Tìm hiểu vè Internet

Tài liệu Tìm hiểu vè Internet: Internet Các tác giả: John R. Levine và Carol Baroudi Về các tác giả John Levine là thành viên của một câu lạc bộ máy tính ở trường trung học trước khi các học sinh trong trường - hoặc ngay chính bản thân các trường - có được máy tính. Ông đã liên lạc với Theodor H.Nelson, tác giả quyển Computer Lib và là nhà phát sinh ra siêu văn bản (hypertext), người phát triển ý tưởng rằng không nên xem xét máy tính một cách quá nghiêm túc và rằng mọi người đều có thể hiểu và sử dụng được máy tính. John viết chương trình đầu tiên của mình trên máy IBM 1130 (một chiếc máy mạnh tương đương với cái đồng hồ điện tử loại thường của bạn, chỉ có điều khó sử dụng hơn!) vào năm 1967. Ông trở thành người quản lý hệ thống chính thức của một máy tính được kết mạng tại Yale vào năm 1975. Ông đã bắt đầu làm việc bán thời gian (dĩ nhiên cho một công ty máy tính) vào năm 1977 và kể từ đó thường xuyên làm việc với máy tính và mạng. Ông đưa công ty của mình vào USENET (Xem chương 11) đủ sớm để nó được xuất hiện...

doc4 trang | Chia sẻ: tranhong10 | Lượt xem: 1126 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Tìm hiểu vè Internet, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Internet Các tác giả: John R. Levine và Carol Baroudi Về các tác giả John Levine là thành viên của một câu lạc bộ máy tính ở trường trung học trước khi các học sinh trong trường - hoặc ngay chính bản thân các trường - có được máy tính. Ông đã liên lạc với Theodor H.Nelson, tác giả quyển Computer Lib và là nhà phát sinh ra siêu văn bản (hypertext), người phát triển ý tưởng rằng không nên xem xét máy tính một cách quá nghiêm túc và rằng mọi người đều có thể hiểu và sử dụng được máy tính. John viết chương trình đầu tiên của mình trên máy IBM 1130 (một chiếc máy mạnh tương đương với cái đồng hồ điện tử loại thường của bạn, chỉ có điều khó sử dụng hơn!) vào năm 1967. Ông trở thành người quản lý hệ thống chính thức của một máy tính được kết mạng tại Yale vào năm 1975. Ông đã bắt đầu làm việc bán thời gian (dĩ nhiên cho một công ty máy tính) vào năm 1977 và kể từ đó thường xuyên làm việc với máy tính và mạng. Ông đưa công ty của mình vào USENET (Xem chương 11) đủ sớm để nó được xuất hiện trong một bài báo của tạp chí Byte vào năm 1982, bao gồm một bản đồ chỉ các địa điểm có USENET. Ông đã từng sử dụng phần lớn thời gian của mình để viết phần mềm nhưng hiện nay ông chủ yếu viết sách (kể cả quyển UNIX for Dummies do IDG Books Worldwide xuất bản) vì điều này thú vị hơn. Ông cũng dạy một vài khóa về máy tính, xuất bản và biên tập một tạp chí hoàn toàn chuyên về kỹ thuật có tên là The Journal of C Language Translation. Ông có bằng B.A và Ph.D. về ngành khoa học máy tính tại Yale University nhưng xin đừng xét nét ông ta về chuyện đó. Carol Baroudi lần đầu tiên học máy tính tại Colgate University vào năm 1971. Lần đầu bà tiếp xúc với việc thông tin liên lạc điện tử dưới dạng send ttys, một dạng truyền thông tin cũ theo trạm cuối. Bà dạy thảo chương và giúp soạn thảo giáo trình khoa học máy tính nhưng lại chuyên về văn chương Tây Ban Nha. Từ 10 năm nay bà viết về các phần mềm máy tính bao gồm những phần mềm thư điện tử trọn gói khác nhau. Bà tin chắc rằng máy tính là dễ dùng và tạo sự vui thích khi sử dụng nhưng không thể thay cho kem socola. LờI NóI ĐầU Cách đây một năm tôi vẫn hoàn toàn không biết gì về Internet. Tuy rằng từ 10 năm nay, với tư cách là một nhà báo, tôi đã làm việc nhiều trong lĩnh vực công nghệ dưới hình thức này hoặc hình thức khác nhưng tôi xem hầứu hết các máy tính chỉ là những chiếc máy đánh chữ trên giấy steroid. Tôi chỉ cần một phần mềm soạn thảo văn bản tốt, chừng 15 Megabyte đĩa cứng và một cái điện thoại nhấn nút. Tôi cũng nghĩ rằng hầu hết những bạn đồng nghiệp của tôi thực sự vùi đầu vào máy tính cá nhân của họ là những người cũng giống như các kỹ sư về máy điều hòa không khí và máy sưởi. Tôi có nhiều việc tốt hơn để làm thay vì kinh ngạc về "những công cụ cá nhân có năng suất cao" hoặc "hiệu năng của bảng tính điện tử". Tôi đã nghĩ rằng máy tính là một mớ bòng bong. Rồi thì tôi đi nghỉ mát, một đồng nghiệp đã nối một sợi dây điện thoại gì đó vào phía sau máy tính của tôi, gọi lên một phần mềm truyền thông trọn gói và ghi lại cho tôi cách chạy chương trình này. Thưa độc giả, tờ giấy hướng dẫn đó hiện đang được đóng khung treo trong văn phòng tôi. Hóa ra, sợi dây điện thoại đó đã dẫn đến Internet và dẫn đến một kinh nghiệm đáng kinh ngạc, vui thích và mang tính giáo dục nhất trong nghề nghiệp của tôi. Bằng một cách rất đơn giản, Internet đã làm một cuộc cách mạng đối với cách thức tôi tương tác với thế giới bên ngoài, thay đổi các thói quen làm việc của tôi và đột ngột phá vỡ mớ bòng bong chung quanh chiếc PC của tôi. Nó cũng thử thách suy nghĩ của tôi về tương lai của công nghệ thông tin liên lạc cá nhân. Và tôi tin rằng những thay đổi này sẽ mau chóng được giới thiệu đến toàn xã hội. Hãy xem xét điều này: hiện nay chiếc PC trị giá 1,000 USD của tôi là một trạm phát cá nhân đạt tới nhiều người hơn chi nhánh của CBS tại thủ đô Washington. Tôi có thể có nhiều người đọc bằng cách gởi một e-mail đến Internet hơn là Sally Jessy Raphael trong một tháng ròng. Hoặc điều này: Tôi sẽ gửi thông tin này đến cho ban biên tập của tôi chỉ tốn khoảng 1/60 xu và 1% giây (Memo cho Hội đoàn Những Người Đưa thư: bây giờ hãy đầu tư ngay vào các trường buổi tối). Hoặc điều này: Khi Phó tổng thống Al Gore đưa ra đề nghị của ông về Cơ sở hạ tầng Thông tin Quốc gia, và quan điểm riêng của ông về Siêu xa lộ Thông tin thì đề nghị đó được gửi đến hộp thư e-mail của tôi mỗi sáng, do một nhóm Internet trong đó có tôi đang quan tâm đến những vấn đề như vậy (Này Washington Post! Các anh chỉ là một tờ tin tức!). Tôi cũng có một số tương tác thú vị khác trên Internet, những kết quả mà tôi đang cố gắng mô tả ra ở đây. Ví dụ, cách đây vài tháng tôi được login vào hệ thống trên Internet tương đương với một cuộc hội thảo trực tuyến tại chỗ với sự hiện diện của 2 người khác. Bây giờ thì điều đó không có gì lạ nếu để ý đến tính phổ biến của những cuộc hội thảo tương tự diễn ra trên những dịch vụ trực tuyến riêng tư và cao cấp hơn. Nhưng rồi một trong hai người đó trao cho tôi một bức ảnh. Thật ra thì hơi phức tạp hơn một chút - với phần mềm và phần cứng hiện đang sử dụng, tôi phải thi hành vài lệnh, nạp file vào và thử nó một vài lần - nhưng điều chủ yếu là những gì đã xảy ra. Thay vì trao đổi những thông điệp bằng văn bản, chúng tôi trao đổi đồ hoạ. Tuy là một giao dịch đơn giản trong điều kiện tôi đang ở thủ đô Washington và hai người kia có thể một ở Wheaton, Illinois và Durban, Nam Phi, nhưng nó là một sự liên lạc thú vị. Nhưng đó chỉ là một trong những trò vui trên Internet. Toàn bộ những ứng dụng của nó đang được điều khiển nhiều không phải bởi những người phát triển ra nó mà bởi những người sử dụng nó, tất cả đám đông đó tụ tập lại, trò chuyện và thử tìm ra những người mới. Và khi Internet đã thay đổi cách tôi tương tác với thế giới bên ngoài, nó cũng làm cho tôi phải quan tâm nhiều hơn đến công nghệ ở ổ cắm trên tường của tôi. Những mẫu phần mềm nhỏ làm cho máy tính của tôi trở nên thuận tiện hơn, có một năng lực và ý nghĩa mới khi nối với 2 triệu máy tính trên Internet. Hiện giờ tôi thi hành những đoạn phim dạng số trên máy PC. Phần mềm và các đồ thị được lưu trữ tại những nơi thích hợp trên Internet. Máy PC của tôi đang tràn ngập phần mềm - Indiana Jones chưa bao giờ thấy nhiều biểu tượng hơn. Bây giờ văn phòng và nhà tôi được kết nối với nhau. Và tôi không còn phải làm mất uy tín những người sửa chữa máy PC không chuyên trong văn phòng; tôi chỉ giục họ vào Internet. Do đó, tôi thúc giục bạn hãy đọc Internet dành cho người mới bắt đầu của John Levine và Carol Baroudi. Nó sẽ hướng dẫn bạn một cách kiên nhẫn và hài hước những việc đôi khi làm nản lòng để vào Internet. Nhưng bạn sẽ được tưởng thưởng. Và phần còn lại tùy vào trí tưởng tượng của bạn. Paul McCloskey Tổng biên tập Federal Computer Week

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • docLOINOI~1.DOC
Tài liệu liên quan