Tài liệu Tiểu học: Một số từ ngữ dùng để diễn tả người

Tài liệu Tài liệu Tiểu học: Một số từ ngữ dùng để diễn tả người: MỘT SỐ TỪ NGỮ DÙNG ĐỂ TẢ NGƯỜI – Để tả HÌNH DÁNG, THÂN HÌNH có thể dùng: Cao – lùn – gầy gò – ốm yếu – nhỏ nhỏ – tầm thước – xương xương – choai choai – mảnh khảnh – dong dỏng – thon – roi – béo phệ – mập mạp – lực lưỡng – vạm vỡ – cục mịch – rắn rỏi – trẻ măng – cường tráng – cân đối – gọn gàng – mập phù – gầy guộc – vàng võ – bệnh hoạn. Em bé: sổ sữa, bụ bẫm, mập ú, tròn trĩnh, trắng như cục bột, … Phụ nữ: mảnh mai (dẻ), yểu điệu, uốn éo, dịu dàng, bệ phệ Người già, người lao động khổ sở: cằn cỗi, tiều tụy, bơ phờ, uể oải. – Để tả DIỆN MẠO, KHUÔN MẶT có thể dùng: Tròn trĩnh (trịa) – vuông vắn – bầu bĩnh – thon thon – dài – trái xoan – đầy đặn – gân guốc – sáng sủa – khôi ngô – đầy vết sẹo – xấu xí – rỗ như tổ ong – rỗ hoa – hồng hào – trắng trẻo – đen sạm – rám nắng – xanh xao – tái mét – tươi tỉnh – niềm nở – hớn hở – ủ rủ – cau có – nhăn nheo – hốc hác – bơ phờ – hung tợn – hiền hậu – dễ thương – nghiêm trang – đạo mạo – thơ ngây – thản nhiên – thông minh – đần độn – khờ kh...

doc50 trang | Chia sẻ: haohao | Lượt xem: 3848 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Tài liệu Tiểu học: Một số từ ngữ dùng để diễn tả người, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
MỘT SỐ TỪ NGỮ DÙNG ĐỂ TẢ NGƯỜI – Để tả HÌNH DÁNG, THÂN HÌNH có thể dùng: Cao – lùn – gầy gò – ốm yếu – nhỏ nhỏ – tầm thước – xương xương – choai choai – mảnh khảnh – dong dỏng – thon – roi – béo phệ – mập mạp – lực lưỡng – vạm vỡ – cục mịch – rắn rỏi – trẻ măng – cường tráng – cân đối – gọn gàng – mập phù – gầy guộc – vàng võ – bệnh hoạn. Em bé: sổ sữa, bụ bẫm, mập ú, tròn trĩnh, trắng như cục bột, … Phụ nữ: mảnh mai (dẻ), yểu điệu, uốn éo, dịu dàng, bệ phệ Người già, người lao động khổ sở: cằn cỗi, tiều tụy, bơ phờ, uể oải. – Để tả DIỆN MẠO, KHUÔN MẶT có thể dùng: Tròn trĩnh (trịa) – vuông vắn – bầu bĩnh – thon thon – dài – trái xoan – đầy đặn – gân guốc – sáng sủa – khôi ngô – đầy vết sẹo – xấu xí – rỗ như tổ ong – rỗ hoa – hồng hào – trắng trẻo – đen sạm – rám nắng – xanh xao – tái mét – tươi tỉnh – niềm nở – hớn hở – ủ rủ – cau có – nhăn nheo – hốc hác – bơ phờ – hung tợn – hiền hậu – dễ thương – nghiêm trang – đạo mạo – thơ ngây – thản nhiên – thông minh – đần độn – khờ khạo – lầm lì – là lạ – quen thuộc – khả ái… – Để tả DA có thể dùng: Nhăn nheo (nhíu) – căn phồng – mỏng tăng – chai cứng – nứt nẻ – đầy ghẻ lở – nhiều vết sẹo – hồng hào – đỏ thắm – mốc thích – đen sạm – bánh mật – ngăm ngăm – ngăm đen – sần sùi – tái mét – xanh xao – xanh lét – xanh như tàu lá – bạc lãng – trắng ngà – trắng nõn – nõn nà – mịn màng… – Để tả MỒ HÔI có thể dùng: Rướm – toát – đổ lốm đốm – lấm tấm – nhễ nhại – nhỏ giọt – ướt sũng – lăn từng dòng – chảy ròng ròng – nhầy nhụa,… – Để tả ĐẦU có thể dùng: Tròn – giẹp – vồ – to – nhỏ – sói – hói – có sẹo,… – Để tả TRÁN có thể dùng: Rộng – hẹp – gồ – cao – thấp – vuông – nhăn nheo, … – Để tả TÓC, RÂU, LÔNG MÀY, LÔNG MI có thể dùng: Cứng – mềm – mướt – rậm sưa – lưa thưa – lơ thơ – ngắn – dài – lượt thượt – lún phún – lởm chởm – đen mướt – suôn đuột – quăn – vàng hoe – xờm xoàm – Tóc: chải chuốt – gọn gàng – bù xù – bay phờ phạc – xõa tới bờ vai – dài tới gáy – hớt ngắn sát da đầu – rối như bùi nhùi – bạc phơ – lốm đốm bạc – bạc hoa râm,… – Để tả MẮT có thể dùng: Tròn vo – xếch – bồ câu – có quầng – lồi – híp – trao tráo – đen huyền – đen láy – trong vắt – long lanh – u buồn – trắng đục – đỏ ngầu (lom, boc, gay) – chột, … – Để tả MŨI có thể dùng: To – nhỏ – tẹt – xẹp – dọc dừa – thấp – cao – hẹp – vểnh – nhô – hỉnh – hếch – gồ – thon – đỏ hồng. – Để tả MÁ có thể dùng: Cao – cóp – hóp – tóp – bầu – phúng phính – lúm đồng tiền – nhô xương xẩu – hồng – ửng hồng. - Để tả MIỆNG có thể dùng: Móm – rộng – nhỏ – nho nhỏ. – Để tả MÔI có thể dùng: Dày – mỏng dính – nứt nẻ – đỏ thắm – đỏ như son – hồng tươi – nhợt nhạt – thâm đen – xám ngắt, … - Để tả RĂNG có thể dùng: Hô – sùn – lòi xỉ – đều đặn – nhỏ nhắn – san sát – trắng nõn (bóng) – trắng như tráng men sứ – vàng khè – lung lay – xiệu xạo, … - Để tả CẰM có thể dùng: Chìa ra – nhô ra trước mặt – nhọn – vuông – lồi – lún phún râu – lòng thòng một chòm râu – lơ phơ mấy sợi râu, … - Để tả CỔ có thể dùng: Lùn – cao – no tròn – đầy ngắn – tong teo, … - Để tả VAI có thể dùng: Ngang – xệ – hõm vào – nở nang – hẹp – co ro… - Để tả NGỰC có thể dùng: Lép xẹp – hõm vào – nở nang – lòi xương sườn … - Để tả BỤNG có thể dùng: Thon - phệ – bình rỉnh đầy những mỡ – thóp vào… - Để tả LƯNG có thể dùng: Còng – gù – khom – thẳng – dài… - Để tả TAY CHÂN có thể dùng: Xinh xắn – mềm mại – dịu dàng – mũm mỉm – bụ mẫm – no tròn – tròn trĩnh – phốp phác – vạm vỡ – lực lưỡng – dẻo dai – rắn chắc – thô kệch – cục mịch – nhỏ nhắn – bé bỏng – khẳng khiu – tong teo – mảnh khảnh – gân – guốc – ngắn ngủi – yếu ớt – què quặt – tàn tật – trắng trẻo (nõn, hồng, muốt…) – đen ngủi (sạm, ngăm) – mốc thích… Bàn tay: búp măng – chai cứng – nứt nẻ – nổi đầy gân… Ngón tay: Ngòi viết – đùi đục – thon thon – lù lù… - Để tả CÁCH ĂN MẶC, QUẦN ÁO (Y PHỤC) có thể dùng: Chỉnh tề – tươm tất – kín đáo – hở hang – gọn gàng – tha thướt - sạch sẽ – lành lặn – diêm dúa – loè loẹt – ngộ nghĩnh – dơ dáy – xốc xếch – lụng thụng – luộm thuộm – rách rưới – bò sát mình – giản dị – đơn sơ – kiểu cách… - Để tả ĐIỆU BỘ có thể dùng: Đường hoàng – chững chạc – chậm rãi (chạp) – khoan thai – hấp tấp – nhanh nhẹn – láu táu – nghiêm trang (nghỉ) – lý lắc – hí hửng – tháo vát – uể oải – mệt nhọc – thờ thẫn – hăng hái (say) – bẽn lẽn – ngượng nghịu – lúng lúng – bỡ ngỡ – lính quính – bình thản – tự nhiên – duyên dáng – hùng dũng… - Để tả TIẾNG NÓI, KÊU, LA có thể dùng: Ồ ề – the thẻ – chát chúa – êm dịu – khàn khàn – lè nhè – trong trẻo – éo éo – oang oang – ồn ào – khao khao – lào xào – ngân nga – rổn rảng – lanh lảnh – sang sảng – rối rít – nheo nhẻo – ầm ỉ… - Để tả CỬ CHỈ, HÀNH VI có thể dùng NHÌN: dăm dăm – chăm chú – chòng chọc – dáo dác – ngơ ngác – lừ đừ – trìu mến – hằn học – đắm đuối – lim dim – mơ màng – tình tứ… NÓI: Thì thầm (thào) – xì xào – rì rầm – lẩm bẩm – bập bẹ – ấm cúng – luyên thuyên – huyên hoang – lảm nhảm – lải nhải – cằn rằn – càu nhàu – chững chạc – liến thoắng – hài hước – pha trò – tía lia – hằn học – khẩn khoản – vồn vã – niền nở – ngọt ngào – cộc lốc – khiêm tốn – lễ độ – thô bỉ – bông đùa – chọc ghẹo – ngân dài – gằn từng tiếng … CƯỜI: ngất – mỉm – rộ – xoà – khanh khách – ha hả – khúc khích – hề hề – hi hí – sằng sặc – nôn ruột – giòn giã – chúm chím – tủm tỉm – toe toét – duyên dáng. KHÓC: oà – mếu máo – sướt mướt – nghẹn ngào – nức nở – rưng rức – sụt sùi – hu hu – thút thít – nước mắt đầm đìa … NẰM: sóng soài (sượt) – co ro – chễm chệ … ĐỨNG: tần ngần – im như pho tượng – sững – khoai thai … NGỒI: chễm chệ – co ro – ủ rủ – bó gối – khoan thai – xếp bằng tròn – thừ lừ … ĐI: chững chạc – khoan thai – hấp tấp – lảo đảo – loang choang – chập chững – rầm rập – rảo bước – lang thang … CHẠY: cuống cuồng – tung tăng – loạn xạ – tán loạn – lon ton – quanh quẩn – tất tưởi (tả) – vùn vụt – ào ào … LÀM VIỆC: hí hoáy – hì hục – loay hoay – cặm cụi – say sưa – mải miết – xoay xở – hăng say – hăm hở – thong thả – hấp tấp – thành thạo – vụn về – tất cả … - Để tả TÍNH HÌNH có thể dùng: Khoác lác – ba hoa – trầm tĩnh – láu táu – cau có – nghiêm nghị – đứng đắn – chững chạc – dè dặt – thật thà – bạo dạn – khắt khe – lười nhác – xảo nguyệt – tham lam – siêng năng – hiền hậu – ôn hoà – vui vẻ – vị tha – ít nói – thận trọng – cẩu thả – hời hợt – nhút nhát – lỗ mảng – thô bỉ … Dàn ý chi tiết- tả người Đề 1: Tả hình dáng và tính tình thầy giáo đã dạy em mà em kính yêu nhất Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu thầy giáo của em Em không thể nào quên được hình ảnh người thầy… Thầy đã tận tụy dạy em trong suốt năm học lớp Bốn. Thân bài: Tả ngoại hình: Thầy đã gần bốn mươi tuổi. Dáng người cao, hơi gầy, vẻ hoạt bát. Nước da ngăm ngăm khoẻ mạnh. Thầy thường ăn mặc gọn gàng, lịch sự với chiếc áo sơ mi và quần tây giản dị Tả chi tiết hình dáng: Tóc thầy rậm, cứng, hớt cao vừa phải. Khuôn mặt chữ điền có vẻ đẹp riêng đáng mến. Vầng trán cao đã có nếp nhăn, biểu hiện vẻ thông minh và từng trải. Đôi mắt to sáng, có lúc nghiêm khắc, có lúc hiền từ. Mũi cao, rầt hợp với khuôn mắt. Miệng thầy hơi rộng, hay cười để lộ hàm răng trắng đều. Giọng nói của thầy to và rõ. Tả tính tình: Thầy giáo em rất hiền, sống mực thước. Thầy giảng dạy tận tình và chu đáo. Thầy thường đặt câu hỏi giúp cho chúng em phát biểu tìm hiểu bài. Thầy hướng dẫn cho chúng em viết từng nét chữ. Thầy còn kể chuyện, đọc thơ rất hay. Thầy rất yêu thương học trò, hiền nhưng nghiêm khắc, không thiên vị. Thầy luôn hết lòng giúp đỡ các thầy cô đồng nghiệp cùng dạy tốt. Thầy là một giáo viên gương mẫu nên được tất cả học sinh yêu mến. Kết luận: Không còn học với thầy nữa nhưng em luôn kính trọng và biết ơn thầy. Em hứa sẽ cố gắng học tốt để xứng đáng là trò giỏi của thầy. Đề 2: Hằng ngày đến trường em đều gặp cô (thầy) hiệu trưởng. Em hãy tả hình dáng, tính tình cô (thầy) Hiệu trưởng của em. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu cô (thầy) Hiệu trưởng. Mỗi ngày đi học em đều thấy cô (thầy) Hiệu trưởng ở trường. Thân bài: Tả ngoại hình: Cô (thầy) Hiệu trưởng năm nay khoảng 40 tuổi. Vóc người đầy đặn, người tầm thước. Nước da của cô trắng hồng (Nước da thầy ngăm ngăm khoẻ mạnh). Cô thường mặc áo dài tha thướt (Thầy mặc quần tây áo sơ mi trông rất lịch sự). Mái tóc đen cắt phủ ngang vai (Tóc thầy rậm, cứng, hớt cao vừa phải). Vầng trán cao ẩn chứa vẻ thông minh. Đôi mắt co (thầy) to, đen sáng, luôn mang cặp kính trông rất tri thức. Mũi cao cân xứng với khuôn mặt. Trên miệng luôn nở nụ cười tươi. Hai hàm răng trắng, đều như hai hạt bắp. Giọng nói cô (thầy) ấm, sang sảng, ngân vang. Cô (thầy) rất nhanh nhẹn, cần mẫn trong khi làm việc. Tả tính tình: Cô (thầy) thân tình, cởi mở, cương nghị. Cô (thầy) luôn quan tâm đến các hoạt động của nhà trường, thường xuyên dự giờ các lớp để giúp đỡ các thầy cô và kiểm tra chất lượng học tập của học sinh. Cô (thầy) cũng thường quan sát chúng em chơi và hỏi thăm việc học của chúng em. Cô (thầy) rất vui khi thấy bạn nào học giỏi cô (thầy) đều khen thưởng, những bạn nào phạm lỗi, cô (thầy) khuyên bảo nhẹ nhàng nhưng rất nghiêm nghị. Cô (thầy) thường đến trường rất sớm và ra về rất muộn. Kết luận: Em rất yêu mến và kính trọng cô (thầy) hiệu trưởng. Hình ảnh cô (thầy) luôn là hình ảnh gương mẫu trong sáng cho chúng em noi theo. Đề 3: Tả ông của em Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu ông ngoại (nội) sẽ tả. Ông ngoại (nội) đã dành hết tình thương của minh cho con cháu. Mỗi khi ba mẹ đi công tác xa, ông đã thay thế và chăm sóc em thật chu đáo. Thân bài: Tả ngoại hình: Ông đã ngoài bảy mươi nhưng vẫn còn giữ được dáng dấp cao ráo, rắn rỏi. Màu da đậm, có nhiều chấm đồi mồi. Lưng hơi còng, ông vẫn đi lại nhanh nhẹn. Ông ăn mặc rất giản dị. Khi ở nhà hay ra phố, ông vẫn thường mặc áo sơ mi cũ nhưng thẳng nếp và cái quần dài. Mái tóc ông đã bạc trắng, luôn được cắt tỉa gọn gàng. Khuôn mặt ông không còn đầy đặn như trước. Vầng trán đã có nhiều nếp nhăn. Đôi mắt ông không còn tinh anh. Mỗi khi đọc sách báo hay xem truyền hình ông thường phải đeo kính. Đôi má hóp lại và khiến cái miệng móm mém. Răng ông đã rụng nhiều. Ông có nụ cười thật hiền và tươi tắn. Giọng nói của ông lúc trầm ấm, lúc cao vút đưa em lạc vào thế giới thần tiên của những câu chuyên cổ tích. Tả tính tình: Tình thương của ông dành cho con cháu thật to lớn. Có những món gì ngon, có cái gì đẹp ông cũng đều nhường phần cho cả nhà. Đối với hàng xóm, ông sống hết lòng, sẵn sàng giúp đỡ khi có người gặp khó khăn. Ông ngoại (nội) em rất thích chăm sóv cây kiểng và đánh cờ tướng. Ông sống lạc quan, nhân hậu và lành mạnh nên ai cũng kính trọng ông. Kết luận: Em luôn kính trọng và yêu thương ông. Em luôn tự nhắc mình phải học giỏi để ông vui lòng và sống mãi với em. Đề 4: Em hãy tả hình dáng và tính tình của ba kính yêu. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu ba của em. Ngoài tình thương của mẹ, ba đã nuôi dưỡng và dạy dỗ con cái bằng tấm lòng yêu thương vô bờ bến. Hình ảnh của ba luôn ngự trị trái tim em. Thân bài: Tả ngoại hình: Ba em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi trông ba trẻ trung hơn nhiều. Thân hình ba cao lớn, vạm vỡ và khoẻ mạnh. Làn da nâu sẫm và bóng bẩy. Ở nhà ba thường mặc áo thun, quần đùi máu nhạt. Khi đến cơ quan ba chỉnh tề trong bộ đồng phục quần tây dài và áo sơ mi. Mái tóc cắt gọn gàng, đã bắt đầu lốm đốm bạc. Khuôn mặt ba xương xương nhưng vuông vức bởi quai hàm bạnh. Vầng trán cao rộng đã có nếp nhăn. Đôi mắt to tròn, đen láy và sáng ngời. Giọng nói đặc biệt trầm bổng, chứa đựng tình cảm thiết tha. Tả tính tình: Ba thường xuyên đỡ đần cho mẹ trong các công việc nhà. Dây điện hay đèn đóm trong nhà bị hư chỉ cần sửa một chút là xong. Ba rất thích đọc báo và xem sách lúc rảnh rỗi. Ba rất yêu thương con cái và hiếu thảo với ông bà. Đối với hàng xóm, ba sẵn sàng giúp đỡ mọi người khi gặp khó khăn. Ba là một người rất nhân hậu nên cả gia đình và khu phố đều yêu quý và kính trọng ba. Kết luận: Gia đình em luôn hòa thuận và hạnh phúc, ấm no là nhờ công ba rất lớn. Thương ba vất vả làm việc nuôi gia đình, em tự hứa sẽ cố gắng học thật giỏi, thật ngoan để ba vui lòng. Đề 5: Em hãy tả hình dáng và tính tình của mẹ kính yêu. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu mẹ của em. Nhắc đến hai đấng sinh thành em không thể nào quên được mẹ. Mẹ đã cho em hình hài và chăm sóc từ tấm bé đến bây giờ. Thân bài: Tả ngoại hình: Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Tầm vóc mẹ không cao lắm, nhưng được cái vóc dáng khoẻ mạnh. Làn da của mẹ ngăm đen, bóng bẩy, mịn màng. Ở nhà cũng như đến cơ quan, mẹ luôn ăn mặc gọn gàng và giản dị. Mái tóc mẹ dài đen mượt luôn được búi lên cao sau gáy. Khuôn mặt mẹ đầy đặn, vừa sáng sủa vừa hiền hậu. Cái sóng mũi tuy không cao nhưng nhỏ nhắn và thanh tú. Đôi gò má nõn nà, đôi môi đỏ thắm hé nở để lộ hàm răng trắng ngà, vừa đều vừa nhỏ. Giọng nói nhỏ nhẹ nhưng dứt khoát. Tuy nhỏ người, nhưng mẹ rất nhanh nhẹn. Mẹ làm việc nhà khéo tay và gọn gàng. Tả tính tình: Mẹ rất hiền lành và cởi mở. Mẹ hết lòng yêu thương con cái và lo lắng cho gia đình. Đối với hàng xóm, mẹ sẵn sàng giúp đỡ mọi người khi gặp khó khăn. Mẹ rất thích nấu ăn cho cả nhà ngon miệng. Lúc rảnh, mẹ thường may vá và đan áo cho em. Mẹ là một người phụ nữ đảm đang và là điểm tựa vững chắc cho các con III.Kết luận: Còn có mẹ là niềm hạnh phúc lớn nhất của em. Em luôn kính yêu và biết ơn mẹ. Đề 6: Ở gia đình em (hoặc một gia đình mà em quen biết) có một em bé đang tuổi taọp noựi, taọp ủi em haừy taỷ hỡnh daựng tớnh neỏt thụ ngaõy cuỷa em beự aỏy. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu em bé ấy. Em trai của em tên là Hoàng, nó đang tuổi tập nói, tập đi. Trông nó xinh xắn như chú chó bông nên cả nhà gọi là Cún con. Thân bài: Tả ngoại hình: Cún con đã được một tuổi. Thân hình bé rất bụ bẫm. Nước da trắng hồng, mịn màng. Bé thường mặc đồ thun rộng mát có in hình các thú đễ thương. Mái tóc đen mướt, mềm phất phơ. Khuôn mặt bầu bĩnh. Cặp mắt tròn xoe, đen láy. Cái mũi tẹt, nhỏ nhắn, xinh xinh. Đôi má phún phính, hồng hồng. Cái miệng nho nhỏ với đôi môi đỏ chót, mỗi khi bé cười lại phô ra sáu chiếc răng trắng nõn, chân bé bước lon ton đi chứa vững. Tả nét ngây thơ: Có tật hay nút tay, thích bắt chước, nói bập bẽ, ngọng ngịu, tập đi một mình, vịn tay vào thành ghế, lẫm chẫm đi từng bước. Tập đi xe có đẩy: lạng qua bên này, lạng qua bên kia. Kết luận: Bé là niềm vui cho cả nhà. Em mong bé chóng lớn để dạy cho bé nhiều điều hay. Đề 7: Tả người thân của em đang làm việc nhà (trồng cây, chăm sóc cây…) … ăn, giặt giũ) Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu người thân của em Như thường lệ, khi đi làm về, mẹ em thay đồ, rửa mặt và chuẩn bị bữa ăn cho gia đình. Em cũng phụ với mẹ vài việc lặt vặt. Thân bài: Tả ngoại hình: Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Tầm vóc mẹ không cao lắm, nhưng được cái vóc dáng khoẻ mạnh. Làn da của mẹ ngăm đen, bóng bẩy, mịn màng. Ở nhà cũng như đến cơ quan, mẹ luôn ăn mặc gọn gàng và giản dị. Mái tóc mẹ đen mượt luôn được kẹp gọn sau gáy bởi cái kẹp đồi mồi. Khuôn mặt mẹ đầy đặn vừa sáng sủa vừa phúc hậu. Dưới vầng trán cao là đôi mắt to tròn, đen láy. Đôi môi đỏ thắm hé mở để lộ hàm răng trắng ngà, vừa đều, vừa nhỏ. Giọng nói nhỏ nhẹ nhưng dứt khoát. Tuy nhỏ người nhưng mẹ rất nhanh nhẹn. Mẹ làm việc nhà khéo tay và gọn gàng. Tả tính tình: Mẹ lấy tất cả thức ăn trong giỏ ra để từng thứ vào rổ. Mẹ lấy gạo nhờ em vo và bắc lên bếp. Mẹ cùng em lặt rau, mẹ bày thớt và dao để xắt thịt thành từng lát nhỏ, đều đặn. Mẹ cầm từng con cá tươi rồi cắt sạnh vi, đuôi, đánh sạch vảy, móc hết ruột và mang. Nồi cơn đã sôi, mẹ lấy đũa cả quậy tròn cho hạt gạo thấm đều nước rồi bớt lửa. Mẹ bắc nước luộc rau, sau đó mẹ xào thịt, chiên cá. Với tài nấu nướng khéo léo của mẹ, cơm canh đã được nấu xong, mùi thơm toả ra phưng phức. Em giúp mẹ dọn chén bát, bưng thức ăn ra bàn. Bữa cơm ngon lành diễn ra trong bầu không khí vui vẻ, ấm cúng. Ai cũng khen cơm ngon, canh ngọt. Kết luận: Sau bữa cơm em càng thương mẹ hơn, em thầm cảm ơn mẹ hiền đã thổi nấu cực nhọc để cả nhà có bữa cơn ngon. Em tự hứa sẽ cố gắng học tập tốt và phụ giúp mẹ nhiều hơn Đề 8: Tả người lao động (bác bảo vệ, cô lao công, cô thư viện,…đang làm việc) ụỷ trửụứng em. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu cô lao công ở trường em. Cô tên là Hương. Cô làm việc ở trường đã lâu lắm rồi. Thân bài: Tả ngoại hình: Cô năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. Tầm vóc cao, to. Khuôn mặt mẹ đầy đặn và phúc hậu. Mái tóc cô dài, màu đen, hơi xoăn, t luôn được kẹp gọn gàng bằng cái kẹp. Đôi mắt to đen hai mí, dịu hiền. Cái mũi hơi cao, cánh mũi to. Miệng cô hơi rộng, hay cười, khi cười có lúm đồng tiền trông thật có duyên. Đôi tay khoẻ, làm việc nhanh nhẹn. Nước da ngăm ngăm có duyên. Khi đi làm cô mặc đồng phục, áo ngắn tay màu xanh dương, quần tây đen trông thật sạch sẽ, gọn gàng. Giọng nói nhẹ nhàng, dịu ngọt. Hoạt động: Cô đến trường rất sớm. Sử dụng chổi chà để quét sân, lần lượt từ cổng trường cho đến các hành lang ở tầng trệt. Sau đó, cầm chổi lúa quét các phòng: Ban giám hiệu, phòng giáo viên, hai dãy hành lang của các lớp. Đôi tay cô thoăn thoắt quét sân rất sạch. Đun nước pha trà, rửa li. Khi làm việc, mồ hôi nhễ nhại, cô dừng tay lại quết những giọt mồ hôi đang nhỏ xuống. Đang quét có một bạn sơ ý đá vào đống rác cô đang gom, cô cũng không hề la mắng to tiếng mà chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở: “Con đi cẩn thận kẻo đá vào rác, bụi tung lên đấy!”. Sau giờ chơi, cô lại quét dọn sơ lại sân trường một lần nữa. Vì sự cần mẫn của cô, các học sinh chúng em cũng có ý thức không xả rác bừa bãi nên trường em lúc nào cũng sạch sẽ. Cuối giờ học, cô đến các lớp gom các bao rác ở các lớp lại bỏ vào thùng rác lớn. Sau giờ chơi, giờ về cô đều dội rửa, lau chùi nhà vệ sinh. Kết quả là sân trường em lúc nào cũng sạch sẽ, không có rác. Nhà vệ sinh sạch sẽ, không có mùi hôi. Khi y tế của phòng về kiểm tra vệ sinh, trường em được đánh giá tốt. Đó là nhờ công lao của cô. Kết luận: Em rất yêu mến cô. Nhờ công lao cô mà trường luôn sạch đẹp. Chúng em quyết tâm thực hiện nếp sống văn minh để ngôi trường em luôn sạch, xanh và đẹp. Đề 9: Lớp trưởng của em hẳn là người bạn được nhiều người quý mến. Hãy tả hình dáng, tính tình của bạn ấy. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu bạn lớp trưởng Bạn lớp trưởng em là (Thu Hiền). Bạn là một học sinh gương mẫu được bạn bè quý mến, thầy cô hài lòng. Thân bài: Tả ngoại hình: Bạn tròn mười tuổi, cùng tuổi với chúng em. Bạn có thân hình nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn. Làn da trắng hồng, mịn màng nhưng rất khoẻ mạnh. Bạn ăn mặc rất gọn gàng, sạch sẽ, áo trắng quần tây xanh và chiếc khăn quàng đỏ luôn nằm trên vai. Mái tóc dài xõa ngang vai. Khuôn mặt tròn trĩnh với đôi gò má bầu bầu. Vầng trán cao ẩn chứa vẻ thông minh. Đôi mắt to tròn đen láy, sáng long lanh. Mũi cao, xin xắn, phập phồng khi được cô khen. Đôi môi đỏ hồng luôn chúm chím khi cười. Miệng nhỏ hay cười, khi cười hai má lúm đồng tiền trông rất xinh. Giọng nói nhỏ nhẹ dịu dàng nhưng cũng rất nghiêm khắc. Tả tính tình: Rất chăm học, biết cách học tập nên luôn đạt điểm cao. Luôn gương mẫu về mọi mặt trong lớp, lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc được giao. Bạn cũng biết lo cho tập thể lớp, động viên các bạn tham gia tốt phong trào, giúp đỡ các bạn học gắn tiến bộ. Ở nhà, bạn còn là con ngoan , siêng năng luôn đỡ đần cha mẹ một số công việc nhà như: nấu cơm, quét nhà, trông em,… Kết luận: Bạn không những là lớp trưởng giỏi mà còn là người bạn thân của em. Bốn năm liền bạn đạt danh hiệu học sinh giỏi nên cô giáo chủ nhiệm luôn lấy bạn là tấm gương cho cả lớp noi theo. Em hứa sẽ noi gương bạn học tập tốt, ngoan ngoãn để bố mẹ vui lòng. Đề 10: Em hãy tả hình dáng và tính tình một người anh mà em thích nhất. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu anh của em Anh Hai của em tên là Tuấn Huy, anh là người chỉ bảo cho em rất nhiều điều bổ ích. Anh đi bộ đội và đang được về nghỉ phép thăm nhà. Thân bài: Tả ngoại hình: Anh Huy năm nay mới hai mươi lăm tuổi. Anh có vóc người cao to, vạm vỡ trong rất khoẻ mạnh. Nướv da sạm nắng thao trường cho anh nét từng trải của người lính. Anh mặc đồ quân phục xanh rêu rất chỉnh tề, vai đeo chiếc ba-lo con cóc. Mái tóc hớt cao, đường ngôi rẽ thẳng tắp. Khuôn mặt vuông rám nắng, đầy nghị lực. Vầng trán cao chứa đựng vẻ thông minh. Đôi mắt đen sáng long lanh. Sóng mũi cao. Miệng rộng duyên dáng. Hàm răng trắng đều như những hạt bắp. Dáng đi nhanh nhẹn, vững chắc dứt khoát. Tả tính tình: Anh rất thương yêu chăm sóc mọi người. Giúp đỡ bố mẹ sửa mấy chỗ mái nhà bị dột, thay bóng đèn hư. Sắp xếp lại đồ đạc trong nhà cho ngăn nắp. Trang trí góc học tập của em gọn gàng, đẹp mắt. Kể chuyện tập luyện ở thao trường, về cuộc sống của bội đội cho em nghe. Khi về phép, thường dạy em họ, khuyên nhủ em những điều hay, lẽ phải. Anh sống rất giản dị, chan hoà, gần gũi, luôn giúp đỡ mọi người nên ai cũng quý. Kết luận: Rất quý mến và cảm phục anh. Sẽ học tập tác phong giản dị, cởi mở của anh. Đề 11: Em hãy tả hình dáng và tính tình một người chị mà em thích nhất. Dàn bài chi tiết Mở bài: Giới thiệu chị của em Chị của em tên rất đẹp Tuyết hà, chị là người rất gần gũi với em và được cả nhà thương yêu. Thân bài: Tả ngoại hình: Chị năm nay mới hai mươi tuổi. Chị có dáng người tầm thước, nhỏ nhắn. Làn da hồng hào, min màng. Mái tóc đen huyền buông xoã ngang vai. Vầng trán không cao lắm, nhưng chứa đựng vẻ thông minh. Đôi mắt tròn to, đen như hạt nhãn, hai hàng lông mi dài và cong. Mũi dọc dừa, nhỏ nhắn thật xinh Tả tính tình: Chị rất hiền. Chị học rất giỏi, thông minh. Phụ mẹ làm việc nhà: nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn ngon không thua gìø mẹ. Đặc biệt chị còn biết làm bánh. Chị đan thêu giỏi. Chị đạt giải III trong cuộc thi cắm hoa của trường. Chăm lo việc học hành cho các em, kiểm tra bài vở hằng ngày, chỉ em làm những bài toán khó. Khuyên nhũ em làm những điều hay, lẽ phải. Chị sống rất giản dị, chan hoà, gần gũi, luôn giúp đỡ mọi người nên ai cũng quý. Kết luận: Rất yêu mến và cảm phục chị. Chị là tấm gương sáng cho em noi theo. Đề 1 : Tả chiếc đồng hồ báo thức I. Mở bài : Giới thiệu chiếc đồng hồ nhà em( Ai mua ? Vào lúc nào ? ) - Nhân dịp đầu năm học mới - Mẹ mua cho em chiếc đồng hồ để báo thức II. Thân bài : 1) Tả bao quát : hình dáng, màu sắc, chất liệu - Hình dáng tròn, bằng chiếc đĩa đựng trái cây. - Lóp vỏ bên ngoài làm bằng nhựa - Màu hồng tươi, pha lẫn màu trắng hai bên. - Chân đế bằng làm bằng sắt xi mạ bóng loáng. 2) Tả chi tiết : mặt số, kim đồng hồ, quả lắc, bộ máy, ….. - Mặt số màu đỏ thẫm, có in hình chú chuột Mickey cầm bó hoa rất ngộ nghĩnh. - Có 12 chữ số màu trắng, viền đen - Có bốn cây kim : kim giờ, kim phút, kim giây và kim báo thức - Phía dưới có một con lắc hình tròn cũng có in hình chú chuột Mickey lúc nào cũng lắc qua lại một cách đều đặn. - Phía sau có một cái hộp màu đen chứabộ máy chính. III. Kết bài : - Chiếc đồng hồ rất có ích trong đời sống hàng ngày. - Nó báo giờ, báo thức giúp em đi học đúng giờ - Nó còn nhắc nhở mọi người phải biết quý trọng thời gian và dùng thời gian vào những việc có ích. Đề 2 : Tả con lật đật I. Mở bài : Giới thiệu con lật đật Mẹ mua cho em vào dịp sinh nhật. Nó là món đồ chơi mà em thích II. Thân bài : 1) Tả bao quát : (hình dáng, màu sắc, chất liệu) Hình dáng tròn xoay, giống như hai quả bóng nhựa nối với nhau. Khoác trên mình chiếc áo màu đỏ thắm. Làm bằng loại nhựa cứng. 2) Tả chi tiết : ( Các bộ phận và hoạt động của con lật đật) Đầu đội một chiếc khăn màu đỏ. Hai mắt tròn to, xanh biếc rất ngây thơ, ngộ nghĩnh. Miệng cười rất xinh, đáng yêu. Bụng thắt một cái đai màu vàng càng làm nổi bật chiếc áo khoác đỏ ở trên người. Tay : Hai cánh tay tròn mũm mĩm dễ thương. Hoạt động : Ai đụng vào đều nghiêng qua, nghiêng lại, phát ra âm thanh loong boong, loong boong nghe thật thích III. Kết bài : Nêu tình cảm hoặc cảm nghĩ của em về món đồ chơi. Em rất thích con lật đật này vì nó là món quà mà mẹ đã tặng cho em. Em sẽ giữ gìn nó cẩn thận để nó vẫn còn mới. Đề 3 : Tả cái thước kẻ của em I. Mở bài : Giới thiệu cái thước kẻ Bạn tặng cho em vào dịp sinh nhật. Nó là một dụng cụ học tập rất thân thiết đối với em II. Thân bài : 1) Tả bao quát : (hình dáng, màu sắc, chất liệu) Hình chữ nhật, dài 20cm rộng 4cm Chế tạo bằng một thứ nhựa cứng trong suốt 2) Tả chi tiết : Rất dẻo, bị uốn cong nhưng sau khi thả tay nó vẫn như cũ. Cạnh thước rất thẳng. Một mặt của thước được in chìm màu đen các chữ số 1, 2, 3, 4,…..19, 20 Có các vạch ngắn, dài để phân biệt xăng-ti-mét và mi-li-mét Em dùng thước để kẻ lề, gach chân các tiêu mục, gạch ngang ở cuối bài học. Trong giờ vẽ thước giúp em vẽ hình đẹp hơn, chính xác hơn. III. Kết bài : Nêu tình cảm hoặc cảm nghĩ của em về cái thước kẻ. Nó rèn cho em tính cẩn thận, chu đáo, giúp tập vở em sạch đẹp hơn nhờ những dòng kẻ ngay ngắn, nó là dụng cụ học tập giúp em học tốt. Em rất yêu quý nó và sẽ giữ gìn nó cẩn thận. Đề 4 : Tả cái bàn học ở lớp hay ở nhà I. Mở bài : Giới thiệu cái bàn Cái bàn trong lớp em Tuy cũ nhưng nó là cái bàn mà em rất thích II. Thân bài : 1) Tả bao quát : (hình dáng, màu sắc, chất liệu) Hình dáng . 2) Tả chi tiết : ( Các bộ phận và hoạt động của con lật đật) Đầu đội một chiếc khăn màu đỏ. Hai mắt tròn to, xanh biếc rất ngây thơ, ngộ nghĩnh. Miệng cười rất xinh, đáng yêu. Bụng thắt một cái đai màu vàng càng làm nổi bật chiếc áo khoác đỏ ở trên người. Tay : Hai cánh tay tròn mũm mĩm dễ thương. Hoạt động : Ai đụng vào đều nghiêng qua, nghiêng lại, phát ra âm thanh loong boong, loong boong nghe thật thích III. Kết bài : Nêu tình cảm hoặc cảm nghĩ của em về món đồ chơi. Em rất thích con lật đật này vì nó là món quà mà mẹ đã tặng cho em. Em sẽ giữ gìn nó cẩn thận để nó vẫn còn mới. Đề bài: Em hãy tả người mẹ Bài làm: Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi, chăm sóc em nhiều nhất. Năm nay, mẹ em bốn mươi tuổi. Với thân hình mảnh mai, thon thả đã tôn thêm vẻ đẹp sang trọng của người mẹ hiền từ. Mái tóc đen óng mượt mà dài ngang lưng được mẹ thắt lên gọn gàng . Đôi mắt mẹ đen láy luôn nhìn em với ánh mắt trìu mến thương yêu. Khuôn mặt mẹ hình trái xoan với làn da trắng. Đôi môi thắm hồng nằm dưới chiếc mũi cao thanh tú càng nhìn càng thấy đẹp. Khi cười, nhìn mẹ tươi như đóa hoa hồng vừa nở ban mai. Đôi bàn tay mẹ rám nắng các ngón tay gầy gầy xương xương vì mẹ phải tảo tần để nuôi nấng, dìu dắt em từ thưở em vừa lọt lòng.Mẹ làm nghề nông nhưng mẹ may và thêu rất đẹp. Đặc biệt mẹ may bộ đồ trông thật duyên dáng, sang trọng.Ở nhà, mẹ là người đảm nhiệm công việc nội trợ. Mẹ dạy cho em các công việc nhẹ nhàng như: quét nhà, gấp quần áo... Còn bố thì giúp mẹ giặt đồ, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ. Thỉnh thoảng, mẹ mua hoa về chưng ở phòng khách cho đẹp nhà. Mỗi khi khách đến, mẹ luôn đón tiếp niềm nở, nồng hậu, mời khách đĩa trái cây và nước mát. Mẹ luôn dậy sớm để chuẩn bị bữa ăn sáng cho cả nhà, để hai anh em cùng cắp sách đến trường kịp giờ học.Khi em ốm đau mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Mẹ lo thuốc cho em uống kịp thời. Mẹ nấu cháo và bón cho em từng thìa. Tuy công việc đồng áng bận rộn nhưng buổi tối mẹ thường dành khoảng ba mươi phút để giảng bài cho em. Sau đó mẹ chuẩn bị đồ để sáng mai dậy sớm lo buổi sáng cho gia đình .Mẹ rất nhân hậu, hiền từ . Mẹ chưa bao giờ mắng em một lời. Mỗi khi em mắc lỗi , mẹ dịu dàng nhắc nhở em sửa lỗi. Chính vì mẹ âm thầm lặng lẽ dạy cho em những điều hay lẽ phải mà em rất kính phục mẹ. Mẹ em là vậy. Mẹ ơi, con yêu mẹ lắm! Mỗi khi được mẹ ôm ấp trong vòng tay ấm áp của mẹ, con thấy mình thật hạnh phúc vì có mẹ .Mẹ ơi! Có mẹ, con thấy sướng vui. Có mẹ, con thấy ấm lòng. Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời con. Con luôn yêu thương mẹ và tự hào vì được làm con của mẹ. Tấm lòng của mẹ bao la nh­ biển cả đối với con và con hiểu rằng không ai thương con hơn mẹ. Ôi, mẹ kính yêu của con! Con yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên cõi đời này vì mẹ chính là mẹ của con. "Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ...." Con mong sao cho mình mau lớn để có thể giúp cho mẹ đỡ vất vả hơn. Con hứa sẽ chăm học và cố gắng học thật giỏi để báo đáp công ơn sinh thành nuôi nấng con nên người, mẹ ơi. Tả một người mà em yêu thích (mẹ) Trong gia đình em, người mà em yêu quý và kính trọng nhất là mẹ. Năm nay, mẹ ba sáu tuổi. Dáng người thon thả. Mái tóc dài mượt mà và óng ả .Khuôn mặt trái xoan .Đôi mắt mẹ sáng long lanh như ngọn đuốc dõi theo từng bước đi của em. Môi mẹ đỏ tươi ,luôn in lại những nụ cười rạng rỡ .Làn da của mẹ trắng mịn như được thoa một lớp phấn .Mẹ ăn mặc rất giản dị nhưng lại toát lên vẻ sang trọng .Hằng ngày, ngoài những công việc giảng dạy ở trường và tham gia các công tác đoàn thể mẹ còn phải lo chăm sóc chu đáo cho gia đình .Tối đến, dù bận soạn bài nhưng mẹ vẫn dành thời gian giảng bài cho em . những hôm em ốm, nhờ có bàn tay mẹ chăm sóc mà em đã nhanh khỏi để đến trường.Hằng ngày, mẹ phải dậy sớm để lo bữa sáng cho gia đình. Công việc bận rộn như vậy nhưng lúc nào mẹ cũng rất vui .Mẹ không những là người mẹ dịu dàng, đảm đang mà mẹ vừa là người chị , người bạn của em những lúc vui buồn . Có mẹ, em thấy ấm lòng. Em rất kính ttọng mẹ em, mẹ xứng đáng là người “ Giỏi việc trường , đảm việc nhà” mà nhà trường đã trao tặng danh hiệu cho mẹ trong công tác . Em rất yêu quý mẹ em. Em sẽ cố gắng học giỏi để xứng đáng với công sinh thành và nuôi dưỡng của mẹ. Tả người thân trong gia đình; Tả mẹ đáng yêu Em yêu quý nhất là mẹ trong lòng em, mẹ luôn là người mẹ hiền và là hình ảnh cao đẹp nhất. "Mẹ" một tiếng nghe giản dị mà lại chứa chan tình cảm vô bờ bến như lời bài hát: “Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào” Năm nay mẹ em 42 tuổi. Mẹ em là người tuyệt vời nhất. Mẹ đẹp như cô tiên trong truỵên cổ tích. Mái tóc mẹ dài óng ả buông xõa ngang lưng. Đôi bàn tay mẹ không đẹp, nó dã bị chai như ghi lại những nổi vất vả của mẹ trong bao năm nay đã nuôi em khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng trái bồ kết nên tóc mẹ vừa mượt vừa suôn. Mẹ có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Mỗi khi mẹ cười hai hàm răng mẹ trắng ngần trông đẹp lắm! Mẹ vừa dịu dàng lại vừa đảm đang. Đi làm về, mẹ vừa vào bếp nấu cơm cho cả gia đình. Tối mẹ lại dạy em học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Những đêm đông trời trở rét, nửa đêm mẹ lại thức giấc đắp lại tấm chăn cho em... Trong trái tim em, mẹ là tất cả, mẹ là cô tiên tuỵêt vời nhất trong cuộc đời em . Có lần em bị bệnh mẹ chở em lên bệnh viện huyện. Mẹ em nghỉ dạy để chăm sóc em vì bố em bận công tác xa, cơm nước quần áo, tắm rửa mẹ em phải làm ca. Về nhà em cảm thấy khỏe, nên mẹ đi dạy một buổi , trưa về mẹ chăm sóc cho em , hai bàn tay mẹ gượng nhẹ thận trọng âu yếm biết bao. Lúc đó ánh mắt mẹ tràn ngập thương xót, nhưng miệng mẹ vẫn tươi cười kể chuyện này chuyện nọ cho em nghe để em chóng mau hết bệnh. Mỗi khi đau ốm mẹ em túc trực bên em sáng đêm, tận tụy lo lắng, xếp đặt mọi công việc trong ngoài. Mẹ cũng không quên nấu những bữa ăn ngon . Mẹ khuyên bảo em đủ điều, giọng lúc nào cũng nhẹ nhàng đầy trìu mến. Cảnh đêm khuya mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, để chuẩn cho tiết dạy ngày mai, nhìn mẹ em thấy thương mẹ nhiều. Có hôm, em  thấy mẹ thả dài người trên ghế có vẽ nghĩ ngợi,xa xôi. Lúc đó em vội ra bên mẹ. Mẹ ôm em vào lòng , vòng tay âu yếm. Lòng mẹ còn mênh mông bao la hơn cả biển rộng sông dài. Em chợt nhớ tới câu thơ: “ Ai rằng công mẹ bằng non Thực ra công mẹ lại còn lớn hơn.” Nhìn mẹ con thật tự hào và hạnh phúc biết bao vì  con có mẹ. Mẹ ơi con vẫn chưa ngoan đâu. Con hứa với mẹ học tập thật tốt cho mẹ vui lòng. Đề bài: Em hãy viết thư thăm hỏi cô giáo cũ và nhắc lại một vài kỉ niệm về sự chăm sóc của cô giáo đối với em và các b Thanh Hoá, …. Cô Bích kính mến! Đã lâu chưa có dịp gặp cô và sắp đến ngày 8 – 3, nhân dịp này con xin viết thư thăm hỏi tình hình đời sống hàng ngày của cô. Dạo này cô có khoẻ không? Cô có còn bị khản giọng khi nhắc học sinh không? Bé Nghĩa đi học mẫu giáo rồi chứ ạ? Anh Thắng chắc là được học lớp chọn cô nhỉ? Bây giờ con vẫn học tốt. Nhớ lời cô dặn, gặp những bài tập khó con luôn kiên trì suy nghĩ để tìm ra cách giải. các bạn trong lớp lúc này vẫn rất nhớ cô, một số bạn đã chuyển sang lớp khác nhưng những hình ảnh thân thương về cô chắc chắn vẫn luôn in đậm trong tâm trí các bạn. Con vẫn còn nhớ hình ảnh quen thuộc của tập thể lớp 1C năm ấy. Nét mặt bỡ ngỡ của các bạn khi mới bước vào lớp, sự ân cần dạy dỗ chúng con của cô, tất cả như cùng hiện lên khi con viết bức thư này. buổi đi tham quan trong năm học đó con vẫn nhớ như in. Hôm đó có một bạn bị lạc, cô rất lo lắng. Một lúc sau cũng đã tìm thấy bạn đó, cô khiển trách bạn rất nhiều nhưng con hiểu điều đó chỉ để tốt cho bạn. Còn rất nhiều những kỉ niệm quen thuộc khác mà không sao kể hết được. Thư đã dài, con xin ngừng bút. Chúc cô luôn mạnh khoẻ để dạy dỗ được các bạn học sinh Con xin hứa sẽ học tập thật giỏi để không phụ công cô dạy dỗ. Tả hình dáng và tính tình cô giáo ( thầy giáo ) đã dạy em trong những năm học trước mà em nhớ nhất. Trong những năm học vừa qua, đã có nhiều thầy cô giáo dạy em . Nhưng để lại ấn tượng sâu đậm nhất trong em đó là cô Thành , người đã dạy em trong năm học lớp 2 . Cô có một tầm vóc vừa phải.Tuổi của cô đã gần bốn mươi nhưng sao trông cô vẫn còn rất trẻ , vẫn như cô tiên dịu hiền hồi nào dìu dắt , yêu thương chúng em. Cô ăn mặc rất giản dị. Những bộ quần áo trang nhã nhưng lại lịch sự ấy có lẽ chính là một nét thanh lịch vốn có của cô. Từng bước đi uyển chuyển càng làm tăng thêm vẻ duyên dáng dịu hìên của cô.Khuôn mặt cô tròn trịa, phúc hậu. Nước da trắng hồng rất phù hợp với mái tóc xoăn như một làn suối trong mát. Đôi mắt hìên hậu ấy cô đã luôn dành cho chúngem biết bao tình yêu thương như muốn nói lên rằng: Cô như người mẹ hièn thứ hai của chúngem .Giọng nói cô nghiêm khắc nhưng em hiểu cũng chỉ để tốt cho chúng em. Từng lời nói, từng cử chỉ ân cần của cô đều truyền cảmhứng khiến chúng em càng say mê vào bài học hơn. Khi cô giảng bài trên lớp, chúng em như được lạc vào một thế giới khác , một thế giới tri thức với những lời dạy bổ ích. Khi em mắc những lỗi lầm , cô luôn nhắc nhở,bao ban một cách dịu dàng. Trong giờ học, khi cả lớp hăng hái phát biểu ý kiến, cô như càng phấn khởi thêm về lòng sây mê học tập của chúng em.Khi tập viết, cô nắn nót viết từng nét chữ lên bảng rồi cúi xuống từng bàn tận tình hướng dẫn chúng em viết bài. Thấy bạn nào viết đẹp, cô liền nở một nụ cười tươI và khen ngợi. Cô - Người mẹ thứ hai của em,một người mẹ đặc bịêt như trong câu hát: “ Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”. Những điều cô đã dạy , những tình cảm cô đã dành cho chúng em sẽ luôn là một động lực dẫn bước em trong cuộc sống và cũng chính là một động lực dẫn bước em trong học tập Tả cô giáo Đề bài: Em hãy tả hình dáng và tính tình cô giáo (thầy giáo) đã dạy em trong những năm học trước mà em nhớ nhất.  Tôi đã học rất nhiều cô, nhưng người để lại cho ấn tượng sâu sắc nhất là cô Thành dạy tôi năm lớp bốn Từ xa, tôi đã nhận ra cô bởi dáng đi nhanh nhẹn, hoạt bát. Cô thường mặc những bộ quần áo giản dị, sẫm màu phù hợp với độ tuổi. Khuôn mặt cô hình trái xoan với nước da rám nắng. Cô có đôi mắt đen láy, rất đẹp làm tăng thêm vẻ thanh mịn, cong cong của cặp lông mày. Đôi mắt ấy nhìn chúng tôi một cách trìu mến, thân thiện. Cái mũi của cô thanh thanh, cao cao, bên dưới là chiếc miệng luôn mỉm cười cùng hàm răng trắng bóng, đều đặn nổi bặt cặp môi tươi tắn. Mái tóc cô hơi xoăn, đen óng ả buông xuống ngang vai. Trông cô thật bao dung, dịu hiền. Cô luôn luôn được mọi người yêu quý. Giờ lên lớp, cô giảng bài rất dễ hiểu, hấp dẫn, giọng nói của cô rõ ràng, nét mắt vui tươi. Mỗi khi có bài khó, chỗ nào chưa hiểu, mạnh dạn hỏi, cô đều tận tình giảng lại. Vào giờ ra chơi cô còn giành thời gian để trả lời những câu hỏi của chúng tôi.Không những cô coi trọng môn Toán, Tiếng Việt cô còn giúp chúng tôi đạt điểm tốt trong tất cả các môn. Mỗi khi bạn nào mắc khuyết điểm cô đều nghiêm khắc phê bình nhưng cô chưa bao giờ phải xỉ mắng một học sinh nào. Với tấm lòng nhân ái cô vận động chúng tôi cùng cô quyên góp tìên ủng hộ các bạn nghèo vượt khó. Những việc làm của  cô làm tôi không thể quên được, nó luôn đọng lại trong tim tôi. Tôi coi cô như người mẹ thứ hai của tôi. Mai đây khôn lớn, những kiến thức mà cô Thành và các thầy cô khác đã dạy tôi sẽ trở thành hành trang để tôi bước vào đời. Tôi sẽ không quên mái trường thời thơ ấu này và hình ảnh cô đã dạy dỗ tôi.                                Tả cô ,thầy giáo đã từng dạy em trong những năm học trước mà em nhớ nhất Em đã được học với rất nhiều cô giáo nhưng người để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên là cô giáo Hường dạy em năm cuối của bậc Tiểu Học. Năm nay,cô Hường đã ngoài 40 tuổi nhưng cô vẫn còn trẻ như thời con gái .Cô đẹp lên bởi dáng vẻ thon thả,nước da trắng hồng,mịn màng.MáI tóc óng mượt tự nhiên.Khuôn mặt cô rất đôn hậu và dịu dàng như ẩn chứa tấm lòng yêu thương học trò hết mực.Bước đi của cô nhẹ nhàng,uyển chuyển ,toát lên dáng vẻ thanh lịch của cô giáo Thành phố Xứ Thanh.Cô càng duyên dáng hơn mỗi khi cô trang phục bộ áo dài thanh lịch trong giờ lên lớp.Giọng cô trầm ấm đã lôi cuốn em vào những bài học thật say sưa.Nhờ giọng nói đầy truyền cảm của cô mà em sắc sâu từng bài học ở lớp thật dễ dàng .Cô đã cho em bao kiến thức bổ ích và lí thú.em lớn khôn lên nhiều là nhờ công dạy bảo của cô.Cô giống như người mẹ thứ hai của em như trong câu hát: “ Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương…” Cô chăm cho em đủ điều .Công cô bao khó nhọc,như công mẹ công cha.Bao điều cô dạy đã giúp em khám phá những điều mới lạ về bài học làm người.Mỗi khi em học tiến bộ,cô khen em kịp thời.Cô yêu học trò của mình như chính con đẻ của cô.Cô là động lực thúc đẩy em vươn lên trong học tập không ngừng để nâng cao kiến thức. Em yêu cô lắm,cô ơI ! Em nguyện học giỏi hơn nữa để đền đáp công ơn dạy dỗ của cô bao ngày.Em tự hứa với lòng mình sẽ chăm lo rèn đức luyện tài để xứng với lòng mong đợi của cô về tương lai của em.Em kính trọng cô suốt đời-người cô mà em hằng yêu quý nhất. Tả hình dáng và tính tình cô giáo ( thầy giáo ) đã dạy em trong những năm học trước mà em nhớ nhất. Bài làm Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường. Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú. Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào. Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương...”.Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời. Đề bài: Em hãy viết thư thăm hỏi cô giáo cũ và nhắc lại một vài kỉ niệm về sự chăm sóc ….. , ngày 10 tháng 3 năm 04 Cô Nhung kính mến! Nhân dịp 8/3, con viết thư này để gửi đến cô lời thăm hỏi và tỏ lòng biết ơn của con đối với cô. Cô ơi! dạo này cô, gia đình có khoẻ không? Năm ngoái, lúc mẹ con đến thăm cô, mẹ con kể lại thấy bà trên nhà bị ốm, không biết bây giờ đã khoẻ chưa? Anh chị chắc đã lập gia đình cả rồi ạ? à! Cô ơi! con nghe nói cô dạy lớp 4A năm nay. Vậy các em có ngoan không cô? Có hay làm cô buồn phiền không ạ? Con nghĩ các em rất ngoan và học giỏi vì có bàn tay yêu thương của cô nâng đỡ.Con xin thông báo một tin để cô mừng: Con được chọn học bồi dưỡng đi thi học sinh giỏi cấp huyện về môn Toán, Văn và Tiếng Anh. Con cũng lo lắm nên phải học thật kĩ vì thế ít có thời gian viết thư cho cô. Chúng con rất nhớ cô, nhớ những bài giảng ân cần của cô, nhớ cả bàn tay cô nữa, bàn tay yêu thương. Con vẫn còn nhớ, lần con bị ốm cô đến tận nhà thăm và động viên con mau khoẻ lại còn mua bó hoa, trái cây cho con nữa. Nghĩ đến mà nhiều lúc con muốn khóc quá. Con mong có dịp cô trò được nói chuyện và tâm sự với nhau. Con chúc cô mạnh khoẻ, công tác tốt  và luôn cho chúng con những bài giảng thật hay và lí thú. Con xin hứa sẽ luôn học thật giỏi để không phụ lòng cô ạ. Học sinh của cô! Tả cô Tấm Trong truyện Tấm Cám, Tấm là cô gái vừa đẹp người vừa đẹp nết. Cô Tấm có dáng người thon thả, đôi bàn tay búp măng và đôi chân nhỏ xinh xinh. Khuôn mặt trái xoan trong sáng và hiền hậu. Đôi lông mày lá liễu, cùng đôi mắt bồ câu . Mái tóc đen óng ả lại mềm mại như những sợi tơ buông xõa đến quá vai. Mũi không cao nhưng hợp với khuôn mặt. Hàm răng trắng như mây lại được điểm bằng một chiếc răng khểnh, mỗi lần cô cười rất duyên dáng. Đôi má bầu bầu, với làn da trắng hồng. Trông cô đẹp như nàng tiên, khi cô mặc quần áo, lấy từ mấy lọ xương cá Bống chôn dưới chân giường để đi trẩy hội. Lúc nghèo khổ, cũng như lúc là vợ vua. Cô Tấm luôn giữ bản chất cần cù, chịu thương chịu khó của người lao động. Trong cung cô vẫn giặt quần áo cho vua. Khi về giỗ mẹ, Tấm vẫn leo lên cây cau hái quả để cúng. Bị mẹ con Cám hại chết, nhưng con người hiền lành, hiếu nghĩa đôn hậu ấy đã đấu tranh quyết liệt và sau cùng đã được trở về bên vua. Cô Tấm xinh đẹp, dịu hiền, chân chất dịu thương , chịu khó. Cô bền bỉ dành lại hạnh phúc. Cô Tấm đẹp người đẹp nết ấy là hình ảnh cho người dân Việt Nam của chúng ta. Tả bạn thân Bài làm Năm tháng cứ thế trôi đi, chỉ có thời gian là thước đo tốt nhất cho tình cảm bạn bè. Trong suốt thời gian đó, có lẽ Diệp Anh là người bạn mà em yêu mến nhất, người bạn đã học với em từ suốt năm học lớp ba. Dáng người Diệp Anh dong dỏng cao, khuôn mặt bầu bĩnh, đầy đặn của bạn hễ ai nhìn đến cũng thấy đáng yêu. Nước da ngăm ngăm đen. Mái tóc dài óng ả. Cặp mắt đen láy lúc nào cũng mở to, tròn xoe như hai hòn bi ve. Chiếc mũi hếch và cái miệng rộng luôn tươi cười để lộ hai hàm răng trắng bóng. Ở Diệp Anh khi nào cũng toát lên vẻ năng động, tự tin, hóm hỉnh và hài hước nên rất dễ mến. Diệp Anh rất hiếu động, không lúc nào yên nghỉ chân tay. Trong giờ ra chơi, chỗ nào sôi động nhất là ở đó có Diệp Anh. Chúng em thường tụ tập nhóm ba, nhóm bảy ngồi xung quanh bạn Diệp Anh để nghe bạn kể chuyện. Mở đầu câu chuyện, Diệp Anh vẫn thường hay kể: “ Cái hồi xưa ấy, đấy, cái hồi ấy, cái hồi mà bà tớ chưa sinh ra mẹ tớ ấy ...”. Chỉ nghe có đến thế thôi là chúng em đã thấy buồn cười đến nỗi không thể nhịn được rồi mà cái mặt Diệp Anh vẫn cứ tỉnh như bơ. Đặc biệt, Diệp Anh có một trí nhớ rất tốt. Những câu truyện đã đọc hay đã nghe, Diệp Anh đều nhớ như in và kể lại bằng đúng giọng nhân vật nên rất cuốn hút và sinh động. Một mình Diệp Anh đóng đủ các vai, kết hợp với điệu bộ khôi hài khiến bọn em lăn lóc cười đến vỡ bụng. Diệp Anh luôn luôn làm ra những trò chơi thú vị. Bạn thường hay chơi cùng với chúng em trò bịt mắt bắt dê hay bó khăn. Vừa chạy lại vừa kêu tiếng dê be be nghe rất ngộ nghĩnh. Diệp Anh thường biểu diễn tiếng hát, tiếng ngựa hí và con sóc nâu hay leo trèo. Mỗi tiết mục, Diệp Anh đều được hoan nghênh nhiệt liệt và gây ra những trận cười nứt nẻ. Không chỉ là các bạn gái mà cả các bạn trai ngoài và trong lớp đều yêu mến bạn Diệp Anh. Nhưng thật không may, hai tuần trước đây, một tai nạn giao thông đã cướp đi tính mạng của người bạn mà chúng em yêu quý. Dù biết bạn đã khuất nhưng chúng em vẫn cứ coi như bạn vẫn sống và làm việc cùng chúng em, bây giờ bạn đang thi đỗ vào trường Amsterdam và đi du học rồi. Cô giáo vẫn gọi bạn đứng lên đọc bài và vẫn cứ lấy cơm, lấy gối cho bạn ăn học. Rồi mai đây phải xa mái trường thân yêu, em cũng sẽ mang theo nhiều kỷ niệm cùng với những yêu mến của cả lớp với bạn Diệp Anh. Tả người bạn thân mà em yêu thích Trong những năm học vừa qua, người bạn để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên đó là bạn Hồng Anh. Năm nay, bạn tròn 11 tuổi.Cái tuổi thật là dễ mến, dễ thương.Bạn có dáng người thon thả ,nước da trắng hồng,đôi mắt đen lay láy.Trong dôi mắt ấy, ẩn chứa một tâm hồn trong sáng thơ ngây của một cô bé học trò hồn nhiên thơ ngây. Môi bạn đỏ thắm và luôn nở nụ cười rạng rỡcàng thêm vẻ đẹp trên khuôn mặt bầu bĩnh dễ thương .Hồng Anh là người bạn mà ai cũng mến và yêu .Bạn luôn cư xử đúng mực.Đối với thầy cô giáo,bạn luôn lễ phép và tôn trọng .Đối với bố mẹ,Hồng Anh luôn luôn là đứa con thảo hiền .Bạn luôn giúp đỡ và quan tâm đến các bạn cùng lớp . Những hôm em ốm, bạn đến động viên, an ủi em chóng khoẻ để đến trường . Gặp những bài toán khó bạn không nản chí chút nào.Hồng Anh có tính kiên trì, Chịu khó học hỏi mà bạn đã vươn lên đạt điểm cao trong học tập .Bạn luôn giúp bạn cùng tiến.Đối với em,Hồng Anh luôn là người bạn tốt , gần gũi và thân thương. Bạn đến trường với bộ quần áo giản dị nhưng rất đẹp.Tuy học giỏi nhưng bạn không bao giờ tự kiêu.Càng tiếp xúc với bạn,em càng yêu quý bạn nhiều hơn.Nhờ có bạn tốt như Hồng Anh mà em đã học dược ở bạn rất nhiều đức tính tốt của bạn . Ngày mai đây,em sắp rời xa mái trường Tiểu học thân yêu .Em phải xa Hồng Anh-người bạn mà em hằng yêu quý nhất.Dù có được học với bạn nữa hay không nhưng em không bao giờ quên được những hình ảnh đẹp về bạn.Em ước gì,tình bạn của chúng em sẽ mãi mãI vĩnh hằng được gìn giữ bền chặt và thắm thiết như keo sơn. Tả người bạn thân nhất của em ở trường Lớp 5B của em có rất nhiều bạn,nhưng người bạn được em yêu quý nhất là bạn Huyền Thanh .Bởi bạn đi học chung cùng em từ ngày vào lớp 1. Năm nay,Huyền Thanh 11 tuổi,cùng tuổi với em.Dáng người bạn cân đối với làn da trắng hồng,làm nổi bật lên khuôn mặt bầu bĩnh của bạn .ĐôI mắt tròn, đen nhánh luôn mở to nằm giữa ahi hàng mi uốn cong,chiếc mũi hơi to nhưng lại hợp với khuôn mặt và cái miệng xinh xinh.Mỗi khi bạn cười để lộ ra chiếc răng khểnh trông thật duyên dáng .MáI tóc đen nhánh xoả xuống ngang vai được bạn cặp bởi chiếc dây nơ.Hằng ngày Huyền Thanh mặc bộ đồ đồng phục đến trường theo quy định,chiếc áo sơ mi trắng và quần xanh thẩm, chiếc khăn quàng đỏ luôn luôn ở trên cổ.Trong học tập Huyền Thanh chăm chỉ lắng nghe cô giáo giảng bàI ,hăng say phát biểu ý kiến , bạn học đều ở tất cả các môn , luôn nhiệt tình giúp đỡ các bạn , nhất là đối với những bạn học trung bình , yếu kém thường xuyên giảng lại những bài toán khó hoặc chưa hiểu cho các bạn .Huyền Thanh là người học giỏi nhưng chẳng bao giờ tỏ ra là người kiêu căng.Vì thế không những em và các bạn lớp 5B đều quý mến .Đối với thầy cô giáo bạn rất lễ phép và kính trọng , làm tròn nhiệm vụ mà cô giáo giao cho .ở nhà Huyền Thanh là người con ngoan hiếu thảo vâng lời cha mẹ ,giúp đỡ mẹ những công việc phù hợp.Huyền Thanh rất hiền nhưng cũng nghiêm khắc.Hễ bạn nào không chịu khó trong học tập không nghe lại lời giảng của bạn là phê bình và góp ý thẳng thắn,là người bạn thân của nhau nên em hiểu được tính tình và cách sống của bạn .Buổi tổng kết năm học chuẩn bị đến,em tin chắc rằng bạn sẽ là người có phần thưởng cao. Suốt 5 năm học chung cùng lớp với Huyền Thanh em học được ở bạn rất nhiều điều hay những kiến thức khó .Em mong sao chúng em sẽ được học cùng với nhau trong những năm học tiếp theo để tình bạn luôn thắm thiết em sẽ cố gắng học tập thật giỏi quyết tâm dành được danh hiệu học sinh giỏi như bạn Thanh – một người bạn mà em luôn yêu quý Tả một kỉ niệm khó quên về tình bạn Em có rất nhiều kỉ niệm về tình bạn nhưng kỉ nịêm về tình bạn để lại cho em nhiều ấn tượng khó quên đó là kỉ niệm giữa em và Thanh Anh hồi lớp 2. Lần đó, em bị ốm và phải nằm ở nhà mọt tuần . Một tuần đó thật là một chuỗi ngày dài đằng đẵng đối với em. Vào một ngày, em đang nằm với một tâm trạng buồn đau vì bệnh tật thì bỗng Thanh Anh xuất hiện trước em .Thì ra bạn đã đến đúng lúc để chia sẻ, động viên , an ủi và còn kể cho em nghe những câu chuyện vui ở lớp, ở trường khiến em rất cảm động . Được bạn an ủi dỗ dành, yêu thương bệnh của em đã thuyên giảm nhưng vẫn chưa tới lớp được .Hàng ngày, Thanh anh đến nhà ôn bài cho em , giúp em bổ sung những bài học ở lớp . Nhờ có bạn ân cần giúp đỡ , động viên, bệnh của em đã khỏi hẳn , bài ở lớp em đã bổ sung kịp thời . Em không bao giờ quên được cái hình ảnh của bạn khi em gặp khó khăn đau ốm . Nên đến khi bạn chuyển trường đi nơi khác vì hoàn cảnh gia đình nhưng hình bóng bạn vẫn mãI ở trong em.Có những lúc vì nhớ bạn mà em tự hỏi thầm mình : “ Thanh Anh ơi ! Bạn ở nơI nào , bạn có nhớ những kỉ niệm về tình bạn của chúng mình không ?” Ước gì kì nghỉ hè này em được đến thăm bạn để kể cho nhau nghe những chuyện ở lớp ,ở trường ,để ôn lại những kỉ niệm giữa em và bạn . Giờ đây, dù cách xa bạn hàng ngàn cây số nhưng tình bạn giữa em và Thanh Anh không bao giờ quên được . Em hi vọng sẽ có nhiều người có tình bạn đẹp và tốt như tình bạn của chúng em. Tả một nghệ sĩ hài mà em yêu thích Vừa qua,em xem truyền hình ở phố Nhân ngày Quốc tế Thiếu nhi có rất nhiều chương trình hay .Nhưng chương trình của nghệ sĩ hài Quang Thắng để lại trong em nhiều ấn tượng khó quên Qua cách biểu diễn của nghệ sĩ em đoán năâmny nghệ sĩ khoảng chừng 27 tuổi.Dáng vẻ của người nghệ sĩ tài ba rất trẻ trung,sôi động.Bằng nghệ thuật tài tình,sự tài ba lỗi lạc của nghệ sĩ đã hút hồn và sao động lòng người xem truyền hình .Cứ mỗi lần thể hiện vai diễn của mình tiếng cười vang lên,cùng với tiếng vỗ tay thật là giòn giã từ các phía khán đài.Nghệ sĩ đã biểu diễn rất hài hước tự nhiên.Trông nghệ sĩ thật tươI tắn và rạng rỡ trong vai diễn của mình .Vai diễn của nghệ sĩ để lại trong lòng người xem ấn tượng đẹp đẽ về một nghệ sĩ hài trẻ tuổi .Mỗi lần chuyển động tác là mỗi lần uyển chuyển ,nhẹ nhàng.Cứ thế,tiếng cười lại vang lên rộn rã. Càng xem chương trình càng hấp dẫn với mọi người .Lúc nghệ sĩ Quang Thắng cúi chào cũng là lúc chương trình kết thúc .Mọi người chỉ muốn nghệ sĩ Quang Thắng xuất hiện thêm ít phút để được tận hưởng sự tàI ba của nghệ sĩ. Em rất quý nghệ sĩ hàI Quang Thắng .Em ước mong sao sau này lớn lên sẽ làm một nghệ sĩ hàI nổi tiếng như nghệ sĩ hàI Quang Thắng để tạo ra những tiếng cười sảng khoáI cho mọi người. Tả cụ già Đề bài: tả hình dáng tính tình một cụ già mà em rất kính yêu(cụ già đó có thể là ông, bà em hoặc một người mà em quen).       Ngoài bố và mẹ thì người mà em yêu quý nhất là ông ngoại. Ông vẫn thường đưa em đi học hồi mẫu giáo.       Năm nay, ông đã hơn tám mươi tuổi nhưng cử chỉ còn khá nhanh nhẹn. Vóc người tầm thước, hơi gầy, da ông sạm đi vì nắng, trên đó còn điểm thêm những nốt chấm đồi mồi của tuổi già. Trên đầu ông lơ thơ những sợi tóc bạc trắng như cước. Vầng trán cao cao, lằn sâu nhưng vết nhăn. Mỗi khi nhìn ông, em lại thấy thương ông nhiều hơn. Đôi mắt đã mờ của ông dưới cặp lông mày ngả bạc. Răng ông đã rụng nhiều nhưng nhờ lắp bộ răng giả nên nụ cười vẫn tươi. Mỗi khi ông cười trông ông như ông tiên phúc hậu luôn hiện ra mỗi khi em khóc. Khi còn nhỏ, mỗi khi ngồi trong lòng ông, em lại ngước nhìn chòm râu của ông, đó là chòm râu em thích nhất. Hằng ngày, ông thường mặc chiếc áo Đông Xuân cộc tay với chiếc quần vải kẻ ca- rô. Tuổi đã cao nhưng ông làm việc luôn tay luôn chân. Lúc thì quét nhà, lúc tưới cây,vun xới cho gốc cây sau nhà. Mỗi khi, có qủa gì ăn được là ông lại nhường hết cho em. Ông vẫn thường rủ bạn bè, hàng xóm sang nhà cùng đánh cờ, đọc thơ hay tổ chức đi xe đạp. Còn lúc rảnh rỗi ông là người nội trợ tài ba thay bà . Ông nấu những ăn đơn giản nhưng lại đủ chất. Em con nhớ trước khi ăn cơm ông thường nói : “Hỡi nhưng thức ăn từ đất và biển hãy đem lại cho cháu ta sức khoẻ”. Hàng xóm cần gì thì ông là người giúp đỡ đầu tiên, không ngần ngại. Khi con cái có điều gì sai ông thường khuyên răn chứ không trách móc. Mọi người đều rất mến ông và chúc thọ cho ông. Riêng em nếu có thể em sẽ mong ông khoẻ mãi, sống mãi bên em. Đề bài 5:  Tả một người thân của em Bài làm « Bà hiền như suối trong » Đây là câu thơ mà em rất thích . Bởi vì em rất yêu bà của em. Bà đã chăm sóc em từ lúc lọt lòng và đã ru em bằng những câu hát ru êm dịu, ngọt ngào.           Bà em là một người phụ nữ tần tảo, đầy nghị lực. Bà luôn phải chống chọi với lưng còng. Tóc bà bạc phơ . Hai má bà đã hóp, thái dương hơi nhô. Trên khuôn mặt bà đã có nhiều nếp nhăn nhưng bà vẫn có những nét đẹp của bà thời con gái. Đó là khuôn mặt hình trái xoan, chiếc mũi cao và hàm răng đều. Tuy lưng bà còng, chân đi chậm nhưng bà vẫn tham công tiếc việc, chẳng mấy khi ngồi không. Từ sáng sớm, bà đã dậy cho gà ăn, nấu cơm, đun nước, quét nhà, quét sân... Mọi việc xong xuôi thì bà lại vác cuốc ra vườn cặm cụi xới đất, nhổ cỏ, tưới cây, bón phân cho cây. Bà rất hiền và tốt bụng. Với con, với cháu bà yêu thương hết mực. Lần nào em về với bà , bà cũng có bánh hay kẹo cho em, khi thì kẹo lộc của bà đi lễ chùa, khi thì bánh của các bác về thăm nhà biếu bà. Dặc biệt bà chẳng bao giờ quên hỏi han về việc học hành của em và công việc của bố mẹ em. Bà luôn căn dặn nhắc nhở em về cách cư sử với mọi người và phải chăm học . Với hàng xóm láng giềng, bà luôn thăm hỏi, chia sẻ khi ốm đau ; giúp đỡ người kém may mắn, gia đình khó khăn.            Em luôn kính trọng và mong bà sống lâu bởi em luôn hiểu rằng: tình thương yêu bà dành cho em là vô tận! -- Tuổi Mực Tím -- 5 năm gắn bó với mái trường này, 5 năm cây phượng thay lá để lại trong trí nhớ thơ ngay của tôi những kỷ niệm khó phai về tuổi mực tím. Giờ đây, thời gian đã trôi qua một cách lạnh lùng để lại bao niềm nuối tiếc  và dòng nước mắt nhớ thương. Tôi đã lớn lên, đã ấp ủ những ước mơ, hoài bão trong mái trường này, trong tập thể lớp 5G. Đặc biệt hơn cả là thầy cô, những người  đã dìu dắt tôi những ngày chập chững đầu đời. Sắp phải chia tay những người bạn thân thương và cô Cầm kính yêu mẹ hiền của lớp 5G lòng tôi lại xao xuyến nhớ lại những ngày tháng vui buồn ở đây. Nếu có thể được ước một điều tôi sẽ muốn: “thời gian trởi lại để nụ cười còn mãi trên hàng mi, trên bờ môi và trong những kỷ niệm xưa”. Tôi chỉ còn biết nói rằng để trước lúc chia tay chúng ta hãy nhớ: Chia tay nhé!!! Rồi ngày mai ta gặp nhau! Đề bài 4 : Em sắp phải xa mái trường tiểu học. Hãy viết cảm xúc của em khi phải xa trường Bài làm Chỉ còn ít ngày nữa thôi là em sẽ phải xa mái trường Tiểu học Đại Đình yêu dấu  - nơi đầu tiên đã đón em vào học cách đây năm năm. Buồn quá! Buồn vì sắp phải xa thầy cô, xa những kỉ niệm thân thương suốt năm năm học. Tất cả đang dần xa, dần xa, tiễn em lên ngôi trường mới : trường Trung học cơ sở. Song, có lẽ những hình ảnh đẹp đẽ về mái trường này sẽ không bao giờ có thể phai mờ trong em. Em bâng khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa em đến trường. Em dậy từ rất sớm, khoác chiếc cặp to trên đôi vai nhỏ nhắn, lòng vô cùng háo hức. Đến nơi rồi. Ngôi trường sao mà lớn thế! Người nào cũng lạ. May ra lác đác có vài đứa học cùng mẫu giáo là quen quen. Rụt rè, em nép mình đằng sau lưng mẹ. Cũng như em là mấy đứa học trò mới cũng bỡ ngỡ đứng bên người thân. Chỉ có những cậu con trai là bình tĩnh, lại còn nô đùa trên các dãy phòng học nữa chứ. V ào lớp Một, em được học cô Hoa. Cô Hoa là một cô giáo dạy giỏi , nghiêm khắc mà cũng rất dịu dàng và yêu học sinh. Cô như mẹ em vậy. Và thế là từ đó trở đi, thế giới rộng lớn dần được mở ra trong trí óc non nớt của em. Cô đã giảng dạy cho em thật nhiều điều. Em biết đọc, biết viết, biết làm toán, viết văn - điều mà em không thể làm được khi học ở mẫu giáo, chỉ biết vui thì cười, buồn thì khóc nhè làm nũng bố mẹ. Nhớ lại những câu chuyện đó, lòng em cứ xao xuyến mãi. Em giờ đã khác xưa nhiều . Em đã lớn hơn, đã sắp trở thành một cô học sinh cấp 2. Sắp xa mái trường chứa đựng biết bao tình cảm về một thời học trò đầu tiên, em cảm thấy lưu luyến quá . Em sẽ chẳng còn được thấy cảnh những đám bạn khoác vai nhau, hò hét trên sân trường này. Sẽ chẳng còn được hoà mình vào những trận chiến  xảy ra ở cái tuổi mới lớn trên sân trường này nữa. Lại còn cánh cổng xanh. Đó là nơi em vẫn đợi mẹ sau mỗi buổi học ... Tất cả... tất cả... Em sắp phải nói lời chia tay. Được lên lớp Sáu, phải xa thầy, xa cô, em muốn gửi đến thầy cô một lời ‘‘cảm ơn’’ và một lời ‘‘xin lỗi’’.Cảm ơn các thầy cô đã dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải . Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì đã để các thầy cô nhắc nhở và buồn phiền. Nhưng thầy cô ơi, chúng em đâu có biết được sự vất vả của thầy cô. Cho đến giây phút này, chúng em – những cô cậu học trò lớn tuổi nhất trong trường mới nhận ra điều đó có ý nghĩa  thật đẹp biết bao.         ‘‘ Mái trường ơi, xin cho em được gửi lại một nỗi nhớ, một niềm yêu .Những bài giảng của mỗi thầy cô sẽ mãi là hành trang quan trọng trên chặng đường học tập đang chờ đón em phía trước. Tạm biệt thầy cô, các em khối 1,2,3,4. Sẽ có một ngày em trở về nơi đây...’’   Hãy viết cảm xúc của em khi phải xa trường Bài làm Thế là đã qua  năm năm rồi đấy, nhanh thật! Mới ngày nào tôi còn bỡ ngỡ bước chân vào lớp I, thế mà giờ đây đã sắp phải chia tay với mái trường này rồi. Những ngày đi học, chỉ muốn kỳ nghỉ hè đến thật nhanh, thật gần với chúng tôi. Nhưng khi nó đã đến rồi, tất cả chúng tôi lại không muốn nó nữa. Mái trường thân yêu này đó quỏ đổi thân quen đối với chúng tôi rồi! Nó đã ấp ủ biết bao kỷ niệm vui buồn của tuổi học trò đầy hồn nhiên và vô tư này. Tôi còn nhớ hôi mới vào lớp I. Cô Thịnh đã giúp tôi viết chữ đẹp, giảng cho tôi những điều hay, lẽ phải. Nhờ cô Thịnh, cô Thuỷ, hai cô Thành  và bây giờ là cô Cầm đã dắt bước tôi thành tài, luôn làm tốt được mọi việc. Giờ đã đến ngày xa trường rồi, xa bạn bè thân yêu với biết bao bài giảng tuyệt vời của thầy, cô giáo. Dẫu sao, các lần chuyển cấp như thế này sẽ giúp tôi trưởng thành hơn. Đi xa, xa với mái trường này rồi, tôi muốn nói 1 điều mà mình đã giấu kín từ lâu: tôi yêu thầy cô, bạn bè và yêu mái trường thân yêu này. Dù học ở đâu, tôi vẫn sẽ về thăm mái trường này, nơi đã giúp tôi khôn lớn..!!. Bài làm , Có thể một lúc nào đó các bạn có thể chóng quên tập thể  lớp 5 nhưng với tôi thì không. Hình ảnh thầy cô, các bạn trong lớp sẽ mãi là một phần của những kỷ niệm ở tôi. Cả lớp có biết không? Các bạn mãi mãi là bạn tôi dù cho thời gian có qua đi. Những kỉ niệm bên mái trường đó là một thời ấu thơ. Ban sẽ lớn lên thành những cô cậu mạnh mẽ  hơn với nhiều hoài bão cuộc đời. Qua những mùa hè, bạn sẽ thay đổi hình dáng, tính nết. Sao mùa hè này buồn thế? Các mùa hè năm trước  tôi hí hửng vì sắp được đi chơi, nghỉ mát, .... ( nói chung là những trò vui). Tiếng ve này thật khiến tôi buồn thật đúng với cái tên của nó - ve sầu. Hoa phượng nở rộ báo một tin thắm mà  mặt tôi buồn tiu nghỉu. Tôi sợ khi ngoảnh lạ sẽ thấy thời gian trôi quá nhanh đến nỗi tôi không kịp nhận ra. Tôi sẽ không bao giờ quên thầy cô, các bạn. Hãy cố gắng học tập và đừng bao giờ để những hoài niệm trôi theo thời gian. Các bạn yêu quí của tôi!!! Tạm Biệt Tạm biệt bạn bè, thầy cô, Tạm biệt bạn mái trường yêu dấu. Tạm biệt chùm hoa phượng đỏ, Tạm biệt mộng ước tuổi thơ, Tạm biệt! Tạm biệt! Mái trường, Sẽ không bao giời tôi quên. Chia tay cô giáo kính yêu của con Hình ảnh của cô mãi mãi trong trái tim con. Ve.. ve... ve....             Tiếng ve kêu chia tay cô đấy! Cô ơi! Thấm thoắt thoi đưa thì một năm học đã trôi qua với biết bao  kỷ niệm vui buồn về Cô và  về các bạn. Cô ạ! Con sắp phải chia tay với Cô, với các bạn. Được Cô dạy dỗ, chỉ bảo cho con trong năm nay là niềm vui sướng, vinh hạnh cho con. Cô ơi! Có biết bao kỷ niệm giữa Cô và con mà nó khắc sâu và con. Nhớ những lúc Cô giảng, Cô hay ho lắm. Con biết, đó là vì Cô giảng bài nhiều và vì Cô đã dồn hết sức lực để dạy dỗ chúng con. Có nhiều lúc Cô bị ốm mà vẫn gượng đến trường. Nhớ những lúc ở trên lớp Cô mắng con, con không ghét, hận Cô mà ngược lại con thầm  cám ơn Cô, vì Cô làm thế là cách tốt nhất để con không tái phạm nữa. Cô ơi! Những lần con nói chuyện có làm Cô bực mình không? Con nghĩ rằng, giờ này nói lời xin lỗi thì cũng đã quá muộn nhưng con vẫn phải nói để Cô hiểu  và tha thứ cho con. Bây giờ, con mà nói lời chia tay thì không thể nào ngăn được cảm xúc và những hàng lệ rơi trên má. Cô ạ! Con không thể nào viết câu chia tay với Cô được, phải chăng đây là một giấc mơ. Trong một năm, có lúc con chán nản không muốn học và những lúc đó, chỉ có Cô mới động viên con cố lên. Cô ơi! Tại sao con lại phải chia tay với Cô, với mái trường tiểu học thân thương? Con vẫn có thể đến thăm và tâm sự với Cô những câu chuyện con gặp hàng ngày. Nhưng trong khoảng thời gian ba tháng nghỉ hè, con sẽ không gặp Cô được. Con biết, bởi vì Cô còn dành nhiều thời gian để thư giãn, du lịch cho thoải mái đúng không ạ? Thôi, con đành phải nói lời chia tay với Cô, nhưng chỉ trong 3 tháng thôi Cô nhé! Cô ơi! Con muốn thưa rằng: “ Con không muốn đây là lưu bút đâu mà là bức thư con viết cho Cô mà thôi. Vì nếu  là lưu bút thì Cô và con sẽ không bao giờ gặp nhau nữa. Cô ơi! Hoa phượng đã nở, đón chào ngày hè. Lòng con vừa vui lại vừa buồn. Bạn bè, thầy cô, sẽ là những kỷ niệm trong con. Nhớ ngày nào, chúngcon bước vào lớp 1 với đầy bở ngỡ. Một, hai, ba, bốn, năm cuối  cùng ngày kết thúc năm học đã đến. Cô ơi! Cô hãy cho con biết ý nghĩa này đúng hay sai, dại dột hay bình thường. - Con nghĩ rằngkhông cần phải học giỏi theo kiểu nâng cao, chỉ cần bình thường, đủ điểm đạt học sinh tốt là được. Cô ơi! Cô có biết rằng mỗi khi Cô giao cho con làm việc giì, kể cả dù chỉ là nhỏ nhất con cũng thấy vui và thích thú không a? Mẹ ơi! Có việc này con nghĩ mãi có nên kể với mẹ không? Đó là việc từ đầu năm, khi cô bắt đầu bước vào con đường dạy học lần đầu cho chúng con con có một người cô rất dịu hiền không bao giờ đánh học sinh. cô còn nhớ chị Phan Mỹ Linh, đã là  học sinh cũ của cô, cách đây 8,9 năm. Chị Phan Linh Chi, học trò cũ của cô cách đây 2,3 năm. Và chị gái của con, chị Lê Lan My, cách đây đúng 5 năm. Khi con hỏi các chị về cô, đều có câu trả lời. - “Học với cô sướng lắm, cô giảng bài dễ hiểu và  chu đáo. Và khi cuối năm thì: “ Khi bọn chị chia tay, cô đã cho bọn chị những lời khuyên vào năm học mới trong cả năm, cả khi cô vắng, chị chỉ mong được cô dạy mãi thôi!” Đấy! Cô thấy không? Không chỉ con mà ai ai cũng qúi cô, bởi vì sự tận tình, chu đáo của cô khiến người ta không chê vào đâu được. Thôi, những dòng bút của con đã dài. hãy giữ những kỷ niệm của cô và con trong ba tháng, rồi mở nó ra trong năm học mới, con chúc cô mạnh khoẻ, sống lâu, công tác tốt, gặp nhiều may mắn. Con mong cô và con sẽ có nhiều bức thư trao đổi thường xuyên cô nhé.  Tạm Biệt  người mẹ hiền của lớp 5 Đôi môi khoe sắc thắm Nụ cười như ánh nắng Đôi mắt đen lay láy. Mái tóc xoăn sau gáy. Khiến ai cũng ngỡ ngàng, Về đặc điểm nết tốt. Người mẹ lớp 5 Đề bài: Tả em bé Các cụ ta có câu “ Ba tháng biết lấy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi” cháu Tễu của em cũng đang tuổi tập đi tập nói. Bé Tễu mới tròn một năm, trông Tễu thật là xinh và bụ bẫm. Mỗi khi Tễu cười thì nhô bốn cái răng trắng tinh. Những sợi tóc mềm mại như sợi tơ tằm được cắt tỉa gọn gàng. Đôi mắt Tễu tròn , đen lay láy ẩn dưới đôi lông mày hình trăng khuyết đen nhạt. Một hôm em sang chơi bé Tễu cười tít mắt đi đến chỗ em vẫy đôi tay lủn củn dễ thương. Tễu rất ngoan, ai bảo gì Tễu cũng nghe theo và làm đúng cái nấy, nếu có ai gọi thì Tễu lại d...ạ, ai bảo Tễu gọi bà thì Tễu gọi b...à...ơ...i ngọng líu ngọng lô. Tễu ngoan nhưng cũng có nhiều tật xấu, nào là cắn, làm nũng, ngửa cổ ăn vạ, lúc thì đòi đi chơi, lúc thì đòi bế nhưng không có ai bế Tễu cả, rồi Tễu khóc được một lúc lại ngừng và lấy đồ chơi ra “xếp xếp” “sắp sắp”. Bé Tễu rất thích đi, cứ thả xuống là cắm đầu cắm cổ chạy, ngã huỵch thì Tễu lại đứng dậy và đi tiếp. Tễu không bao giờ quậy phá linh tinh và không nghịch dại làm chết người. Em rất quý bé Tễu vì bé luôn đem lại những tiếng cười sảng khoái về hành động, lời nói và Tễu không nghịch dại Đề bài:  Em hãy kể lại một câu chuyện mà em (hoặc bạn em) đã trải qua có nội dung như câu tục ngữ: “Có công mài sắt có ngày nên kim” Bài làm  Ông cha ta có câu: “Có công mài sắt, có ngày nên kim” Câu nói đó quả thật ý nghĩa khi em đã trải qua những khó khăn trong học tập về môn tập làm văn. Hồi ấy, tập làm văn là một môn khó với em trong học kì lớp Bốn. Những khi cô trả bài, em thường thất vọng với bài điểm kém trên tay. Để nghĩ ra những lời văn hay, phù hợp với đề bài, em đã phải suy nghĩ rất nhiều nhưng những lời văn vẫn không thể trôi chảy. Vì vậy, em đã quyết tâm ôn tập để học môn văn tốt hơn. Các bạn đều rất ủng hộ ý kiến của em. ánh sáng đam mê học tập như đang chiếu rọi vào tinh thần em. Buổi tối, khi đã xong bài, em tranh thủ đọc thêm các sách văn, tham khảo một số bài văn mẫu, đôi khi còn làm thêm cả đề văn. Bố mẹ thấy vậy đều ủng hộ em nhưng đồng thời vẫn nhắc nhở em phải giữ gìn sức khoẻ. Em vui vẻ vâng lời. Được một vài ngày, bài tập ở lớp trở nên nhiều hơn nên thời gian để ôn tập ít dần đi. Vậy là việc ôn tập phải tạm ngưng mà các bài văn của em vẫn khá lên. Cuối cùng, em cũng đã nghĩ ra cách để giảm bớt được số lượng bài. Vào những ngày nghỉ, em sẽ làm hết những ngày nghỉ, em sẽ làm hết những bài cô giao để những ngày khác trong tuần em có thời gian ôn tập. Thời gian trôi đi thật nhanh, thấm thoát cũng sắp đến ngày thi học kỳ và những bài văn của em đã có những tiến bộ vượt bậc. Từ điểm bảy, tám giờ đây đã lên điểm chín. Thầy cô và các bạn đều rất mừng cho sự tiến bộ này của em. Ông mặt trời như đang cười với em, những làn mây như đang nhảy nhót trên bầu trời xanh, lúc này mọi thứ đều trở nên đặc biệt trước mắt em. Cha mẹ và thầy cô đều rất vui lòng. Qua câu chuyện đã trải qua, em càng hiểu rõ hơn về sự kỳ diệu của lòng kiên trì. Nếu ta chăm chỉ học tập thì sẽ đạt được điều mình mong muốn như câu: “Có công mài sắt, có ngày nên kim”. Kể kại câu chuỵên đã học Trong những câu chuyện em đã được học, Câu chuyện “ Cây khế” đã để lại cho em nhiều ấn tượng khó quên nhất. Chuyện kể rằng ,ngày xưa, có hai anh em, bố mẹ mất sớm . Lúc chia gia tàI ,người anh chiếm hết cả nhà cửa, ruộng vườn, chỉ để lại cho ngời em một mảnh vườn nhỏ có một cây khế. Hai vợ chồng người em phảI làm lụng vất vả, cày thuê cuốc mướn, sống lần hồi qua ngày. Năm nào cây khế cũng sai trĩu quả .Hai vợ chồng người em háI khế đem ra chợ bán , đủ tiền đong gạo. Một buổi sáng, ngời em ra vườn thì thấy một con chim phượng hoàng to đẹp, lông cánh lỗng lẫy đang mổ khế trên cành. Người em buông lời than thở: “ Chim ơi! Nhà ta nghèo lắm, cả gia tài chỉ có mỗi cây khế này, chim đừng ăn khế của ta!” Phượng hoàng bỗng kêu lên thành tiấng: Ăn một quả Trả cục vàng May túi ba gang Mang đI mà đựng. Người em kể lại chuyện đó cho vợ nghe.Tin lời chim, hai vợ chồng liền kiếm vải cũ, may thành cáI túi đo vừa đúng ba gang. Sáng hôm sau, phượng hoàng đến đưa người em đi lấy vàng . chim bay qua Biển Đông đến một hòn núi thì hạ cánh. Trên sườn núi, những thỏi vàng óng ánh, trông loá cả mắt. Người em nhặt vàng bỏ đầy túi ba gang rồi cưỡi lên lưng chim trở về vườn cũ. Từ đó, 2 vợ chồng người em trở nên giàu có. Bà con thôn xóm đến chia vui đều được nghe anh kể lại câu chuyện lạ. Vợ chồng người anh vốn tính tham lam , nghe tin ấy liền sang gạ gẫm đổi cho em cả gia tài để lấy túp lều và cây khế .Chiều lòng anh, người em nhận lời, dọn sang nhà anh ở. Từ ngày đổi được cây khế, vợ chồng người anh nóng lòng chờ đợi .Buổi sáng nọ, phượng hoàng lại đến ăn khế. Hai vợ chồng người anh mừng quýnh. Người anh than thở và chim cũng kêu lên như lần trước. Hai vợ chồng người anh liền lấy vải may hẳn 1 cái túi 12 gang. Sáng hôm sau, chim bay tới đưa người anh đi lấy vàng. Đến một hòn núi thì hạ cánh. Người anh trông thấy vàng thì loá cả mắt, Nhét vàng đầy vào cáI túi to tướng , lại nhét thêm vào túi áo, túi quần rồi ì ạch leo lên mình chim. Vì phải chở người anh cùng quá nhiều vàng chất trên lưng. Đến giữa biển, thì cánh chim mỏi rã rời . Trời đã tối, bất chợt gặp cơn gió mạnh , người anh tham lam cùng túi vàng nặng trịch rơI tòm xuống biển sâu. Qua câu chuyện trên, người xa khuyên chúng ta sống trên đời anh em phải biết yêu thương và giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn. ở hiền thì gặp lành, tham thì thâm Đề bài: Đã lâu em chưa có dịp về thăm ông bà (hoặc chú, bác, cô, dì). Em hay viết thư thăm hỏi và cho biết tình hình đời sống của gia đình em. Bài làm.  …., ngày…. tháng ….năm ………… Bà yêu quý của cháu! Đã lâu cháu chưa có dịp về quê thăm ông bà nên cháu rất nhớ ông bà, cô chú và các em ở dưới đấy và cũng muốn hỏi thăm  tình hình của mọi người . Bà ơi! Chắc nét chữ của cháu chẳng thay đổi gì nhỉ? Dạo này, ông bà vẫn khoẻ chứ. Vì trời lạnh nên cháu đã xin bố mẹ mua cho ông bà mỗi người một bộ quần áo để mặc cho ấm. Độ này, ông bà có ăn được không? Ông bà còn ra đồng được không ạ? Nếu không ra đồng được hoặc ông bà thấy mệt thì phải viết thư gửi cho gia đình cháu để cháu xin bố mẹ mua cho ông bà thuốc nhé bà. Lúc nào ông bà có dịp là phải ra ngoài Hà Nội chơi để còn sinh nhật cháu bà ạ. Công việc của cô chú và việc học hành của các em chắc vẫn còn tốt. à! Vườn cây nhà mình chắc đã mọc nhiều quả rồi chứ bà. Cháu nhớ năm trước, quả khế bà cho cháu ăn khi đi đường về nhà ngọt lịm, tuyệt lắm bà ạ. Bà phải gửi lời hỏi thăm của cháu cho các ông bà trong làng nhé bà. Còn bây giờ, cháu sẽ kể về cuộc sống hàng ngày của gia đình cháu để bà khỏi lo nhé. ở ngoài này, bố mẹ cháu vẫn khoẻ. Cuộc sống của cả nhà  cũng ổn định. Đồng thời, cháu báo cho bà một tin vui, học kỳ vừa qua cháu đã được học sinh xuất sắc đấy bà ạ. Vì năm nay là năm cuối cấp rồi nên cháu không thể lơ là việc học hành được. Nhưng mà bà ơi, ông cháu vừa mất, cháu rất buồn bà ạ. Không có ông trong nhà, cháu cảm thấy nhà như bị thiếu sự vui vẻ. Tết năm nay, không có ông, cháu rất buồn nhưng bù lại cháu cúng được bố mẹ cho đi chơi nhiều nơi thích lắm bà ạ. Thôi! Thư đã dài rồi, cháu xin được dừng bút. Cháu chúc ông bà, cô chú và các em luôn luôn mạnh khoẻ và vui vẻ, đón một cái tết thật vui. Cháu hứa sẽ học thật giỏi và nghe lời bố mẹ, thầy cô giáo để đạt kết quả tốt trong kỳ thi tốt nghiệp sắp tới. Cháu yêu của bà Đề bài: Tường thuật lại những việc em đã làm trong ngày chủ nhật vừa qua. Bài làm.  Hà Nội - trái tim của cả nước. Ai đã một lần đến nơi đây mà không đi du ngoạn cảnh đẹp thanh bình, yên ả của Hồ Gươm thì quả là phí phạm. Hôm nay, bố mẹ quyết định cho tôi đi chơi Hồ Gươm, lòng tôi chợt rộn một niềm vui khó tả.. Bây giờ tôi đang có mặt phố Hàng Khay. Từ đây tôi thấy những hàng liễu xanh xanh rủ xuống mặt hồ. Cây liễu như người con gái có mái tóc dài óng ả, bồng bềnh như dải mây lững lờ trôi trên bầu trời. Những mái tóc ấy rủ xuống mặt hồ và thi thaỏng một vài cơn gió lướt qua làm cho mái tóc đu đưa nhẹ nhàng, mặt nước cũng nhờ vậy mà thích thú cử động. Tôi bắt đầu chậm chậm bước đi trên con đường lát gạch vòng quanh hồ. Bố tôi đang chụp những bức ảnh về Tháp Rùa. Tháp rùa cổ kính, uy nghi nằm giữa hồ, nơi mà uva Lê đã trả lại gươm báu cho Thần Rùa. Đường phố như dài thêm ra dưới hai vòm lá của những hàng cây ven đường. Đây rồi cây lộc vừng cổ thục trăm tuổi với những cái cục nổi lên như bướu lạc đà, với thân hình như một người lực sĩ khổng lồ đang dang tay ra che lấp  một vùng hồ. Tiếp nối sau đó là những cây đa, cây xi cũng to không kém, cũng mọc bao nhiêu là cái rễ bụ bẫm, chắc nịch, uốn éo trên mặt đất. Chẳng mấy chốc Tháp Bút đã xuất hiện. Nhắc đến Tháp Bút, tôi lại nhớ tời bài thơ của Trần Đăng Khoa: Hà Nội có Hồ Gươm Nước xanh như pha mực Bên hồ có Tháp Bút Viết thơ lên trơì cao. Đúng thật, nước hồ xanh trong như pha mực, thữ mực chỉ dành riêng cho Tháp Bút cao to sừng sững kia viết những vần thơ bay bướm lên trời cao. Ngay cạnh đó là cầu Thê Húc. Cầu cong như con tôm mà không phải tôm thường đâu, con tôm này to lắm, đã thế lại được kết nối nhiều đèn trông rất đẹp mắt. Đi qua cầu là tới đền Ngọc Sơn. Đền nằm trên một hòn đảo nhỏ. Gian trước là điện thờ với hương khói nghi ngút. Phía sau là phòng trưng bày các đồ vật. Trong lồng kính, một cụ rùa đang nằm trong đó, trông cụ có cái mai rất to và đẹp. ở đây bán rất nhiều đố lưu niệm đẹp. Mang một phong cách rất Việt Nam. Bây giờ đã là năm giờ, cả gia đình tôi phải về nhà chuẩn bị cơm nước. Khi ra về lòng tôi vẫn rạo rực niềm vui sướng và hãnh diện. Tôi rất thích những buổi đi chơi như thế này, vì nó làm đầu óc tôi thư giãn và hiểu về đất nước Việt Nam chúng ta. Đề bài: Hãy kể lại một việc làm tốt đẹp thể hiện nếp sống văn minh nơi công cộng (có thể đối chiếu với những việc làm sai trái xảy ra nơi đó, lúc đó). Bài làm.  Cái sự nắng nóng cực độ của mùa hè cứ thi nhau chen lấn xô đẩy xuống mặt đường. Ông mặt trời luôn tay ném ánh nắng xuống đất. Nóng bức đã tồi tệ nay lại thêm phần khắc nghiệt hơn vì những tiếng còi inh tai nhức óc của xe cộ trên đường. Không thể chịu được nữa em đã cố vào chiếc xe buýt số 28 kia để về nhà. ở đó, đa có một câu chuyện hết sức thú vị xảy ra. Chiếc xe đã mau chóng rời khỏi bến. Trên xe chật ních người và chỉ có những người may mắn lắm mới tìm được ghế ngồi. Chẳng ai thèm nói một câu nào cả vì học đã quá mệt mỏi rồi. Bồng từ phía dưới có một bà cụ cất tiếng nói với anh trai trẻ: “Anh này! Tôi già yếu lắm rồi không đứng được nữa. Anh có cái chỗ cho tôi ngồi nhờ”. Bà cũng khoảng 80 tuổi. Mái tóc bạc phơ và vài sợi lấm tấm mồ hôi. Những nếp nhăn bây giờ càng hằng rõ hơn trên khuôn mặt đã trải nhiều sương gió. Anh thanh niên dáng chừng không thích và bảo: “Dại gì mà nhường ghế cho bà, đã già rồi còn lởn vởn ở đây, về nhà mà chăm con cháu đi”. Câu nói của anh ta như chiếc búa giáng vào tai mọi người. Ai cũng quay xuống nhìn bà cụ một cách ái ngại, tồi nhìn anh thanh niên như để trách móc. Bà cụ chưa khỏi bàng hoàng trước lời nói đó thì đã có một cô bé dìu bà cụ về chỗ. Cô bé thật phúc hậu với hai mắt sáng ngời nhìn bà cụ rồi nói. “Bà mệt thì cứ ngồi đây cho lại sức, cháu đứng cũng không mỏi. Bà cụ vừa vui mừng, vừa xúc động rồi rối rít cảm ơn cô bé. Chính cô bé đã làm cho mọi người thấy nhẹ nhàng, thoải mái. Anh thanh nhiên kia cúi mặt xuống vì anh biết rằng mình đã không bằng một em nhỏ bé bỏng. Chiếc xe đã dừng lại ở bến. Ôi! Bây giờ em mới thấy mỏi chân vì bị đứng nhiều đây. Nhưng em vẫn vui vẻ vì biết rằng trên đời này còn rất nhiều người tốt bụng. Đề bài: Em đã có dịp đến thăm một cảnh đẹp của địa phương em ở hoặc ở nơi khác. Em hãy thuật lại cuộc đi thăm đó. Bài làm.  Một năm học vất vả đã qua, và đến kì nghỉ hè này, gia đinhg tôi tổ chức đi chơi biển Đồ Sơn. Tôi vô cùng thích thú vì đây là nơi mà tôi chưa từng đặt chân đến. Bốn rưỡi sáng, lơ mơ ngái ngủ, tôi đã bị bác đồng hồ chăm chỉ nhưng đôi khi hơi khó tính đựngậy cho bằng được. Tôi uể oải dụi mắt đi chầm chậm vào nhà tắm vệ sinh cá nhâ. Cả nhà tôi đã thức dậy từ bao giờ, đang lục cục sắp lại đồ. Đánh răng rửa mặt xong, tôi thay quần áo rồi theo bố mẹ ra cửa. ở đó có một chiếc ô tô chễm chệ chờ đợi. Bố tôi xách va li, mở cốp xe rồi để vào đấy. Mẹ tôi, chị tôi, bố tôi và tôi cùng leo lên xe. Chiếc xe bon bon chạy luôn. Nhà cửa, cây cối như những thước phim quay nhanh cứ vùn vụt. Thích nhất là lúc qua cầu, được xem phim từ trên cao. Sau đó tôi ngủ lúc nào chẳng biết. Đánh một giấc dài dậy mà vẫn chưa tới nơi, tôi đâm sốt ruột. Nhưng… khoan, tôi nghe thấy tiếng nước àooo…oo, mùi mằn mặn mang đặc chất biển. thôi, đúng rồi, đúng là tới biển thật rồi! Tôi sung sướng lâng lâng. Nắng vàng nhè nhẹ vươn từ mặt trời đi khắp nơi. Tôi nhảy phốc xuống xe ngay khi đến khách sạn. Gia đình tôi bước vào tiền sảnh. Bố tôi lấy chìa khoá phòng rồi dẫn cả nhà lên tầng. Căn phòng thật rộng. tôi ra ban công phóng tầm mắt ngắm biển. Long lanh một màu nắng trên mặt nước. Người đi tắm chiu chít trên bờ. Những quán nước trên cát dựng từ cột, lợp lá thật thơ mộng. Tôi vào phòng nghỉ ngơi đã. Chiều tôi thức dậy gọi bố mẹ đi bơi. Băng qua con đường nhựa là đến bãi cát. Người đi tắm tấp nập. Có mấy người tắm xong, khoác khăn lên bờ, người ướt dượt. Có mấy người lại nằm dài tắm nắng. Còn dưới biển, đủ người già trẻ.. tắm táp, bơi lội. Có mấy bạn nhỏ cũng mặc áo phao như tôi, bố mẹ đang dạy bơi. Tôi ngâm mình xuống nước, mát lắm! bơi lội thoả thuê, tôi lên bờ xây lâu đài cát và cùng bố mẹ ngồi quán uống nước. Sau đó tôi về tắm sạch, mặc quần áo mới rồi xuống nhà ăn. Trời đã xẩm tối. Tôi ngồi vào bàn ăn. Nào là cua, nào là mực, nào là tôm… Cho ôi, bao nhiêu món đồ biển bày ra đây. Tôi ăn rất nhiều nhưng vẫn lên phòng trước mọi người. Tôi ngồi xem vô tuyến một lúc thì mẹ tôi lên gọi tôi ra biển chơi. Cả nhà tôi ra biển, thuê ghế nghỉ, nghe tiếng sóng vỗ ào ạt. Mặt trăng ở biển sao mà khác với thành phố thế, nó to, tròn và hơi đỏ như mặt trời. Sóng tung bọt lấp loáng một dải dọc vàng vàng. Tôi đang mơ màng thì bị chị tôi kéo đi. Ra khỏi bãi cát là đến mặt đường nhựa. Hai bên vỉa hè, hàng đồ lưu niệm mọc như nấm. Gia đình tôi đi dạo và mua luôn quà cho ông bà và hàng xóm. Đèn đường vàng vàng như làm tăng bầu không khí náo nhiệt ở đây. Người đi đường cũng có thể là khách du lịch, mua hàng trao đổi thật là sôi nổi. Mua xong gia dình tôi trở lại khách sạn, để ngày mai còn lên đường về thủ đô Hà Nội. Chuyến đi đã kết thúc, nhưng những suy nghĩ của tôi về thành phố cảng này chưa dừng lại. cuộc vui chơi với biển này đã mở đầu cho một mùa hè xanh tươi trẻ. Tôi yêu thiên nhiên, nhất là biển cả bao la. Đề bài: Em đã có dịp đi thăm một cảnh đẹp ở địa phương hoặc một nơi khác. Em hãy thuật lại buổi đi thăm đó. Bài làm: Năm nay, nhân dịp tết đến xuân sang, bố mẹ đưa hai chị em tôi đi thăm quan hồ Gươm, vừa là một di tích lịch sử, vừa là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng. Đúng bảy giờ, chiếc xe máy của gia đình tôi chạy bon bon trên con đường trải nhựa thẳng tắp. “Hình như ánh nắng ban mai của buổi sớm cùng những hàng cây xanh đang chào đón mình đến với cảnh đẹp nằm giữa lòng thủ đô thì phải?”_tôi thầm nghĩ. Bỗng: “Kịch”. Cuối cùng thì chúng tôi đã đến nơi. Bố tôi thì đi gửi xe ngay còn mẹ và hai anh em tôi ngồi chờ ở ghế đá. Nhìn từ đây, nước hồ Gươm xanh trong, tưởng như đây là một chiếc gương khổng lồ, phản chiếu những thứ đẹp đẽ nhất của non nước Việt Nam ta. Xa xa kia là Tháp Rùa rêu phong, cổ kính, nổi trên một thảm cỏ xanh mơn mởn. Có lẽ đây là ngôi nhà của rùa thần trong câu chuyện kể về Lê Lợi, vị đại tướng tài ba đã đánh thắng quân Minh để giải phóng đất nước. Đi đến đâu, tôi đều thấy cây cối xung quanh hồ rất xanh tươi. Cứ khoảng ba trăm mét thì lại thấy những đoá hoa sặc sỡ kết thành các hàng chữ rất đẹp làm cho đường phố xung quanh hồ thật rực rỡ. Bống nhiên, tôi vấp phải một hòn đá và .. Ồ, Tháp Bút đồ sộ hiện ra trước mặt. Trên Tháp khắc ba chữ Tả Thanh Thiên có nghĩ là viết lên trời. Ý nêu lên sự học tập chăm chỉ, cần cù của học sinh thời bấy giò cũng như thời nay. Gia đình tôi đã bắt đầu đặt chân lên cầu Thê Húc. Cây cầu màu đỏ son, cong cong như con tôm, dẫn vào hòn đảo Ngọc có đền Ngọc Sơn. Mái đền lấp ló sau gốc đa già. Trong đền, mùi khói nhang thoang thoảng cộng với vẻ mặt trang nghiêm của mọi người làm ngôi đền uy nghi đến kì lạ. Sau đó, gia đình tôi đến nhà hàng Thuỷ Tạ ăn kem. Nhà hàng này nguy nga, tráng lệ nổi lên mặt nước như một khu phố nổi. Vào buổi tối, nhà hàng được trang hoàng thêm bởi hàng chục bóng đèn làm cho nhà hàng đã nguy nga nay càng nguy nga hơn, đã tráng lệ nay càng tráng lệ hơn, như một cung điện của vua Thuỷ Tề. “Bong, bong, bong”_ chuông đồng hồ của nhà bưu điện thanh phố vang lên, điểm mười giờ. Gia đình tôi lại lên chiếc xe máy quen thuộc ra về. Hồ Gươm quả không hổ danh là một cảnh đẹp của đất nước. Qua cuộc đi thăm quan này, tôi đã học hỏi được nhiều điều bổ ích. Tạm biệt hồ Gươm nhé,hẹn ngày gặp lại. Bài dự thi “Bức thư từ tương lai” Xin chào các bạn! Tôi là Đỗ Thái Đức. Người từ tương lai xa xôi đang viết bức thư này. Chắc các bạn không biết tôi nhưng tôi lại biết rất rõ các bạn. Các bạn biết không? Trên Trái đất có rất nhiều người tốt, nhưng trong đó vẫn còn những kẻ xấu. Những kẻ xấu này có rất nhiều loại: kẻ xấu chuyên ăn cắp tiền, kẻ xấu chuyên môn giết người,… Có rất, rất nhiều kẻ xấu. Nhưng trong đó, có kẻ xấu phá hoại môi trường là khủng khiếp nhất! Họ phá hoại môi trường bằng cách: xả rác ra những nơi công cộng, đánh bắt cá bằng mìn, thử nghiệm bom nguyên tử trên mặt đất, mặt biển,…           Có hàng trăm, hàng nghìn hành động phá hoại môi trường. Nhưng quan trọng nhất là Trái Đất đang nóng lên do xe cộ và các nhà máy thải ra quá nhiều khí các- bô- níc. Những khí các- bô- níc đó đã xuyên thủng tầng ô- zôn khiến cho trái đất nóng lên. Vì những điều đó đã làm thay đổi thế hệ tương lai của mọi người . Nhưng mà không chỉ do Trái đất nóng lên mà còn do con người khai thác bừa bãi khiến cho trái đất bị những thảm hoạ như: cháy rừng, sóng thần, động đất, lũ lụt, hạn hán,… Và còn làm cho nhiều loài thú bị tuyệt chủng như: khỉ lông trắng, hạc chân đỏ,… Vì thế, tôi mong các bạn hãy nghĩ đến tương lai và nghĩ đến cả chúng mình để bảo vệ trái đất tươi đẹp này. Tôi xin cảm ơn mọi người. …., ngày… tháng… năm… Người của tương lai. Bài dự thi: “Bức thư từ tương lai” …, ngày…tháng…năm… Thân gửi các bạn ở thế hệ hiện tại ! Đất nước của các bạn có những điều thật tốt đẹp song vẫn còn những điều xấu ảnh hưởng tới tiến trình phát triển của loài người trong tương lai. Chúng tôi – những người ở thế hệ tương lai rất mong các bạn quan tâm đến hạnh phúc của chúng tôi. Sóng thần, bão, lũ lụt,… đó là những tác hại do thiên nhiên gây ra cho con người cũng gây hại. Những nhà máy thải khói làm thủng tầng ozon, những bệnh viện thải rác thải y tế xuống sông, hồ làm con người ở thôn quê ăn phải rồi bị bệnh ung thư. Tình trạng dân số quá tải làm ách tắc giao thông vào giờ cao điểm, thiếu đất làm nhà để con người phải phá rừng và quan trọng nhất là tệ nạn xã hội ra tăng. Hạnh phúc của chúng tôi nằm trong tầm tay các bạn. Chúng tôi biết các bạn không làm chúng tôi thất vọng. Hãy làm thật tốt nhé ! Người ở thế giới tương lai                                                                    Văn tả cảnh Đề 1: Tả cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng. Bài làm1 Sáng nào em cũng đi trên con đường quen thuộc để đến trường. Hai bên đường có nhiều cảnh đẹp nhưng em thích nhất là được ngắm cánh đồng lúa quê em vào buổi sáng. Cánh đồng quê em rộng mênh mông. Mãi tít phía xa mới nhìn thấy màu xanh rì của những luỹ tre làng viền quanh cánh đồng.Sáng sớm, trên cánh đồng, không gian thật thoáng đãng, mát mẻ. Mọi cảnh vật im lìm như còn chìm trong giấc ngủ. Thỉnh thoảng mới nghe thấy tiếng kêu thảng thốt của một chú vạc đi ăn đêm, lạc đàn gọi bạn. Tiếng kêu như xé rách khoảng không yên tĩnh. Một làn gió nhẹ thoảng qua , cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió.Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bàng bạc làm cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Lác đác đã có bóng người đi thăm đồng, thỉnh thoảng họ lại cúi xuống xem xét. Thời kì này lúa đang vào mẩy. Từng khóm lúa trĩu xuống vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Em bước xuống bờ ruộng, nâng trong tay bông lúa nặng hạt, em thầm nghĩ : năm nay chắc được mùa to. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ ánh lên màu xanh pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn càng làm tăng thêm vẻ đẹp của đồng quê. Ngắm nhìn đồng lúa quê mình hứa hẹn một vụ mùa bội thu lòng em lâng lâng một niềm vui khó tả. Bài làm 2 : Buổi sáng trên cánh đồng quê em thật là đẹp. Nhìn từ xa, cả cánh đồng vẫn còn chìm trong màn sương đêm yên tĩnh. Không khí trong lành mát rượi.Những giọt sương long lanh đọng trên lá lúa như những viên ngọc nhỏ bé tuyệt đẹp. Đằng đông, ông mặt trời thức dậy từ từ nhô lên sau luỹ tre làng. Vạn vật đều bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Trên ngọn cây cao gần đó, mấy chú chim hoạ mi hót líu lo, đón chào một ngày mới bắt đầu.Từ xa , men theo con đường làng, lác đác một vài bác nông dân đi thăm đồng, vừa đi vừa trò chuyện . Thỉnh thoảng , các bác lại cúi xuống xem xét có vẻ rất vui. Nhìn những bông lúa trĩu nặng, đung đưa theo gió, em nghĩ chắc là mùa này lại được bội thu.Nắng đã lên cao. Sương bắt đầu tan. Bầu trời mùa thu xanh trong và cao vút. Những đám mây trắng xoá tựa như bông, lặng lẽ trôi trên bầu trời rộng mênh mông. Toàn bộ cánh đồng được bao phủ bởi một màu vàng xuộm của lúa chín, lác đác một vài ruộng lúa cấy muộn vẫn còn màu xanh. Những bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc và mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Mỗi khi có gió, những sóng lúa lại nhấp nhô, xô đuổi nhau chạy mãi vào bờ. Một mùi hương thơm dịu dàng, thoang thoảng bay xa, hoà lẫn trong không khí làm người ta có cảm giác mát mẻ , dễ chịu lạ thường.Ông mặt trời đã lên cao. Nắng cũng đậm dần. Người trong làng bắt đầu đi chợ nhộn nhịp trên con đường xuyên qua cánh đồng. Các bà, các chị gánh ra chợ những mớ rau thơm, những bẹ cải sớm hay những bó huệ trắng muốt… Một không khí tươi vui hoà quyện lại tạo thành một bức tranh làng quê thanh bình, yên ả, sống động và đầy màu sắc. Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê mình, em thấy những hình ảnh ấy thân thương làm sao. Một tình yêu quê hương tha thiết dấy lên trong lòng em. Em sẽ cố gắng học thật giỏi để sau này lớn lên xây dựng quê hương thêm giàu đẹp. Đề 2 : Tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường. Bài làm 1 Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp nhưng cảnh đẹp gắn bó với em nhất vẫn là con đường quen thuộc đã in dấu chân em mỗi buổi đến trường. Ra khỏi ngõ nhà em là gặp ngay con đường làng thân thuộc . Con đường xuyên qua làng được lát gạch phẳng lì, bao năm nay đã quen bước chân em tới trường. Ngay cạnh con đường ở đầu làng một cây gạo đã khá già, sừng sững đứng bên vệ đường. Cứ mỗi mùa xuân đến, cây gạo lại trổ hoa đỏ rực cả góc trời . Mỗi ngày em từ trường trở về nhà, cây gạo già như cây tiêu chỉ đường cho em. Sáng sáng, khi ông mặt trời từ từ nhô lên khỏi rặng tre, con đường làng lại sáng bừng lên và nhộn nhịp bước chân. Hình như tất cả lũ học trò trong xóm em đều đổ ra đường. Chúng em đi thành từng nhóm, tiếng nói cười vui vẻ làm con đường càng thêm nhộn nhịp. Hai bên đường, những hàng cây nối đuôi nhau san sát, toả bóng mát rợp cả con đường. Những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau những hàng cây xanh tốt. Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn của xã. Con đường này được rải đá răm, chạy xuyên qua cánh đồng lúa quê em . Mỗi buổi sáng đi trên con đường này, em lại được tận hưởng mùi hương lúa ngọt ngào cùng với làn gió mát rượi từ cánh đồng đưa lên. Xa xa phía cuối con đường, em đã trông thấy ngôi trường lợp mái ngói đỏ tươi, lấp ló sau tán lá xanh của những cây sà cừ. Tiếng trống trường đã vang lên. Em vội vã rảo bước nhanh cho kịp giờ học, trong lòng cảm thấy vui vui. Đã từ lâu, con đường trở nên thân thiết với em. Em rất yêu quý con đường và coi nó như người bạn thân. Sau này lớn lên dù đi đâu xa, em vẫn luôn nhớ tới hìmh ảnh con đường thân quen đã gắn bó với em suốt quãng đời học sinh. Bài làm 2 Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Đó là con sông hiền hoà, cánh đồng thẳng cánh cò bay… nhưng thân thuộc với em nhất có lẽ là con đường quen thuộc từ nhà đến trường. Con đường tới trường là một con đường nhỏ được rải đá răm thẳng tắp. Hai bên đường là hai hàng cây xanh mát. Buổi sáng con đường rộn rã hẳn lên. Hình như tất cả lũ trẻ trong xóm em đều có mặt trên đường. Chúng chia thành những nhóm nhỏ tung tăng đến trường. Tiếng nói chuyện ríu rít xen lẫn tiếng cười vui vẻ làm con đường thêm rộn rã, tươi vui.Buổi trưa đường lạnh lùng ít được hỏi han. Lúc ấy, con đường yên lặng như chìm trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho con đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Những tia nắng li ti rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Những mái nhà nằm thấp thoáng dưới bóng cây thưa. Từ mái nhà nào vọng ra tiếng ru em trầm bổng . Tiếng võng đưa kẽo kẹt giữa buổi trưa hè làm cho con đường làng càng thêm vẻ yên tĩnh lạ lùng. Những đoạn đường bằng phẳng, mấp mô, gập ghềnh em đều thuộc như lòng bàn tay. Chẳng có ngày nào lũ trẻ chúng em không đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên con đường thân thuộc ấy. Bởi vậy mà con đường trở thành một người bạn thân thiết với em. Con đường tới trường đã khắc sâu vào trong tâm trí em. Mỗi buổi đến trường, con đường đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Mai ngày lớn lên em cũng không thể quên hình ảnh con đường thân yêu. Bài làm 3: " Quê hương " hai tiếng ấy nghe mà gần gũi thân thương làm sao? Tuổi thơ ai cũng có những kỉ niệm đẹp để mà nhớ, mà yêu ở quê hương. tuổi thơ của em gắn bó với cánh đồng thẳng cánh cò bay, dòng sông nước chảy hiền hoà, … nhưng gắn bó với em nhất vẫn là con đường từ nhà tới trường . Với em, con đường này có biết bao kỉ niệm. Đó là con đường rải đá răm như bao con đường khác. Tuy không rộng lắm, lại gồ ghề, lồi lõm nhưng đường cũng đủ cho một chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại cảm thấy bồi hồi. Đầu làng, cây gạo đứng giương dù che nắng. Nơi đây đã chứng kiến những ván bi quyết liệt của bọn trẻ chúng em. Hai bên đường là hàng bạch đàn với những chiếc lá nhỏ như con mắt nhìn xuống đường. Sau hai hàng cây là cánh đồng rộng bát ngát, thẳng cánh cò bay. Tuy vậy, đi trên đường vẫn nhìn thấy những ngôi nhà xinh xắn nằm giữa một màu xanh mượt mà của vườn tược.Ông mặt trời từ từ nhô lên thả ánh nắng ấm áp lọt qua kẽ lá chiếu xuống mặt đường như những hoa nắng đang nhảy nhót. Mọi người đổ ra đường mỗi lúc một nhiều. Trẻ em đến trường cùng bà con đi làm, đi chợ…. ồn ã. Trưa về, người đi lại thưa thớt, con đường như chìm vào trong giấc ngủ. Những chiếc lá khẽ đu đưa trong gió như quạt mát cho con đường. Chiều về con đường như thức giấc. Lại ồn ào náo nhiệt khi các bác nông dân đi làm về. Tiếng nói, tiếng cười gọi nhau í ới, tiếng xe cộ cứ ồn ào suốt cả con đường. Trên cây những chú chim hót véo von tạo ra một bản nhạc giao hưởng.Với em, con đường đã quen thân từ khi cắp sách tới trường. Đi trên con đường mùi ngai ngái của đất, mùi của lúa đồng, cỏ nội phà vào mũi lòng em lại cảm thấy bâng khuâng. Em rất yêu con đường. Hằng ngày, em đi trên con đường này. Có lẽ vì vậy mà em và nó trở thành đôi bạn thân thiết. Dù đi xa, được đi trên con đường đẹp hơn nhưng hình ảnh con đường làng quê vẫn in đậm mãi mãi trong kí ức của em, bởi vì nó đã nâng từng bước đi lẫm chẫm đầu tiên của đời em. Đề 4: Tả ngôi nhà em ở Đã một tuần nay , em được bố cho lên đơn vị chơi. ở đơn vị bố rất vui nhưng chỉ được mấy ngày em đã thấy nhớ nhà da diết. Hôm nay em được trở về với ngôi nhà thân yêu của mình. Về tới đầu làng em đã nhìn thấy mái tôn đỏ của nhà em thấp thoáng sau lùm cây xanh. Ngôi nhà của em nằm gần đầu làng, ngay cạnh con đường trục chính của thôn được lát gạch sạch sẽ. Trước khi vào nhà phải qua một cổng sắt để dẫn vào sân. Sân nhà em tuy không rộng lắm nhưng bố em cũng trồng mấy bồn hoa ở góc sân. Sắc hoa rực rỡ tô thêm vẻ đẹp cho ngôi nhà. Ngôi nhà xinh xắn có sân trước, sân sau rất thoáng mát.Bước vào nhà, đầu tiên là phòng khách. Phòng khách được sơn màu vàng nhạt dịu êm. Nền nhà lát gạch hoa vừa đẹp lại vừa trang nhã. Đồ đạc ở phòng khách tuy đơn sơ nhưng được bố mẹ xếp đặt gọn gàng nên cũng vui mắt. Bên cạnh bàn uống nước, bố để một chậu cảnh. Mẹ còn treo giò phong lan lên cửa sổ nữa nên như có thiên nhiên ở trong nhà vậy. Đối diện với bàn uống nước là một cái tủ trang trí có để ti vi. Sau bữa cơm tối, cả nhà em thường quây quần tại đây để trò chuyện hoặc xem ti vi. Kế với phòng khách là phòng ngủ của bố mẹ em. Và cuối cùng là phòng bếp và phòng vệ sinh. Phòng bếp tuy hơi nhỏ nhưng với bàn tay khéo léo của mẹ nên đồ đạc lúc nào cũng gọn gàng ngăn nắp. Trên gác là phòng của hai chị em em. Bàn học của em được kê gần cửa sổ nên lúc nào cũng tràn ngập ánh sáng. Từ đây em có thể nhìn thấy tất cả khu vườn của nhà mình. Ngôi nhà là tổ ấm của gia đình em. Nơi ấy em được yêu thương, che chở trong vòng tay của bà và bố mẹ. Dù đi đâu xa em cũng muốn nhanh chóng được trở về với ngôi nhà thân yêu của mình. Đề 5: Tả một cảnh sông nước Bài làm 1 : " Quê hương ai cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ đời tôi… " . Đó là lời một bài hát rất hay. đúng vậy quê hương em cũng có một dòng sông hiền hoà và thơ mộng. Mỗi khi nhắc đến con sông quê hương, lòng em lại xốn xang một tình yêu quê hương tha thiết. Con sông như một dải lụa trắng mềm mại vắt qua cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Dòng sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống đôi bờ.Những buổi trưa hè nắng đổ xuống mặt sông lấp loá. Dòng sông lúc đó như một tấm gương dài phẳng lặng soi bóng mây trời. Trên mặt sông, một vài chiếc thuyền lá tre tí hon bồng bềnh trôi đi mãi theo dòng nước trong xanh. Thỉnh thoảng lại có một chú bói cá lông xanh biếc hay một chú cò trắng như vôi đậu trên cành tre, mắt lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Có những trưa, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Chúng tôi bơi lội, quẫy tòm tõm làm nước bắn tung toé khiến lũ chim cũng phải thảng thốt giật mình, vỗ cánh bay đi.Sông như người mẹ hiền ôm ấp, vuốt ve những đứa trẻ chúng tôi. Sông còn như người bạn tâm tình của tôi. Mỗi buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống mặt sông lại nhuốm màu hồng rực. Đây đó, dưới lòng sông lại vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả một khúc sông.Buổi tối, khi ông trăng tròn vắt ngang qua ngọn tre,soi bóng xuống mặt sông lấp lánh. Mặt sông lại lung linh như được dát vàng, dát bạc.Thật là đẹp! Con sông quê hương từ bao đời nay gắn bó với mỗi người dân quê em. Sông mang dòng nước ngọt lành làm xanh mát những ruộng lúa, hàng cây và làm cho quê hương em thêm giàu đẹp. Em mong ước con sông quê em vẫn mãi giữ được vẻ đẹp như ngày nào. Để sau này, khi em lớn lên, hình ảnh con sông quê yêu dấu, đẹp đẽ còn in mãi trong tâm trí em. Bài làm 2 : Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen thuộc in dấu chân quen…. nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy ắp tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè. Con sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Con sông như lặng đi trước vẻ đẹp của xóm làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.Buổi sáng dòng sông như một dải lụa đào thướt tha. Trưa về, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp loáng một màu nắng chói chang. Trên những cành tre bên bờ, một gã bói cá lông xanh biếc hay một một chú cò lông trắng như vôi đang lim dim ngắm bóng mình dưới nước. Chiều chiều, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch vẫy vùng làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông vọng lên tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ông trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi rặng tre in bóng xuống mặt sông thì dòng sông trở thành một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học bài xong, em và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi trên bờ sông ngắm cảnh và hưởng những làn gió mát rượi từ sông đưa lên, lòng em thảnh thơi, sảng khoái đến vô cùng. Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kỉ niệm thời thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương mãi mãi in sâu trong tâm trí em. Tả một cơn mưa  Bài làm Ông mặt trời tỏa nắng chói chang, làm không khí thật oi ả.Bỗng nhiên mây đen kéo đến, trời nổi giông làm cho lá rụng la tả, bụi bay mù mịt. Những đám mây lớn, nặng bao phủ cả bầu trời.Cơn gió lành lạnh thổi qua mang theo vài hạt mưa.Mưa mau dần. lẹt đẹt, xiên xẹo theo gió, hạt mưa rào rào bắn xuống lòng đường trắng xóa.Nước chảy lênh láng, chỉ ít phút đường bây giờ đã toàn là nước.Cành cây nghiêng ngả theo gió, cành to thì sà vào dây điện.Mọi người kéo nhau dạt vào hai bên đường người thì trú lại, người thì mặc áo mưa đi tiếp.Trên vỉa hè mỗi lúc một đông.Mọi người xúm xít vào với nhau để cho người khác trú.Con đường vẫn có những chiếc xe máy đi qua chắc là họ có bận việc gì thế mới không kịp dừng xe để mặc áo mưa.Mưa mỗi lúc một to, những hạt mưa nhảy nhót trên mái nhà lộp độp, lộp độp.Tia chớp lóe sáng loằng ngoằng trên bầu trời xám xịt.Tiếng sấm rèn vang khiến cho những em bé nép mình vào người mẹ.Trong nhà bỗng tối sầm lại, một cái mùi xa lạ đến khó tả.Con mèo nằm co ro trên giường, thỉnh thoảng meo meo nhìn trời mưa như sợ hãi.Mưa đến đột ngột và tạnh cũng bất ngờ.Mưa đang ào ạt, thưa dần rồi tạnh hẳn. Sau cơn mưa trời lại sáng.Mặt trời ló ra những tia nắng ấm áp, nhè nhẹ xiên xuống mặt đường.Cỏ cây được tắm gội sạch sẽ.Những chiếc lá sạch bóng, xanh mát như ai vừa chùi.Chim chóc từ đâu bay ra lại hót líu lo.Mọi người ồ ạt xuống lòng đường.Mưa đem lại nước và cái mát dịu cho cây cối, con vật và mọi người để xua đi cái nắng nóng oi ả. lĐề 6 : Tả một cơn mưa Bài làm 1 :Mấy hôm nay trời nắng như đổ lửa. Cây cối như muốn khô lại vì nắng. Chẳng ai muốn ló mặt ra khỏi nhà. Bà em vừa phe phẩy quạt vừa nói : " Có lẽ trời sắp mưa to đây!" Quả đúng như vậy! Quá trưa, trời bỗng nổi cơn dông. Những đám mây đen ùn ùn kéo đến che phủ bầu trời.Gió thổi tốc cát trên đường bụi mù, càng lúc gió càng mạnh, mặc sức điên đảo trên các cành cây. Các bác nông dân hối hả trở về nhà.Một lúc sau, mưa đã xuống. Lúc đầu mới chỉ lộp độp rơi trên mái nhà. Những giọt nước lăn xuống mái phên nứa rồi ào aò đổ xuống. Dường như mọi người không thể tưởng rằng mưa lại đến nhanh như thế. Mọi hoạt động như ngừng lại. Ngoài đường, bóng người thưa thớt dần. Trong sân, chị gà mái cuống quýt dẫn đàn con tìm chỗ trú. Mưa ào ạt .Mưa xối xả như cho bõ những ngày nóng nực. Ai ai cũng vui mừng. Khí nóng đã bị xua tan, gió mang mùi của đất, của cây cỏ, hoa lá bay khắp không gian.Mưa rào rào như trút nước xuống sân gạch, đen ngòm. Nước cuồn cuộn dồn vào các cống rãnh. Những hạt mưa to và nặng đập bùng bùng vào lòng lá chuối. Từng chùm sấm rền vang. Những tia chớp sáng loé rạch ngang bầu trời đen thẫm. Trong nhà bỗng tối sầm lại, một mùi nồng nồng ngai ngái của những trận mưa đầu mùa lan toả .Một lát sau, mưa nhỏ dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời quang đãng như vừa được giội rửa. Ánh nắng chan hoà xuống mặt đất. Chị gà mái mơ dẫn đàn con đi kiếm mồi. Trên các cành cây, chim hót líu lo. Trong vườn, cây cối tươi tắn hẳn lên. Ngoài ngõ, tiếng chân người lội bì bõm. Ai cũng vui vẻ ra khỏi nhà hít thở không khí trong lành. Trên cánh đồng lại rộn rã tiếng cười, tiếng nói chuyện rôm rả. Đề 8: Tả một ngày mới bắt đầu ở quê em Bài làmNghỉ hè vừa qua, em được về quê ngoại và thưởng thức một buổi bình minh rực rỡ trên quê hương yêu dấu . Buổi sớm hôm ấy thật là đẹp! Trời vừa sớm nhưng em đã thức dậy đi dạo quanh làng. Tiếng gà gáy râm ran khắp xóm. Khi trời mát mẻ, không gian thoáng đãng. Một làn gió thoảng qua làm xao động cành lá để lộ ra những hạt sương sớm long lanh. Bầu trời cao, rộng mênh mông, đây đó một vài đám mây trắng lững lờ trôi. Từ các mái bếp, những làn khói nghi ngút bay lên hoà

Các file đính kèm theo tài liệu này:

  • doctieuhoc.info - Boi duong HSG TLV lop 4 - 5.doc
Tài liệu liên quan