Tài liệu Thái độ của người chăm sóc đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt đang điều trị tại nhà: THÁI ĐỘ CỦA NGƯỜI CHĂM SÓC ĐỐI VỚI BỆNH NHÂN
TÂM THẦN PHÂN LIỆT ĐANG ĐIỀU TRỊ TẠI NHÀ
TÓM TẮT
Mục tiêu: Nghiên cứu nhằm tìm hiểu thái độ của người chăm sóc đối với bệnh nhân
tâm thần phân liệt đang điều trị tại nhà và những yếu tố tác động đến thái độ của họ.
Phương pháp: Nghiên cứu được thực hiện trên 100 người đang chăm sóc cho bệnh
nhân tâm thần phân liệt tại nhà. Phương pháp bảng hỏi được sử dụng để thu thập dữ liệu
định lượng và dữ liệu định tính được thu thập bằng phỏng vấn sâu và quan sát.Thông tin
thu thập được xử lý bằng phần mềm thống kê.
Kết quả: Qua nghiên cứu cho thấy thái độ của người chăm sóc đa phần ở mức độ
trung lập, trong đó 14% người chăm sóc có thái độ tiêu cực đối với bệnh nhân TTPL,
17% có thái độ tích cực và 69% người chăm sóc có thái độ trung lập. Có một số yếu tố
tác động đến thái độ trên như: Học vấn; nơi sống; hình thức chăm sóc; trải nghiệm chăm
sóc; số năm chăm sóc và nhu cầu thỏa mãn các chức năng của người chăm sóc.
...
9 trang |
Chia sẻ: quangot475 | Lượt xem: 334 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Thái độ của người chăm sóc đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt đang điều trị tại nhà, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
THÁI ĐỘ CỦA NGƯỜI CHĂM SÓC ĐỐI VỚI BỆNH NHÂN
TÂM THẦN PHÂN LIỆT ĐANG ĐIỀU TRỊ TẠI NHÀ
TÓM TẮT
Mục tiêu: Nghiên cứu nhằm tìm hiểu thái độ của người chăm sóc đối với bệnh nhân
tâm thần phân liệt đang điều trị tại nhà và những yếu tố tác động đến thái độ của họ.
Phương pháp: Nghiên cứu được thực hiện trên 100 người đang chăm sóc cho bệnh
nhân tâm thần phân liệt tại nhà. Phương pháp bảng hỏi được sử dụng để thu thập dữ liệu
định lượng và dữ liệu định tính được thu thập bằng phỏng vấn sâu và quan sát.Thông tin
thu thập được xử lý bằng phần mềm thống kê.
Kết quả: Qua nghiên cứu cho thấy thái độ của người chăm sóc đa phần ở mức độ
trung lập, trong đó 14% người chăm sóc có thái độ tiêu cực đối với bệnh nhân TTPL,
17% có thái độ tích cực và 69% người chăm sóc có thái độ trung lập. Có một số yếu tố
tác động đến thái độ trên như: Học vấn; nơi sống; hình thức chăm sóc; trải nghiệm chăm
sóc; số năm chăm sóc và nhu cầu thỏa mãn các chức năng của người chăm sóc.
Kết luận: Người chăm sóc đa phần có thái độ trung lập đối với bệnh nhân tâm thần
phân liệt, qua đó cho thấy người chăm sóc đã có cái nhìn “thoáng” hơn đối với bệnh
nhân tâm thần phân liệt khi chăm sóc tại nhà.
Từ khóa: Thái độ, người chăm sóc, bệnh nhân, tâm thần phân liệt.
ABSTRACT
Attitudes of caregivers on home care of patient with schizophrenia
Objective: This study aimed to investigate the attitudes of caregivers of patient with
schizophrenia in home setting and the related factors which affect to their attitudes.
Methods: The study was carried out on 100 the caregivers on home care of patient
with schizophrenia. Questionnaire method was used to collect quantitative and qualita-
tive data by depth-interview and observation method. The collected data were analyzed
by software SPSS Statistical Software.
Results: The results showed that most of caregivers had neutral attitudes, in that 14%
of primary caregivers has negative attitudes to the schizophrenic patient, 17% had posi-
tive attitudes and 69% had neutral attitudes. There are a number of factors impact on
attitudes: Education level; habitat; forms of care; experience in care; number of year
care and satisfy the demand of caregiver.
Conclusions: Most of caregivers had neutral attitudes indicated that they had a
“open” view to the patient with schizophrenia in home care setting.
Keywords: attitude, caregiver, patient, schizophrenia, home care setting.
Lê Hoàng Nhân*
* Bệnh viện tâm thần Đồng Tháp
1. Đặt vấn đề
Tâm thần phân liệt (TTPL) là bệnh loạn thần
nặng chưa rõ nguyên nhân, có khuynh hướng
tiến triển mãn tính, dần dần gây sa sút các mặt
hoạt động tâm thần làm cho người bệnh không
thể hoà nhập với cuộc sống gia đình cũng như xã
hội. Theo Tổ chức Y tế Thế giới (WHO), bệnh
TTPL chiếm tỷ lệ 0,7-1% dân số và ước tính toàn
cầu có ít nhất 26 triệu người đang sống chung
với TTPL năm 2014 [23, tr.4]. Đảng và nhà nước
ta cũng đã có nhiều chính sách liên quan đến vấn
đề chăm sóc cho người bệnh tâm thần như: Nghị
định số 136/2013/NĐ-CP của Chính phủ, Thông
tư 115/2012/TTLT-BTC-BLDTBXH, trong đó
Quyết định số 1215/QĐ-TTG năm 2011 của Thủ
tướng Chính phủ đã nhấn mạnh tầm quan trọng
của gia đình trong vấn đề chăm sóc và phục hồi
chức năng cho người bệnh tâm thần. Chủ đề
của ngày Sức khỏe Tâm thần thế giới năm nay
(10/10/2014) được Liên đoàn Sức khỏe Tâm thần
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
77SỐ 09 - THÁNG 11/2015
Thế giới chọn là “Sống chung với tâm thần phân
liệt” [24], trong đó nhấn mạnh đến vai trò của
việc chăm sóc bệnh nhân TTPL tại nhà. Nhưng
trên thực tế người nhà thường đưa bệnh nhân đi
“thầy cúng” để trị trước khi đưa đến bệnh viện,
hoặc sợ ảnh hưởng đến danh tiếng của gia đình
nên che giấu, nhốt người bệnh lại. Bên cạnh đó là
thái độ chán nản, bỏ mặc, hắt hủi, những điều đó
đã làm cản trở quá trình chăm sóc và điều trị cho
người bệnh, vì thế để việc chăm sóc tại nhà đạt
hiệu quả tốt thì thái độ là một trong những yếu
tố quan trọng cần được quan tâm. Trong những
năm gần đây, thái độ được nhiều nhà nghiên cứu
trong và ngoài nước quan tâm trên các chuyên
ngành và đối tượng khác nhau như: tâm lý học, y
tế công cộng, xã hội học, giáo dục học, tuy nhiên
tại Việt Nam hiện nay chúng tôi vẫn chưa tìm
thấy có một nghiên cứu nào về thái độ của người
chăm sóc đối với người bệnh TTPL đang điều trị
tại nhà dưới góc độ tâm lý học. Từ những lý do
trên, trước những đòi hỏi của thực tiễn, chúng tôi
nghiên cứu đề tài Thái độ của người chăm sóc
đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt đang điều
trị tại nhà là rất cần thiết.
Mục đích nghiên cứu: Tìm hiểu thái độ của
người chăm sóc đối với bệnh nhân tâm thần phân
liệt đang điều trị tại nhà và những yếu tố tác động
đến thái độ của họ. Trên cơ sở đó, đề xuất một
số biện pháp nhằm giảm thiểu một số biểu hiện
thái độ tiêu cực của người chăm sóc đối với bệnh
nhân tâm thần phân liệt đang điều trị tại nhà.
2. Đối tượng và phương pháp nghiên cứu
2.1. Đối tượng nghiên cứu: Mức độ và các
mặt biểu hiện thái độ của người chăm sóc đối
với bệnh nhân tâm thần phân liệt đang điều trị
tại nhà.
2.2. Khách thể nghiên cứu: Khách thể
nghiên cứu chính: 100 người chăm sóc cho
người bệnh tâm thần phân liệt tại nhà
2.3. Phương pháp nghiên cứu
2.3.1. Phương pháp nghiên cứu lý luận:
Tổng quan những nghiên cứu của các tác giả
trong và ngoài nước về vấn đề liên quan đến thái
độ của người chăm sóc đối với bệnh nhân TTPL.
Hệ thống hóa một số vấn đề lý luận cơ bản. Xác
định biểu hiện, mức độ, tiêu chí đo và yếu tố tác
động đến thái độ được nghiên cứu.
2.3.2. Phương pháp nghiên cứu thực tiễn
Thiết kế nghiên cứu: Xây dựng công cụ nghiên
cứu: thiết kế bảng hỏi, bảng câu hỏi phỏng vấn
sâu, bảng định hướng dành cho quan sát; Điều
tra thử và phân tích độ tin cậy của thang đo; Điều
tra chính thức thái độ của người chăm sóc đối
với bệnh nhân tâm thần phân liệt đang điều trị tại
nhà, các yếu tố ảnh hưởng đến thái độ; Sử dụng
phần mềm Excel 2007 và SPSS 20.0 để phân tích
và xử lý số liệu để kiểm nghiệm các giả thuyết.
Tiêu chí đánh giá: Thái độ của người chăm
sóc đối với bệnh nhân TTPL được đánh giá theo
mức độ biểu hiện của các mặt nhận thức, xúc
cảm và hành vi bằng cách tính điểm trung bình
của các mặt biểu hiện thái độ ± một độ lệch
chuẩn (ĐTB ± 1 Std deviation). Từ đó chúng tôi
chia mức độ của thái độ như sau: Có thái độ tiêu
cực: nằm trong khoảng < ĐTB – 1 ĐLC; Có thái
độ trung lập: trong khoảng ĐTB ± 1 ĐLC; Có
thái độ tích cực: nằm trong khoảng > ĐTB +1
ĐLC.
3. Kết quả nghiên cứu
3.1. Thực trạng thái độ của người chăm
sóc đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt đang
điều trị tại nhà
STT Các mặt ĐTB ĐLC Tiêu cực
(<ĐTB-ĐLC)
Trung lập
(<ĐTB±ĐLC)
Tích cực
(>ĐTB+ĐLC)
1
2
3
Nhận thức
Xúc cảm
Hành vi
Chung
2,02
2,71
2,27
2,33
0,36
0,18
0,10
0,15
16
20
22
14
65
69
68
69
19
11
10
17
Bảng 3.1. Thái độ chung của người chăm sóc đối với bệnh nhân TTPL
đang điều trị tại nhà (tính theo %)
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
78 SỐ 09 - THÁNG 11/2015
Kết quả thu được ở bảng 3.1 cho thấy điểm
trung bình thái độ của người chăm sóc là 2,33 xếp
ở mức trung lập; những người chăm sóc có thái
độ tiêu cực đối với bệnh nhân TTPL chiếm 14%
; 17% có thái độ tích cực và 69% người chăm sóc
có thái độ trung lập với bệnh nhân, mặc dầu tỷ lệ
thái độ tiêu cực của công trình chúng tôi (14%)
chênh lệnh khá nhiều so với những nghiên cứu
khác, đơn cử như nghiên cứu của Economou M
có tỷ lệ thái độ tiêu cực đến 60,5% [35]. Tuy
nhiên, chúng tôi cho rằng kết quả trên là phù hợp
với thực tế ở địa phương, lý giải vì sao đa số
người chăm sóc có thái độ trung lập chúng tôi
thấy trong nghiên cứu này đa số là cha mẹ, anh
chị em ruột và không có ai là người được thuê
mướn về chăm sóc, vì thế giữa khách thể nghiên
cứu và bệnh nhân TTPL có mối quan hệ đặc biệt
hơn so với những nghiên cứu khác và đồng thời
82% khách thể sống ở vùng nông thôn miền Tây
Nam Bộ, vì thế sự kết hợp giữa văn hóa truyền
thống gia đình người Việt và những đặc điểm
tâm lí đáng quý của người miền Tây chất phác,
hào sảng, trọng tình thân gia đình “một giọt máu
đào hơn ao nước lã” thì dù cho con em mình
(bệnh nhân TTPL) bị tâm thần đi nữa vẫn không
đành lòng ghét bỏ được. Thiết nghĩ từ những lẽ
đó người chăm sóc đã hình thành thái độ trung
lập “bỏ thì thương, vương thì tội” đối với người
bệnh. Đồng thời nghiên cứu của Maluo Magaru
(2012) cũng cho thấy 52,5% người chăm sóc đã
chấp nhận bệnh nhân TTPL là một phần của gia
đình mình [39]. Cũng cố thêm cho điều này xin
trích dẫn chia sẻ của một người chăm sóc là mẹ
của bệnh nhân bà PTC, 54 tuổi nói rằng: “nó
cũng đâu có muốn bị bệnh này đâu, dù sao nó
cũng là con mình, thương nó còn không hết, sao
bỏ nó được, với lại trời kêu ai nấy dạ chú ơi”.
Khi xem xét điểm trung bình của từng mặt
biểu hiện thái độ (biểu đồ 3.1) chúng tôi thấy có
sự chênh lệch điểm trung bình giữa 3 mặt, khi
so sánh ĐTB của từng mặt với ĐTB chung cho
thấy biểu hiện của mặt xúc cảm có điểm trung
bình cao nhất (ĐTB=2,71) xếp ở mức tích cực,
kế đến là mặt hành vi (ĐTB=2,27) xếp ở mức
trung lập và xếp ở mức tiêu cực là biểu hiện mặt
nhận thức (ĐTB=2,02). Qua đó cho thấy người
chăm sóc đã có xúc cảm tích cực với bệnh nhân
mặc dù nhận thức còn hạn chế và hành vi còn
chưa phù hợp lắm, kết quả nghiên cứu định tính
cũng cho thấy người chăm sóc đã dành nhiều
tình cảm cho bệnh nhân “dù sao nó cũng là con
mình, thương nó còn không hết, sao bỏ nó được”
và chấp nhận như là một điều không thể chối bỏ
được “nó cũng đâu có muốn bị bệnh này đâu”,
nhưng nhận thức vẫn còn hạn chế “khùng cũng
là phần số của nó” hay “trời kêu ai nấy dạ”.
Khi đến nhà trực tiếp quan sát, chúng tôi vẫn
ghi nhận người chăm sóc vẫn để bệnh nhân hút
thuốc lá, và chưa dọn dẹp những vật cứng, sắc
nhọn như phụ tùng, vật dụng sửa xe, dao, kéo
Tóm lại mặc dầu người chăm sóc đã gặp rất
nhiều khó khăn trong quá trình chăm sóc, tuy
nhiên họ vẫn dành khá nhiều tình cảm vì dù sao
đó cũng là người thân của mình, và họ chọn giữ
một thái độ trung lập để có nghị lực hơn trong
cuộc đồng hành cùng với bệnh nhân TTPL chống
lại căn bệnh mãn tính này.
3.2. Thực trạng thái độ của người chăm
sóc đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt đang
điều trị tại nhà biểu hiện qua ba mặt
3.2.1. Mặt nhận thức của người chăm sóc
đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt
Biểu hiện mặt nhận thức có 4 nhóm tiêu chí,
nhóm nào có điểm trung bình càng thấp thì biểu
hiện nhận thức càng tiêu cực (bảng 3.2), xét theo
thứ bậc nhóm tiêu chí “những quyền con người
của bệnh nhân TTPL” có điểm trung bình thấp
nhất (ĐTB= 1,89) cho thấy người chăm sóc có
nhận thức chưa đúng về quyền con người của
bệnh nhân, đáng quan tâm là trong nhóm tiêu
chí này có vấn đề “làm chứng minh nhân dân và
thẻ bảo hiểm y tế cho người bệnh tâm thần”có
điểm trung bình thấp nhất (1,76), bệnh TTPL
là một bệnh mãn tính, cần điều trị lâu dài, hơn
Biểu đồ 3.1. Điểm trung bình các mặt biểu hiện
thái độ của người CS đối với BN TTPL
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
79SỐ 09 - THÁNG 11/2015
nữa đa số những gia đình có người bệnh đều
gặp khó khăn về kinh tế, nếu có BHYT sẽ đỡ
tốn kém chi phí điều trị rất nhiều, tuy nhiên
khi mua bảo hiểm cho người bệnh thì phải có
CMND, theo số liệu được báo Phụ nữ thống kê
vào tháng 6/2014 tại Bệnh viện Tâm thần Đồng
Tháp cho thấy trong 87 bệnh nhân TTPL đang
điều trị đã có đến 11 người không có CMND/thẻ
bảo hiểm. Theo Thông tư số 04/1999/TT-BCA
ngày 19/4/1999 bệnh nhân tâm thần thuộc đối
tượng tạm thời chưa được cấp chứ không phải
là không được cấp, thế nhưng người chăm sóc
khi đi làm một lần, hai lần không được thì bỏ
luôn không làm nữa. Chính điều đó lại gây rất
nhiều khó khăn về quyền lợi, chế độ, tài chính
cho người bệnh và gia đình khi đi khám chữa
bệnh. Cũng trong nhóm này có một nhận định
cũng có điểm trung bình tương đối thấp (1,81)
đó là việc “tôn trọng và đảm bảo nhân quyền cho
người bệnh”, chúng tôi thấy phần người dân nói
chung và người chăm sóc nói riêng thường nghĩ
rằng bệnh nhân tâm thần là người mất năng lực
hành vi dân sự, không biết gì, không bênh vực
nếu có ai đó xúc phạm đến bệnh nhân, hoặc đôi
khi có những lời lẽ không hay đối với bệnh nhân,
vì người chăm sóc không nhận thức được dù bị
bệnh tâm thần nhưng họ không bị mất đi quyền
con người, nhân quyền là quyền tự nhiên của con
người và không bị tước bỏ bởi bất cứ ai và bất cứ
chính thể nào, theo Chương II Quyền con người
trong Hiến pháp của nước Cộng hòa Xã hội Chủ
nghĩa Việt Nam năm 2013 mà cụ thể là khoản 2
Điều 16 “Không ai bị phân biệt đối xử trong đời
sống chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa, xã hội”
và điều 20 nêu rõ “Mọi người có quyền bất khả
xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về
sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm; không bị tra
tấn, bạo lực, truy bức, nhục hình hay bất kỳ hình
thức đối xử nào khác xâm phạm thân thể, sức
khỏe, xúc phạm danh dự, nhân phẩm”, thế cho
nên dù là bệnh nhân tâm thần thì chúng ta cũng
phải đảm bảo cho họ được như hiến pháp quy
định, nhất là những người chăm sóc cho bệnh
nhân lại càng phải nhận thức được điều này: phải
đảm bảo nhân quyền cho người bệnh mà trước
hết là cho người bệnh được tôn trọng, được đối
xử công bằng, được chăm sóc tại nhà, được phục
hồi chức năng để tái hòa nhập xã hội.
Nhóm tiêu chí “những kiến thức cơ bản
trong chăm sóc người bệnh TTPL” cũng có
điểm trung bình khá thấp (ĐTB= 2,03) do trong
nghiên cứu của chúng tôi đa số người chăm sóc
có trình độ học vấn thấp (42% cấp 1, 39% cấp
2) vì thế kiến thức của người chăm sóc về bệnh
TTPL chưa cao, kiến thức mà người chăm sóc có
được chủ yếu dựa vào kinh nghiệm và trao đổi
giữa những người nuôi bệnh với nhau cho nên
họ khó phát hiện sớm được những triệu chứng
tái phát bệnh,chưa biết cách ứng phó đúng khi
bệnh nhân lên cơn kích động như khi bệnh nhân
lên cơn thì chỉ biết trói lại và chở vào bệnh viện,
một số người còn hay than vãn, tức giận, chửi
mắng, la hét bệnh nhân. Điều dưỡng LTTĐ 29
tuổi cũng cho biết thêm “người nhà hiện nay
phần lớn không đủ kiến thức do không có người
tư vấn, hướng dẫn, tuyên truyền chưa mang lại
hiệu quả, còn mang tính hình thức,thiết nghĩ cái
mà người nhà cần những thông tin chuyên môn
từ nhân viên y tế”, chúng tôi sẽ lưu tâm đến điều
này và có một số đề xuất ở phần sau.
Bên cạnh đó người chăm sóc cũng có những
“quan niệm về bệnh nhân TTPL” chưa đúng
(ĐTB= 2,04), một bộ phận người chăm sóc
vẫn còn quan niệm bệnh tâm thần phân liệt là
do một thế lực nào đó gây ra, việc đưa đi thầy
cúng, thầy pháp để trị trước cũng không sao, bà
STT Nhóm những vấn đề nhận thức ĐTB SD Thứ bậc
1
2
3
4
Những quan niệm của người chăm sóc về bệnh nhân TTPL
Những nhận thức chưa đúng, buộc tội bệnh nhân TTPL
Những quyền con người của bệnh nhân TTPL
Những kiến thức cơ bản trong chăm sóc người bệnh TTPL
Điểm trung bình chung mặt nhận thức
2,04
2,12
1,89
2,03
2,02
0,60
0,75
0,57
0,37
0,36
3
4
1
2
Bảng 3.2. Biểu hiện mặt nhận thức của người chăm sóc đối với bệnh nhân TTPL
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
80 SỐ 09 - THÁNG 11/2015
LTM 58 tuổi chia sẻ “tui chưa thấy ma quỷ bao
giờ, nhưng mấy người hàng xóm nói coi chừng
con tui bị vong theo (vong hồn người chết theo-
NNC) nên tui đi thử, có bệnh thì vái tứ phương
chứ biết sao”.
Có điểm trung bình cao nhất trong mặt nhận
thức là nhóm tiêu chí “nhận thức chưa đúng,
buộc tội bệnh nhân TTPL” (ĐTB= 2,12) cho
thấy người chăm sóc đã có nhận thức tương đối
đúng, và phần nào không còn buộc tội bệnh nhân
là vô dụng, là đồ bỏ đi như xưa, điều này thể
hiện qua nhận định khá tích cực (ĐTB= 2.23) là
người bệnh vẫn còn hữu ích cho gia đình và xã
hội, hiện nay nếu người bệnh đã ổn định cũng
có thể tham gia lao động, làm các việc trong nhà
chứ không còn thu rút, thụ động như ngày trước,
một số bệnh nhân còn phụ vợ chở rau bán, phụ
bán như trường hợp em của chị PXD 40 tuổi, chị
nói:“nuôi nó còn có lợi hơn thằng con tui nữa,
sáng nó phụ tui bưng hủ tiếu, rửa chén phà phà
(rửa chén nhanh nhẹn như người bình thường -
NNC) còn thằng con làm biếng nhớt thây” [phụ
lục phỏng vấn].
Tóm lại người chăm sóc có biểu hiện mặt
nhận thức vẫn còn ở mức thấp như nhận thức
chưa đầy đủ về những quyền con người của
người bệnh, vẫn còn những quan niệm tâm linh
trong chăm sóc, kiến thức về chăm sóc cho bệnh
TTPL còn hạn chế do trình độ học vấn chưa cao,
bên cạnh đó vẫn còn những nhận thức tương đối
tích cực về sự hữu ích của người bệnh.
3.2.2. Mặt xúc cảm của người chăm sóc đối
với bệnh nhân tâm thần phân liệt
Trong ba mặt biểu hiện của thái độ chúng
tôi thấy điểm trung bình của mặt xúc cảm cao
nhất (ĐTB= 2,71) ở mức tích cực so với điểm
trung bình chung của thái độ, điều này cũng
được chúng tôi tạm lý giải ở phần thái độ chung,
tuy nhiên để hiểu rõ hơn nữa về biểu hiện của
mặt này chúng tôi tiến hành đi vào từng nhóm
biểu hiện của xúc cảm và nhận thấy nhóm những
trạng thái cảm xúc khi chăm sóc cho người bệnh
có điểm trung bình cao nhất (ĐTB= 2,83) những
xúc cảm lo lắng xếp thứ 2 (ĐTB= 2,73) và có
điểm trung bình thấp nhất là những biểu hiện xúc
cảm trong quá trình chăm sóc (ĐTB= 2,56).
STT Nhóm những biểu hiện mặt xúc cảm ĐTB SD Thứ
bậc
1
2
3
4
Xúc cảm lo lắng trong quá trình chăm sóc bệnh nhân TTPL
Trạng thái cảm xúc của người chăm sóc khi CS cho bệnh nhân TTPL
Biểu hiện xúc cảm đối với chăm sóc bệnh nhân TTPL
Điểm trung bình chung mặt xúc cảm
2,73
2,83
2,56
2,27
0,45
0,48
0,72
0,10
2
3
1
Bảng 3.3. Biểu hiện mặt xúc cảm của người chăm sóc đối với bệnh nhân TTPL
Qua bảng 3.3 cho thấy nhóm tiêu chí biểu hiện
xúc cảm của người chăm sóc có điểm trung bình
thấp nhất (ĐTB= 2,56). Trong nhóm tiêu chí này
ĐTB của nhận định “cảm thấy mệt mỏi khi phải
chăm sóc cho người bệnh tâm thần phân liệt”
(ĐTB= 2,24) là thấp nhất, trên thực tế điều này
hoàn toàn có thể hiểu được vì khi chăm sóc cho
những người mắc các bệnh nội khoa bình thường
đã cảm thấy rất mệt mỏi, đằng này phải chăm sóc
cho người bệnh tâm thần, khả năng nhận thức và
hành vi đều hạn chế và đôi khi không kiểm soát
được thì sự mệt mỏi đó còn hơn gấp nhiều lần
cả về thể chất lẫn tinh thần, theo báo cáo của tổ
chức tâm thần thế giới “những người chăm sóc
thường xuyên cảm thấy nặng nề, căng thẳng, mệt
mỏi, một số trường hợp còn xuất hiện các triệu
chứng lo âu, trầm cảm” [24]. Chính vì thế đôi
khi trong quá trình chăm sóc họ thường hay “cáu
gắt với bệnh nhân” (ĐTB= 2,38), “cảm thấy bực
bội và không muốn nghe bệnh nhân TTPL nói
chuyện” (ĐTB= 2,42),điều này cũng có thể hiểu
được vì thực tế khi chăm sóc người bệnh tại nhà
người chăm sóc đã rất vất vả trong việc hướng
dẩn chỉ bảo bệnh nhân làm việc nhẹ trong nhà,
nếu người bệnh cứ theo nói liên tục những điều
rất vô lý hoặc những điều không liên quan thì
người chăm sóc làm sao không cáu, sao muốn
nghe,tuy nhiên đây vẫn là biểu hiện chưa tích
cực của người chăm sóc.
Nhóm xúc cảm lo lắng có điểm trung bình
(ĐTB= 2,73) thấp thứ 2 trong 3 nhóm biểu hiện
mặt xúc cảm.Trong nhóm này điều mà người
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
81SỐ 09 - THÁNG 11/2015
chăm sóc lo lắng nhất là “bị người bệnh tấn công
và gây nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào”
(ĐTB= 2,40) do bệnh nhân lên cơn bất ngờ,
nhưng điều này cũng có thể hạn chế được nếu
người chăm sóc cho bệnh nhân uống thuốc đều
đặn đúng giờ và đừng cho bệnh nhân tự uống vì
bệnh nhân sẽ giấu thuốc. Điều thứ hai mà họ vẫn
canh cánh trong lòng không yên khi phải chăm
sóc suốt đời cho bệnh nhân. Mẹ bệnh nhân cô
TTMT 60 tuổi chia sẻ: “tui có sống đời để lo cho
nó được đâu, lỡ mai mãn phần ai lo cho nó”, một
số người chăm sóc khác thì không biết bệnh của
con, của chồng mình có hết không, uống thuốc
hoài tiền đâu mà lo (2,62), tuy nhiên người chăm
sóc đã không lo khi chăm sóc lâu ngày sẽ bị bệnh
tâm thần, vì họ biết bệnh này không lây.
Nhìn chung người chăm sóc có trạng thái
cảm xúc khá tích cực trong quá trình chăm sóc
(ĐTB= 2,83), sở dĩ người chăm sóc có trạng thái
cảm xúc tích cực như thế là vì đối với những
người chăm sóc trong nghiên cứu này dù người
thân của họ có bệnh tâm thần thì vẫn “thương
nó còn không hết, sao bỏ nó được”. Bên cạnh
sự thương yêu đó người chăm sóc vẫn còn một
chút buồn. Cô NTP 63 tuổi mẹ của bệnh nhân
nói“ buồn chứ sao không, nhìn thấy nó tui buồn,
con mình hồi nào tới giờ bình thường tự nhiên
giờ nó phát lên bệnh vậy, nếu không giờ này nó
có vợ con đàng hoàng hết rồi”, với lời chia sẻ
này chúng tôi chợt nhận ra rằng, các trạng thái
cảm xúc của người chăm sóc không chỉ do người
bệnhtrực tiếp gây ra như kích động hay gây nguy
hiểm mà cũng có thể làdo chính người chăm sóc
đã dành quá nhiều tình cảm cho người bệnh.
Khi hỏi về cảm giác căng thẳng khi chăm sóc
người bệnh. Ông TVT 64 tuổi cha bệnh nhân cho
biết:“có gì đâu căng thẳng, tui thấy cũng bình
thường khi nó khỏe nó y như mình chỉ khi nó
lên cơn mới thấy sợ”, các trạng thái cảm xúc khi
chăm sóc cho người bệnh mang tính nhất thời, có
thể thay đổi tùy vào nhiều tình huống khác nhau.
Tóm lại mặc dù điểm trung bình mặt xúc cảm
của người chăm sóc cao nhất so với hai mặt còn
lại, tuy nhiên khi đi sâu phân tích chúng tôi thấy
người chăm sóc vẫn có những biểu hiện xúc cảm
tiêu cực như cảm thấy mệt mỏi, một số thì cáu
gắt, bực bội không muốn nói chuyện với bệnh
nhân, lo lắng người bệnh sẽ tái phát và tấn công
bất ngờ, hay cảm thấy buồn và lo về kinh tế gia
đình sẽ ngày càng khó khăn.
3.2.3. Mặt hành vi của người chăm sóc đối
với bệnh nhân tâm thần phân liệt
STT Nhóm những vấn đề hành vi ĐTB SD Thứ
bậc
1
2
3
4
Những hành vi sẵn sàng giúp bệnh nhân trong các hoạt động hàng
ngày để tái hòa nhập
Những hành vi ứng xử phù hợp trong quá trình chăm sóc
Những hành vi ứng xử không phù hợp trong quá trình chăm sóc
Điểm trung bình chung mặt hành vi
2,70
2,18
1,94
2,27
0,31
0,13
0,27
0,10
1
2
3
Bảng 3.5. Biểu hiện mặt hành vi
trong quá trình chăm sóc bệnh nhân TTPL
Kết quả cho thấy điểm trung bình chung biểu
hiện mặt hành vi là 2,27 ở mức trung lập so với
điểm trung bình chung thái độ. Chúng tôi xem xét
biểu hiện mặt hành vi của thái độ trên các nhóm
biểu hiện hành vi như: giúp bệnh nhân trong
các hoạt động hàng ngày để tái hòa nhập xã hội,
hành vi ứng xử phù hợp và hành vi ứng xử không
phù hợp trong quá trình chăm sóc cho bệnh nhân
tâm thần phân liệt. Trong các nhóm tiêu chí,
nhóm các hành vi giúp đỡ bệnh nhân trong các
hoạt động hàng ngày có điểm trung bình cao
nhất 2,70 cụ thể là người chăm sóc đã biết trò
chuyện với bệnh nhân hàng ngày, cho bệnh nhân
xem tivi, đọc sách báo, tạo cho bệnh nhân những
thói quen hàng ngày để bệnh nhân có thể tập làm
theo, điều này khá quan trọng trong việc phục
hồi chức năng cho người bệnh tâm thần, hơn thế
nữa nhóm điểm trung bình của các hành vi ứng
xử phù hợp với bệnh nhân (ĐTB= 2,18) cũng cao
hơn so với những hành vi không phù hợp (ĐTB=
2,18), người chăm sóc đã giúp bệnh nhân vệ sinh
hàng ngày, cho người bệnh uống thuốc đúng giờ
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
82 SỐ 09 - THÁNG 11/2015
và kiểm tra việc giấu thuốc của bệnh nhân, khi
bệnh nhân tái phát đưa ngay vào bệnh viện, tạo
công việc nhẹ nhàng cho bệnh nhân làm như rửa
chén, quét nhà, khen ngợi bệnh nhân nếu bệnh
nhân làm được những công việc đơn giản. Tuy
nhiên bên cạnh đó một số người chăm sóc còn
để bệnh nhân hút thuốc (ĐTB= 1,54) hay chưa
dọn dẹp các vật sắc nhọn khỏi bệnh nhân (ĐTB=
1,06), để rõ hơn thực trạng vì sao người chăm
sóc vẫn chưa sẵn sàng ngăn cản người bệnh hút
thuốc chúng tôi sử dụng kết quả định tính để lý
giải điều này. Người chăm sóc NTP, 63 tuổi cho
biết: “tui biết là cho nó hút thuốc là nó lâu hết
bệnh, nhưng mà không cho nó hút là nó quậy
lên chịu không nổi, nên kệ”. Điều đó chúng tôi
không mấy ngạc nhiên vì tại cơ quan công tác và
tham quan một số bệnh viện tâm thần tỉnh bạn
chúng tôi vẫn bắt gặp bệnh nhân xin tiền để lén
mua thuốc lá, một số thân nhân bệnh nhân còn
giấu thuốc lá đem vào mặc dầu nhân viên y tế
đã nhắc nhở nhiều lần. Bên cạnh đó khi đi quan
sát thực tế chúng tôi cũng thấy người chăm sóc
vẫn có hành vi không phù hợp như vẫn để bệnh
nhân tiếp xúc với những vật cứng, sắc nhọn như
phụ tùng, vật dụng sửa xe, dao, kéo; đáng quan
ngại hơn là người chăm sóc thậm chí kêu bệnh
nhân lấy dùm vật dụng sửa xe khi đang bận, kêu
lấy bình thủy rót châm trà, khi được hỏi thì anh
ĐVL 26 tuổi người chăm sóc cho biết “trời đất
không lẽ bây giờ tui sửa xe mà kêu tui giấu hết
đồ nghề rồi mỗi lần sửa chạy đi kiếm sao”. Tiếp
theo những hành vi không phù hợp đó chúng tôi
thấy người chăm sóc còn tranh cãi với bệnh nhân
(ĐTB= 1,09) hoặc la hét, than vãn, kể khổ trước
mặt bệnh nhân (ĐTB= 1,37), hoặc vì làm kinh
tế hay bận rộn mà bỏ mặc không quan tâm đến
bệnh nhân (ĐTB= 1,52).
Tóm lại người chăm sóc cũng đã có những
biểu hiện mặt hành vi tương đối phù hợp khi
chăm sóc tuy nhiên cũng còn 1 số trường hợp
có những ứng xử chưa phù hợp do nhiều yếu tố
trong đó có do tâm linh, do thực tế tình trạng của
người bệnh và hoàn cảnh của từng gia đình nên
họ có cách biểu hiện hành vi cũng khác nhau,
nhưng xét tổng thể thì người chăm sóc đã có
những biểu hiện hành vi tương đối phù hợp với
người bệnh
3.2.4. Tương quan giữa các mặt biểu hiện
thái độ của người chăm sóc đối với bệnh nhân
tâm thần phân liệt
Khi xem xét hệ số tương quan giữa ba mặt
biểu hiện của thái độ của người chăm sóc đối với
bệnh nhân tâm thần phân liệt ở bảng 3.2 chúng
tôi thấy không có mối tương quan giữa mặt nhận
thức và mặt hành vi. Tuy nhiên hai mặt nhân thức
và mặt hành vi đều có tương quan tỷ lệ thuận có
ý nghĩa thống kê với mặt xúc cảm.
STT Nhóm những vấn đề hành vi Nhận thức Xúc cảm Hành vi
1
2
3
Nhận thức
Xúc cảm
Hành vi
1
0,260**
0,260**
1
0,228*
0,228*
1
Bảng 3.6. Tương quan giữa các mặt biểu hiện thái độ của người chăm sóc
đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt
Cụ thể hệ số tương quan giữa cặp biến số
nhận thức và xúc cảm r=0,260** cho biết hai
mặt này có sự tương quan nhưng vẫn ở mức vừa
phải. Điều này có thể lý giải nếu điểm trung bình
mặt nhận thức của người chăm sóc cho bệnh
nhân TTPL thay đổi thì điểm trung bình mặt xúc
cảm của họ cũng thay đổi tương ứng, hoặc cùng
tăng hoặc cùng giảm. Tương tự như vậy hệ số
tương quan giữa cặp biến số giữa mặt xúc cảm
với mặt hành vi r=0,228* vẫn có sự tương quan ở
mức tương đối thấp, và thấp hơn so với cặp biến
số mặt nhận thức và mặt xúc cảm. Cho thấy nếu
điểm trung bình mặt xúc cảm của người chăm
sóc cho bệnh nhân TTPL thay đổi thì điểm trung
bình mặt hành vi của họ cũng thay đổi tương ứng.
Trong nghiên cứu này chúng tôi không thấy có
sự tương quan giữa mặt nhận thức và mặt hành
vi, giải thích điều này chúng tôi cho rằng mối
quan hệ giữa các mặt biểu hiện của thái độ khá
phức tạp, chịu tác động từ nhiều yếu tố. Nhận
Ghi chú: Các ô trống thể hiện không có sự tương quan; * khi p<0,05; **khi p<0,01
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
83SỐ 09 - THÁNG 11/2015
thức tốt đôi khi không đồng nghĩa với việc sẽ có
biểu hiện hành vi tích cực.
4. Kết luận và kiến nghị
Kết luận
Đa số người chăm sóc đã có cái nhìn “thoáng”
hơn đối với bệnh nhân tâm thần phân liệt khi
chăm sóc tại nhà cụ thể 14% người chăm sóc có
thái độ tiêu cực đối với bệnh nhân TTPL, 17% có
thái độ tích cực và 69% người chăm sóc có thái
độ trung lập. Trong ba mặt biểu hiện đó điểm
trung bình của mặt cảm xúc là cao nhất và có
tương quan có ý nghĩa thống kê với hai mặt nhận
thức và hành vi. Có nhiều yếu tố tác động đến
thái độ của người chăm sóc như học vấn, trãi
nghiệm chăm sóc, hình thức chăm sóc và nhu
cầu của người chăm sóc, trong đó nhu cầu của
người chăm sóc có tác động nhiều nhất.
Kiến nghị
Thứ nhất: đẩy mạnh công tác tryền thông để
nâng cao nhận thức cho người chăm sóc về bệnh
tâm thần phân liệt vì hiện nay các tuyên truyền
của chúng ta chưa mang lại hiệu quả, còn mang
tính hình thức. Tuyên truyền muốn thu hút và có
dấu ấn sâu đậm cần phải đầu tư về nhân lực và
kinh tế để có những chiến lược tiếp cận, tuyên
truyền, giúp đỡ, chăm sóc sớm cho người bệnh
tâm thần, nhất là những bệnh nhân mới mắc còn
khả năng hồi phục cao.
Thứ hai: là nhân viên y tế cần cung cấp thông
tin và kiến thức về bệnh cho người nhà, nâng
đỡ và động viên tinh thần cho người chăm sóc
để người chăm sóc xem bệnh nhân như những
người bệnh khác, không khinh thường, xa lánh
người bệnh.
Thứ ba: các cấp chính quyền và Nhà nước
cần đưa ra những chính sách, những dự án hỗ trợ
giúp đỡ cho người bệnh tâm thần nhất là chính
sách dành cho bệnh nhân và người chăm sóc tại
nhà, các dự án hỗ trợ cho nhân viên y tế ngành
tâm thần để chương trình tâm thần cộng đồng
ngày càng phát triển.
TÀI LIỆU THAM KHẢO
Tiếng Việt
[1] Lâm Xuân Điền, Lâm Hiếu Minh (2011), Sức khỏe tâm thần, Trường Đại học Văn Hiến, Tài
liệu lưu hành nội bộ.
[2] Vũ Dũng (2004), “Thái độ và hành vi của người dân đối với môi trường”, Tạp chí Tâm lý học,
Số 2/2004, tr.12-16.
[3] Phạm Minh Hạc (chủ biên, 1997), Tâm lý học, NXB Giáo dục, Hà Nội.
[4] Đỗ Thị Thanh Hà (2013), Thái độ kì thị của cộng đồng dân cư đối với người nhiễm HIV/AIDS,
Luận án Tiến sĩ Tâm lý học, Học viện Khoa học Xã hội Việt Nam.
[5] Đinh Quốc Khánh, Trần Hữu Bình, Nguyễn Thanh Hương (2011), “Kiến thức - thái độ - thực
hành của người chăm sóc chính người bệnh tâm thần phân liệt tại nhà và một số yếu tố liên quan
ở huyện Bình Xuyên,Vĩnh Phúc, năm 2010”, Tạp chí Y tế Công Cộng, số 21, 10-2011.
[6] Huỳnh Văn Sơn, Lê Thị Hân (chủ biên, 2013), Giáo trình Tâm lý học đại cương, NXB Đại học
Sư phạm TP.HCM, TP.HCM.
[7] Ngô Ngọc Tản, Nguyễn Văn Ngân, Nguyễn Sinh Phúc (2007), Tâm thần học và Tâm lý Y học,
NXB Quân đội nhân dân, Hà Nội.
[8] Dương Thiệu Tống (2005), Phương pháp nghiên cứu khoa học giáo dục tâm lý, NXB Khoa học
Xã hội, TP.HCM.
[9] Nguyễn Minh Tuấn (2004), Các rối loạn tâm thần: Chẩn đoán & điều trị, NXB Y học, Hà Nội.
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
84 SỐ 09 - THÁNG 11/2015
[10] Đào Trần Thái và cộng sự (2005), Tâm thần học, NXB Y học, TP.HCM.
[11] Nguyễn Văn Thọ (2011), Giáo trình Tâm lý bệnh học, Trường Đại học Văn Hiến, Tài liệu lưu
hành nội bộ.
Tiếng Anh
[12] Allport, G.W, Attitudes. In C.Murchison (Ed.) (1935), A Handbook of Social Psychology,
Worcester, Mass.: Clark University Press.
[13] Aronson, E., Willson, T.D, Akert, R.M (1999), Social Psychology, Longman.
[14] Argyriou, Andreas A (2011): “Quality of Life and Emotional Burden of Primary Caregivers:
A Case-control Study of Multiple Sclerosis Patients in Greece”, Quality of Life Research 20.10
p1663-1668.
[15] Economou M, Richardson C, Gramandani C, Stalikas A, Stefanis C (2009), “Knowledge about
schizophrenia and attitudes towards people with schizophrenia in Greece”, International Jour-
nal of Social Psychiatry, 2009 Jul; 55(4): p361-71.
[16] Fillmore, H. Sanford (1965), Psychology: A Scientific Study of Man, Wadsworth Publishing
Company.
[17] Kee-Lee Chou, Ki-Yan Mak, Po-Kin Chung, David Chan, Kimmy Ho (1996), “Attitudes To-
wards Mental Patients in Hong Kong”, International Journal of Social Psychiatry 42: p213-219.
[18] M Shinde, A Desai, S Pawar (2012), “Knowledge, Attitudes and Practices among Caregivers
of Patients with Schizophrenia in Western Maharashtra”, International Journal of Science and
Research Volume 3 Issue 5, May.
[19] Magaru M. (2012), “Knowledge, Attitudes And Practices Of Caregivers of Patients With
Schizophrenia In Port Moresby, Papua New Guinea”, Pacific Journal of Medical Sciences:
Vol.10, No.1, June 2012.
[20] Markku Ojanen (1992), “Attitudes Towards Mental Patients”, International Journal of Social
Psychiatry 38: p120-130.
[21] Nazan Aydin(2003), “Attitudes of Hospital Staff Toward Mentally Ill Patients in a Teaching
Hospital, Turkey”, International Journal of Social Psychiatry, March 2003 49: p17-26.
[22] Oskamp. S, Attitudes and Opinions, Prentice-Hall, INC. Englewood Cliffs, New Jersey 07632,
1997.
[23] World Federation for Mental Health (2014), Caregiving and Mental Illness, Occoquan, VA
22125 USA.
[24] World Federation for Mental Health (2014), Living with Schizophrenia, Occoquan, VA 22125
USA.
NGHIÊN CỨU KHOA HỌC
85SỐ 09 - THÁNG 11/2015
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- thai_do_cua_nguoi_cham_soc_doi_voi_benh_nhan_tam_than_phan_liet_dang_dieu_tri_tai_nha_6825_2223891.pdf