tỏ được sức sống bền bỉ của mình, góp phần giữ gìn nét đẹp văn hóa của ông cha để lại và tạo điều kiện cho xã hội phát triển. Tuy nhiên do những yếu tố chủ quan, khách quan mà hiện nay một số ngành nghề truyền thống ở các địa phương không phát huy được hết giá trị, ý nghĩa của nó mà thâm chí còn dần dần bị mai một. Do đó, việc bảo tồn và phát triển các ngành nghề truyền thống là yêu cầu khách quan, cấp thiết và có ý nghĩa quan trọng trong chiến lược phát triển kinh tế - xã hội và xây dựng nông thôn mới hiện nay. Điều này xuất phát từ những nguyên nhân cơ bản sau: Một là, vị trí, vai trò của ngành nghề truyền thống trong xây dựng nông thôn mới. Trong quá trình chuyển đổi cơ cấu kinh tế, xây dựng nông thôn mới, việc khai thác và phát triển các ngành nghề truyền thống ở địa phương giữ vị trí, vai trò đặc biệt quan trọng. Cụ thể là: - Góp phần chuyển dịch cơ cấu kinh tế ở nông thôn. Các vùng nông thôn chủ yếu là cơ cấu kinh tế nông nghiệp, hiện vẫn còn chiếm số lớn. Vì vậy, nếu các ngành nghề truyền thống phát triển sẽ trở thành hạt nhân - kinh tế cho địa phương, thúc đẩy quá trình xây dựng nông thôn mới, thu hút người dân tham gia Hứa Thị Minh Hồng Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 191(15): 137 - 142 138 lao động, sản xuất trực tiếp tại địa phương, qua đó giảm tỷ lệ lao động đổ về các thành phố, đô thị lớn để mưu sinh góp phần giảm các vấn đề xã hội. Việc phát triển các ngành nghề truyền thống ở nông thôn sẽ tận dụng được các nguồn nguyên liệu là sản phẩm của ngành nông – lâm – ngư nghiệp, làm tăng khả năng tích lũy vốn và kỹ thuật hỗ trợ cho nông nghiệp, công nghiệp và các loại hình dịch vụ khác ở nông thôn phát triển. - Giải quyết việc làm, nâng cao thu nhập, cải thiện đời sống người lao động. Nông thôn là nơi sinh sống của trên 64% dân số cả nước, có 67,8% lực lượng lao động từ 15 tuổi trở lên[6], đó vừa là nguồn cung cấp lao động cho các ngành kinh tế quốc dân vừa là thách thức về vấn đề giải quyết việc làm cho người lao động ở nông thôn hiện nay. Do đặc điểm của sản xuất nông nghiệp có tính mùa vụ nên lao động cũng có tính mùa vụ, vì thế sẽ có thời gian nhàn rỗi, dẫn đến dư thừa lao động. Do đó, ngoài việc cung cấp lao động cho các khu công nghiệp và dịch vụ, người lao động ở nông thôn còn có thể tham gia vào sản xuất các sản phẩm truyền thống ở địa phương. Việc phát triển ngành nghề nông thôn không những giải quyết được việc làm tại chỗ cho nguồn lao động mà còn sử dụng triệt để sức lao động, tăng thu nhập, đảm bảo cuộc sống cho các hộ gia đình, góp phần phát triển kinh tế - xã hội ở địa phương. Đặc biệt, các ngành nghề truyền thống thường là lao động thủ công, không kén chọn nên có thể sử dụng lao động với độ tuổi phong phú, thậm chí cả người già, trẻ em, người khuyết tật cũng có thể tham gia sản xuất. - Phát triển ngành nghề truyền thống ở địa phương góp phần phát triển loại hình kinh tế hộ gia đình đặc biệt trong lĩnh vực nông nghiệp, nông thôn. Bởi vì quá trình sản xuất các sản phẩm của làng nghề đã tận dụng một cách triệt để các yếu tố về vốn, kỹ thuật của từng hộ gia đình, các thành viên trong gia đình đều có thể tham gia sản xuất các mặt hàng truyền thống đáp ứng nhu cầu thị trường. - Bảo tồn và phát huy văn hóa dân tộc. Sản phẩm của những ngành nghề truyền thống là sự kết hợp giữa văn hóa và trình độ kỹ thuật của người làm nghề tạo nên. Những sản phẩm có độ thẩm mỹ cao, kết hợp tinh hoa qua nhiều thế hệ. Nó không chỉ có ý nghĩa về mặt kinh tế cho người dân mà còn phản ánh sinh động đời sống kinh tế - văn hóa – xã hội của người dân đồng thời gìn giữ những nét đẹp truyền thống của dân tộc Việt Nam qua các thế hệ. Hai là, yêu cầu của quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa trong khu vực nông nghiệp, nông thôn. Mục tiêu của quá trình phát triển nông nghiệp, nông thôn là không ngừng nâng cao đời sống vật chất và tinh thần của dân cư nông thôn trên cơ sở công nghiệp hóa, hiện đại hóa nông nghiệp là nhiệm vụ quan trọng hàng đầu của quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, trong đó phát triển sản xuất nông nghiệp là then chốt, xây dựng nông thôn mới là căn bản, nông dân giữ vai trò chủ thể. Ba là, những khó khăn, bất cập trong việc phát triển ngành nghề truyền thống ở địa phương. Hiện nay, ở các làng nghề, làng nghề truyền thống phần lớn mặt bằng sản xuất chật hẹp do chủ yếu xây dựng tại gia đình, vừa sản xuất vừa làm nơi sinh hoạt, cho nên nhiều cơ sở không có điều kiện đầu tư, đổi mới công nghệ và thiết bị để mở rộng sản xuất; Thiết bị công nghệ của nhiều làng nghề còn lạc hậu, khiến cho năng suất thấp, giá thành cao, chất lượng kém. Đặc biệt, tình trạng ô nhiễm không khí, bụi, tiếng ồn, nguồn nước, chất thải rắn ở một số làng nghề đã đến mức nghiêm trọng; Vấn đề tìm đầu ra cho sản phẩm, Bốn là, trách nhiệm của chính quyền địa phương trong phát triển ngành nghề truyền thống. Yêu cầu phát triển nhanh và bền vững các ngành nghề truyền thống nhằm đẩy nhanh quá trình xây dựng nông thôn mới không chỉ cần tăng cường sự lãnh đạo của các tổ chức cơ sở đảng, mà cần phải nâng cao hơn nữa năng lực và trách nhiệm quản lý của chính quyền các cấp. Chính vì vậy, củng cố và nâng Hứa Thị Minh Hồng Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 191(15): 137 - 142 139 cao năng lực, trách nhiệm của chính quyền các cấp vừa là đòi hỏi mang tính nguyên tắc, vừa mang tính thực tiễn sâu sắc. Thái Nguyên là tỉnh thuộc vùng miền núi trung du Bắc Bộ với nhiều tiềm năng trong phát triển kinh tế - xã hội, đặc biệt là các ngành nghề thủ công truyền thống và nhiều sản phẩm chủ lực như: cây chè, cây hoa quảTrong những năm qua, tỉnh Thái Nguyên đã ban hành một số quy định trong việc phát triển ngành nghề nông thôn như: Quyết định số 3358/QĐ-UBND của Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Nguyên phê duyệt quy hoạch phát triển ngành nghề nông thôn tỉnh Thái Nguyên giai đoạn 2009-2020[1]; Nghị quyết số 21/2016/NQ-HĐND của Hội đồng nhân dân tỉnh Thái Nguyên ban hành quy định chính sách hỗ trợ đặc thù khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn trên địa bàn tỉnh Thái Nguyên giai đoạn 2016-2020[3]; Đề án đào tạo nghề cho lao động nông thôn đến năm 2020 của tỉnh Thái Nguyên[2]Với nhiều chính sách hấp dẫn, Thái Nguyên đã huy động mọi nguồn lực hỗ trợ cho các làng nghề, làng nghề truyền thống xây dựng thương hiệu, qua đó nâng cao sức đóng góp của khu vực này trong phát triển kinh tế - xã hội. Hiện nay, trên địa bàn tỉnh có rất nhiều làng nghề, đa dạng về ngành nghề, tính đến tháng 9/2018, toàn tỉnh có 238 làng nghề, làng nghề truyền thống, trong đó có 216 làng nghề chè (chiếm gần 90,8%), còn lại là các làng nghề chế biến nông, lâm sản, thực phẩm; sinh vật cảnh; gỗ mỹ nghệ, mộc dân dụng. Làng nghề trồng và chế biến chè chiếm tỷ lệ lớn như vậy là do tỉnh Thái Nguyên có 21.700 ha chè (diện tích chè lớn thứ 2 trong cả nước), trong đó có hơn 18.000ha chè kinh doanh[7]. Trong những năm qua, tỉnh Thái Nguyên đã tập trung mọi nguồn lực để khai thác có hiệu quả, bền vững tiềm năng và lợi thế của cây chè trên cơ sở phát triển đồng bộ sản xuất, chế biến, tiêu thụ gắn với việc ứng dụng tiến bộ khoa học công nghệ, áp dụng các tiêu chuẩn tiên tiến, phát triển sản phẩm đa dạng, an toàn, chất lượng kết hợp với việc tạo dựng thương hiệu cho sản phẩm trên thị trường trong nước và quốc tế. Trong đó vấn đề bảo hộ quyền sở hữu trí tuệ cho sản phẩm chè được đặc biệt quan tâm. Năm 2013, sản phẩm chè Thái Nguyên được công nhận kỷ lục Việt Nam “Thái Nguyên – Thương hiệu trà danh tiếng được nhiều người biết đến nhất” và kỷ lục châu Á “Sản phẩm trà Thái Nguyên thuộc Top các đặc sản quà tặng có giá trị của châu Á”; Năm 2016, sản phẩm chè của Công ty cổ phần chè Hà Thái đạt giải Bạc; năm 2017, sản phẩm chè của Công ty cổ phần chè Tân Cương Hoàng Bình đạt giải Đặc biệt tại cuộc thi đặc sản quốc tế Bắc Mỹ; Năm 2017, nhãn hiệu tập thể “Chè Thái Nguyên” đã được cơ quan sở hữu trí tuệ của 03 quốc gia và vùng lãnh thổ (Mỹ, Trung Quốc, Đài Loan) cấp văn bằng bảo hộ. Đây là điều kiện rất thuận lợi để nâng cao giá trị và năng lực cạnh tranh của sản phẩm chè Thái Nguyên tại các thị trường nước ngoài tiềm năng. Tuy nhiên để khai thác tối đa giá trị của nhãn hiệu tập thể “Chè Thái Nguyên” tại các thị trường nước ngoài đã được bảo hộ là một vấn đề không hề đơn giản. Nó đòi hỏi sự tham gia tích cực tất cả các cấp, các ngành và các tổ chức, cá nhân sản xuất, kinh doanh sản phẩm chè. Từ nay đến năm 2020, Thái Nguyên tiếp tục dành nhiều ưu đãi cho 37 chương trình, dự án phục vụ phát triển ngành nghề nông thôn trên địa bàn tỉnh, trong đó có nhiều dự án mới như: nghề đan rọ tôm, nghề thêu ren, nghề sản xuất đồ gỗ mỹ nghệ, nghề trồng hoa cây cảnh, nghề cơ khí inox Đảm bảo thực hiện mục tiêu thúc đẩy ngành nghề nông thôn phát triển bền vững, chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông nghiệp, nông thôn theo hướng giảm dần tỷ trọng nông nghiệp, nâng cao tỷ trọng ngành phi nông nghiệp, dịch vụ, nâng cao thu nhập của người dân nông thôn. Trên cơ sở yêu cầu khách quan và thực trạng đó, việc tổ chức, hướng dẫn khai thác phát Hứa Thị Minh Hồng Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 191(15): 137 - 142 140 triển ngành nghề truyền thống ở Thái Nguyên hiện nay cần thực hiện đồng bộ những giải pháp cơ bản: Thứ nhất, xây dựng quy hoạch, kế hoạch phát ngành nghề truyền thống ở địa phương. Từ chủ trương của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, chính quyền địa phương xây dựng quy hoạch, kế hoạch phát triển các ngành nghề truyền thống trên cơ sở kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội chung, phù hợp với đặc điểm của địa phương, sát với từng giai đoạn, từng thời kỳ phát triển của các làng nghề, nghề truyền thống, làng nghề truyền thống; ưu tiên quy hoạch xây dựng các khu sản xuất tiểu thủ công nghiệp, tiến tới đưa các doanh nghiệp và cơ sở sản xuất từ hộ gia đình ra những cụm công nghiệp làng nghề tập trung. Xác định được chức năng, quyền hạn, trách nhiệm của chính quyền và các cơ quan quản lý nhà nước có liên quan theo quy định của pháp luật, nhằm nâng cao chất lượng quản lý, điều hành hoạt động đối với các làng nghề, làng nghề truyền thống. Đây là giải pháp cơ bản ảnh hưởng trực tiếp đến việc bảo tồn và phát triển các ngành nghề truyền thống ở địa phương. Thứ hai, lập, quản lý hồ sơ và báo cáo trong việc công nhận, quản lý các ngành nghề truyền thống ở địa phương. Để được công nhận nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống, chính quyền địa phương phải có trách nhiệm trong lập và quản lý hồ sơ. Theo đó: - Ủy ban nhân dân cấp xã tiến hành kiểm tra, rà soát các ngành nghề truyền thống ở địa phương. - Ủy ban nhân dân cấp huyện lập hồ sơ đề nghị công nhận nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống theo tiêu chí quy định và trình Ủy ban nhân dân cấp tỉnh xét công nhận. (Các thành phần hồ sơ đề nghị công nhận nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống được quy định cụ thể tại Điều 6, Nghị định số 52/2018/NĐ-CP[4]) - Thời hạn: 30 ngày làm việc, kể từ ngày nhận được hồ sơ hợp lệ, Ủy ban nhân dân cấp tỉnh thành lập Hội đồng xét duyệt, chọn những đối tượng đủ tiêu chuẩn theo quy định, ra quyết định và cấp bằng công nhận nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống. - Thời gian xét công nhận: do Ủy ban nhân dân cấp tỉnh quyết định. Nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống sau khi được công nhận không đạt tiêu chí quy định sẽ bị thu hồi bằng công nhận. Ủy ban nhân dân cấp huyện có trách nhiệm tổng hợp danh sách, gửi Ủy ban nhân dân cấp tỉnh để xem xét, thu hồi bằng công nhận nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống. Ủy ban nhân dân cấp huyện báo cáo Ủy ban nhân dân cấp tỉnh việc quản lý bằng công nhận nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống và tình hình thực hiện các quy định về tiêu chí công nhận nghề truyền thống, làng nghề, làng nghề truyền thống trên địa bàn định kỳ một năm một lần trước ngày 30 tháng 11 hằng năm hoặc đột xuất theo yêu cầu để tổng hợp gửi báo cáo Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn. Thứ ba, tuyên truyền, vận động, hướng dẫn, hỗ trợ nhân dân phát triển ngành nghề truyền thống ở địa phương. Việc tuyên truyền, vận động người dân địa phương phát triển ngành nghề truyền thống theo định hướng, kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội nói chung và kế hoạch phát triển ngành nghề truyền thống nói riêng ở địa phương, cơ sở được thực hiện thông qua nhiều hình thức khác nhau như: Thông qua hệ thống phát thanh, Hội nghị nhân dân, đại biểu hội đồng nhân dân các cấp Việc hướng dẫn, hỗ trợ người dân tham gia các chương trình, dự án phát triển ngành nghề truyền thống ở địa phương thông qua các biện pháp như: Tổ chức hoặc phối hợp với các tổ chức khác mở các lớp hướng nghiệp dạy nghề; Tổ chức phát triển cơ sở hạ tầng, tạo điều kiện thúc đẩy sản xuất; Thực hiện các hoạt động khuyến nông – lâm – ngư nghiệp, tiểu thủ công nghiệp; Tư vấn pháp luật, trợ Hứa Thị Minh Hồng Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 191(15): 137 - 142 141 giúp pháp lý, giải quyết nhanh chóng các thủ tục có liên quan trong phạm vi thẩm quyền của chính quyền địa phương Thứ tư, huy động các nguồn lực và tăng cường ứng dụng, chuyển giao công nghệ trong sản xuất tại các làng nghề, làng nghề truyền thống. Trước yêu cầu ngày càng cao của thị trường nội địa và xuất khẩu, sự cạnh tranh của các mặt hàng nhập khẩu, sản phẩm của các làng nghề, làng nghề truyền thống cần được đổi mới cả về chất lượng, mẫu mã, hạ giá thành sản phẩm, từ đó đòi hỏi các làng nghề phải tăng cường ứng dụng, đổi mới công nghệ sản xuất, quan tâm đến công tác đào tạo nguồn nhân lực có tay nghề cao và giải quyết vấn đề ô nhiễm môi trường. Chính vì vậy, việc tiếp cận các nguồn lực tài chính hỗ trợ sản xuất là rất cần thiết đối với các làng nghề, làng nghề truyền thống. Hiện nay, Nhà nước đã ban hành nhiều cơ chế, chính sách hỗ trợ và các ưu đãi như: đầu tư, tín dụng theo Luật đầu tư công, cơ chế, chính sách khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn (Nghị định số 57/2018/NĐ-CP[5]); xúc tiến thương mại; mặt bằng sản xuất, khoa học công nghệ; đào tạo nhân lực (Nghị định số52/2018/NĐ-CP) [4] Bên cạnh đó, cán bộ lãnh đạo, quản lý phải quan tâm đúng mức và tôn vinh tài năng các nghệ nhân làng nghề. Bởi nghệ nhân chính là những báu vật nhân văn sống, là những người có sứ mệnh lĩnh hội, cải biến, bổ sung và truyền nghề; họ cũng là cầu nối giữa tổ nghiệp với các thế hệ mai sau và có nhiều năm gắn bó với nghề. Việc tổ chức để các nghệ nhân truyền nghề cho số lao động trẻ sẽ tạo ra thế hệ những người lao động có tay nghề cao, đáp ứng yêu cầu nâng cao chất lượng nguồn lao động tại các làng nghề truyền thống. Thứ năm, xây dựng và phát triển thương hiệu sản phẩm. Sản phẩm của ngành, nghề truyền thống thường có giá thành cao, mẫu mã sản phẩm chưa đa dạng, chưa theo kịp thị hiếu người tiêu dùng cả trong và ngoài nước. Hầu hết các làng nghề hiện nay vẫn phát triển manh mún, nhỏ lẻ, khó cạnh tranh với những sản phẩm cùng loại được sản xuất bằng công nghệ hiện đại từ các nước trong khu vực. Bên cạnh đó, do thiếu thông tin nên việc mở rộng thị trường tiêu thụ còn chậm. Việc đăng ký thương hiệu hàng hóa và kiểu dáng sản phẩm ở một số địa phương chưa được quan tâm đầu tư, hỗ trợ. Vì vậy, chính quyền địa phương phải đồng hành cùng các nghề, làng nghề, làng nghề truyền thống trong việc hỗ trợ xây dựng và phát triển thương hiệu bao gồm: - Thành lập các hợp tác xã làng nghề tại địa phương đại diện đứng ra làm đầu mối thu mua sản phẩm, giao thương với bên ngoài nhằm liên kết các hộ sản xuất trong làng nghề xây dựng một nhãn hiệu chung; - Xử lý nghiêm những hành vi vi phạm quyền sở hữu trí tuệ; hoàn thiện các quy hoạch, định hướng phát triển ngành nghề; - Tăng cường công tác đào tạo bồi dưỡng kiến thức cho các hộ kinh doanh; - Hỗ trợ làng nghề xây dựng chiến lược phát triển thương hiệu sản phẩm, vốn, thị trường; - Nâng cao hoạt động khuyến công, hỗ trợ đổi mới trang thiết bị, công nghệ sản xuất nhằm nâng cao chất lượng sản phẩm, tăng sức cạnh tranh trên thị trường; - Hỗ trợ làng nghề, cơ sở sản xuất kinh doanh đẩy mạnh xúc tiến thương mại, tham gia hội trợ, triển lãm để quảng bá sản phẩm. Đặc biệt trong thời đại công nghiệp 4.0 cần tiếp cận các nguồn công nghệ thông tin để quảng bá, tìm kiếm thị trường tiêu thụ sản phẩm một cách nhanh chóng, thuận tiện, hiệu quả. Đảm bảo ổn định và phát triển thị trường tiêu thụ, nhất là thị trường xuất khẩu và thị trường du lịch là các thị trường đang có nhiều tiềm năng và thuận lợi cơ bản. KẾT LUẬN Hứa Thị Minh Hồng Tạp chí KHOA HỌC & CÔNG NGHỆ 191(15): 137 - 142 142 Tóm lại, tổ chức, hướng dẫn khai thác và phát triển các ngành nghề truyền thống ở Thái Nguyên hiện nay là trách nhiệm của các cấp, các ngành.Để tổ chức và hướng dẫn có hiệu quả cần thực hiện đồng bộ các giải pháp cơ bản nhằm khôi phục, khai thác, phát triển ngành nghề truyền thống ở địa phương, trong đó cần chú trọng ổn định và phát triển thị trường, đẩy mạnh ứng dụng khoa học và công nghệ hiện đại, có chính sách khai thác phát huy năng lực nội sinh của ngành nghề truyền thống thông qua sự phát triển kết hợp với các loại hình kinh tế, phát triển các cụm, khu công nghiệp tập trung. Qua đó thúc đẩy quá trình chuyển dịch cơ cấu kinh tế nông thôn, tạo nhiều việc làm, tăng thu nhập cho người dân nông thôn. TÀI LIỆU THAM KHẢO 1. Ủy ban nhân dân tỉnh Thái Nguyên (2008), Quyết định số 3358/QĐ-UBND Phê duyệt quy hoạch phát triển ngành nghề nông thôn tỉnh Thái Nguyên giai đoạn 2009-2020. 2. Hội đồng nhân dân tỉnh Thái Nguyên (2011), Nghị quyết về việc thông qua Đề án đào tạo nghề cho lao động nông thôn đến năm 2020, tỉnh Thái Nguyên. 3. Hội đồng nhân dân tỉnh Thái Nguyên (2016), Nghị quyết số 21/2016/NQ-HĐND Ban hành quy định chính sách hỗ trợ đặc thù khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn trên địa bàn tỉnh Thái Nguyên giai đoạn 2016-2020. 4. Chính phủ (2018), Nghị định số 52/2018/NĐ-CP ngày 12/4/2018 về phát triền ngành nghề nông thôn. 5. Chính phủ (2018), Nghị định số 57/2018/NĐ-CP ngày 17/4/2018 về cơ chế, chính sách khuyến khích doanh nghiệp đầu tư vào nông nghiệp, nông thôn. 6. Hồng Ngọc (2018), “Tổng quan các vấn đề xã hội nước ta năm 2017”, xa-hoi/2018/48718/Tong-quan-cac-van-de-xa-hoi- nuoc-ta-nam-2017.aspx 7. Quân Trang (2018), “Thái Nguyên trồng mới và thay thế giống chè”, te/thai-nguyen-trong-moi-va-thay-the-giong-che- 487670.html ABSTRACT ORGANIZATION AND GUIDELINES FOR EXPLOITATION AND DEVELOPMENT OF THE TRADITIONAL CRAFTS IN THAI NGUYEN PROVINCE Hua Thi Minh Hong * ThaiNguyen School of Political Preservation and development of traditional crafts as objectives, critical and important requirement in the current socio-economic development and new-rural development strategies. Based on the current situation analysis, the solutions are proposed to guide and develop traditional crafts in Thai Nguyen province, contributed positively to the socio-economic development in the future. The paper used research Methodologies: Analysis; Collecting; Processing Data... in order to propose the basic solutions to organize and guide the exploitation and development of traditional trades in Thai Nguyen on the basis of analyzing the current status of the research problem. Key words: traditional; crafts; development; countryside; Thai Nguyen Ngày nhận bài: 05/10/2018; Ngày hoàn thiện: 30/10/2018; Ngày duyệt đăng: 28/12/2018 * Tel: 0988 666550, Email: minhhongnnpl@gmail.com

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • pdf59_89_1_pb_895_2124483.pdf
Tài liệu liên quan