Tài liệu Phương thức lây truyền của ký sinh trùng Perkinsus olseni (LESTER & DAVIS, 1981) và thử nghiệm trị bệnh trong điều kiện thí nghiệm: KHOA HC CƠNG NGH
N«ng nghiƯp vµ ph¸t triĨn n«ng th«n - KỲ 1 - TH¸NG 3/2018 90
PHJNG THC LÂY TRUYN C<A KÝ SINH TRÙNG
Perkinsus olseni (LESTER & DAVIS, 1981) VÀ
TH) NGHI*M TRT B*NH TRONG IU KI*N THÍ NGHI*M
Phm Qu.c Hùng1, Ngơ Th Ng2c Th"y2,
Nguyn Th H@ng Nhung1
TĨM TT
Ký sinh trùng $n bào Perkinsus olseni là m)t tác nhân gây ch<t hàng lot và nghiêm tr2ng cho nhi
u lồi
$)ng v;t thân m
m hai m6nh v ti nhi
u qu.c gia trên th< gi#i. Vi8c tìm ra các phng thbc lây truy
n
crng nh bi8n pháp phịng ngXa và $i
u tr là c^n thi<t $3 gi6m thi3u thi8t hi do chúng gây ra. Nghiên cbu
này $ã ti<n hành $ánh giá kh6 nng lây truy
n P. olseni gi?a các lồi $)ng v;t thân m
m hai m6nh v và
kh6 nng $i
u tr ký sinh trùng P. olseni bwng Desferrioxamine (m)t loi thu.c dùng ch?a ng) $)c m t).
K<t qu6 các thí nghi8m $ã cho th5y P. olseni cĩ th3 lây truy
n gi?a các cá th3 cùng lồi (nghêu B<n Tre —
Meretrix lyrata) và các cá th3 khác lồi (nghêu B&...
5 trang |
Chia sẻ: quangot475 | Lượt xem: 298 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem nội dung tài liệu Phương thức lây truyền của ký sinh trùng Perkinsus olseni (LESTER & DAVIS, 1981) và thử nghiệm trị bệnh trong điều kiện thí nghiệm, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
KHOA HC CƠNG NGH
N«ng nghiƯp vµ ph¸t triĨn n«ng th«n - KỲ 1 - TH¸NG 3/2018 90
PHJNG THC LÂY TRUYN C<A KÝ SINH TRÙNG
Perkinsus olseni (LESTER & DAVIS, 1981) VÀ
TH) NGHI*M TRT B*NH TRONG IU KI*N THÍ NGHI*M
Phm Qu.c Hùng1, Ngơ Th Ng2c Th"y2,
Nguyn Th H@ng Nhung1
TĨM TT
Ký sinh trùng $n bào Perkinsus olseni là m)t tác nhân gây ch<t hàng lot và nghiêm tr2ng cho nhi
u lồi
$)ng v;t thân m
m hai m6nh v ti nhi
u qu.c gia trên th< gi#i. Vi8c tìm ra các phng thbc lây truy
n
crng nh bi8n pháp phịng ngXa và $i
u tr là c^n thi<t $3 gi6m thi3u thi8t hi do chúng gây ra. Nghiên cbu
này $ã ti<n hành $ánh giá kh6 nng lây truy
n P. olseni gi?a các lồi $)ng v;t thân m
m hai m6nh v và
kh6 nng $i
u tr ký sinh trùng P. olseni bwng Desferrioxamine (m)t loi thu.c dùng ch?a ng) $)c m t).
K<t qu6 các thí nghi8m $ã cho th5y P. olseni cĩ th3 lây truy
n gi?a các cá th3 cùng lồi (nghêu B<n Tre —
Meretrix lyrata) và các cá th3 khác lồi (nghêu B<n Tre sang sị huy<t - Anadara granosa và hàu cLa sơng -
Crassostrea rivularis). Desferrioxamine C li
u l%ng 15 và 30 mg/L b#c $^u cho th5y cĩ kh6 nng làm
gi6m cUng $) nhim P. olseni C nghêu B<n Tre.
TX khĩa: Desferrioxamine, lây truy
n, nghêu B<n Tre, Perkinsus olseni.
1. T VN
4
Nuơi thng phmm $)ng v;t thân m
m C Vi8t
Nam $ang tXng b#c mC r)ng v
di8n tích crng nh
quy mơ. Tuy nhiên, cùng v#i sF phát tri3n c"a ngh
nuơi, dch b8nh trên $.i t%ng này crng xu5t hi8n và
bùng phát mnh hn. Hi8n t%ng $)ng v;t hai m6nh
v nĩi chung và nghêu nĩi riêng liên tKc ch<t hàng
lot trên di8n r)ng ti nhi
u $a phng nhng cha
rõ nguyên nhân $ang trC thành v5n $
quan tâm c"a
ngUi nuơi, nhà khoa h2c và nhà qu6n lý. Hi8n cĩ
nhi
u nguyên nhân $%c cho là $ã gây ra dch b8nh
trên nghêu B<n Tre (Meretrix lyrata), trong $ĩ cĩ ký
sinh trùng $n bào thu)c gi.ng Perkinsus. M)t s.
cơng trình nghiên cbu ti các n#c cĩ ngh
nuơi
$)ng v;t hai m6nh v phát tri3n cho th5y sinh trCng
ch;m, mC v và ch<t hàng lot c"a nghêu (Ruditapes
philippinarum) và hàu (Crassostrea virginica) là
nh?ng d5u hi8u $i3n hình cho vi8c nhim ký sinh
trùng Perkinsus C các qu^n th3 này (Mackin &
Hopkins, 1962; Park & Choi, 2001). B8nh ký sinh
trùng Perkinosis cĩ th3 $%c phát hi8n dFa vào các
phng pháp nh: nuơi ký sinh trùng theo phng
pháp c"a Ray (1952) trong mơi trUng Fluid
Thioglycollate Medium (FTM), mơ b8nh h2c, kính
hi3n vi $i8n tL hay phng pháp sinh h2c phân tL
1
Viện Nuơi trồng thủy sản, Trường Đại học Nha Trang
2
Viện Nghiên cứu Nuơi trồng thủy sản II
polymeraza Chain Reaction, ph6n bng chui trùng
h%p (PCR) (OIE, 2012). M)t s. thL nghi8m in vitro
và in vivo $ã $%c thFc hi8n $3 ki3m tra hi8u qu6 c"a
li8u pháp sL dKng hĩa ch5t $3 $i
u tr b8nh do
Perkinsus gây ra (Elandalloussi et al., 2003). M)t s.
ch5t nh Cycloheximide và Desferrioxamine cho
th5y cĩ hi8u qu6 trong vi8c hn ch< sF c6m nhim
Perkinsus C hàu và khơng cĩ tác hi cho v;t ch" mBc
dù khơng th3 tiêu di8t hồn tồn Perkinsus. Các thL
nghi8m v#i clo (Casas et al., 2002), N-halamine
(Delaney et al., 2003), n#c ng2t (Casas et al., 2002; La
Peyre et al., 2003) và màng l2c k<t h%p v#i chi<u x
bwng tia UV (Ford et al., 2001) $%c chbng minh cĩ th3
di8t các t< bào tF do c"a Perkinsus.
Vi8t Nam, các nghiên cbu v
b8nh trên nghêu,
$Bc bi8t là b8nh do Perkinsus olseni cịn hn ch<.
H^u h<t các k<t qu6 nghiên cbu m#i dXng li C mbc
$) mơ t6 sF hi8n di8n c"a ký sinh trùng và $ánh giá
mbc $) nhim c"a chúng trên các $.i t%ng $)ng v;t
thân m
m (nghêu B<n Tre, hàu, tu hài, trai ng2c).
Nh?ng nghiên cbu v
kh6 nng lây truy
n c"a P.
olseni và tr b8nh P. olseni bwng Desferrioxamine
(DFO) h^u nh cha $%c nh c $<n.
2. V!T LI#U VÀ PHNG PHÁP NGHIÊN CU
2.1. V;t li8u nghiên cbu
Các nhĩm $)ng v;t hai m6nh v dùng trong thí
nghi8m $ã $%c thu tX nhi
u $a $i3m khác nhau.
Nghêu (Meretrix lyrata), sị huy<t (Anadara
KHOA HC CƠNG NGH
N«ng nghiƯp vµ ph¸t triĨn n«ng th«n - KỲ 1 - TH¸NG 3/2018 91
granosa) và hàu cLa sơng (Crassostrea rivularis)
sch b8nh $%c thu tX nh?ng vùng nuơi khơng b
b8nh Perkinosis ti Bc Liêu. Nhĩm nghêu b8nh
$%c thu tX huy8n C^n GiU, thành ph. H@ Chí Minh
ni nghêu $%c báo cáo cĩ tP l8 nhim Perkinsus
cao. o kích th#c và cân kh.i l%ng tXng cá th3
tr#c khi thFc hi8n thí nghi8m bwng th#c kp
Caliper $) chính xác 0,1 mm và cân phân tích
Sartorius CP224S $) chính xác 0,1 mg.
Các nhĩm cá th3 khác nhau $%c v;n chuy3n
$)c l;p v
phịng thí nghi8m và $%c nuơi thu^n
dng riêng bi8t trong 3 - 4 ngày tr#c khi thí
nghi8m. Sau thUi gian thu^n dng, 20% s. l%ng cá
th3 c"a mi nhĩm $%c thu $3 phân tích tP l8 và
cUng $) nhim ký sinh trùng P. olseni theo phng
pháp c"a Ray (1952) (nuơi c5y trong mơi trUng
FTM). Qu^n th3 sch b8nh $t yêu c^u $3 thí
nghi8m khi cĩ cUng $) nhim P. olseni là 0 bào
tL/cá th3 và tP l8 nhim là 0%. Ng%c li, qu^n th3
nghêu b8nh $%c sL dKng làm ngu@n gây nhim khi
cĩ tP l8 nhim là 100% và cUng $) nhim trung bình
l#n hn 1.000 bào tL/cá th3.
Các cá th3 thí nghi8m $%c cho n hn h%p t6o
Nannochloropsis oculata và Isochrysis galbana v#i tP
l8 1 : 1 v
th3 tích. T^n su5t cho n là 2 — 3 l^n/ngày
v#i m;t $) t6o là 7 — 10.105 t< bào/mL.
2.2. Phng pháp nghiên cbu
2.2.1. B. trí thí nghi8m
Phng thbc lây truy
n c"a Perkinsus olseni.
MUi cá th3 tX mi nhĩm nghêu, sị huy<t và
hàu cLa sơng khơng nhim b8nh $%c lFa ch2n ng9u
nhiên và $%c $ánh d5u tr#c khi $%c b. trí vào b3
(kích th#c 30 x 20 x 25 cm) chba 10 L n#c bi3n ($)
mBn 25‰) và 5 cá th3 nghêu nhim Perkinsus
(cUng $) nhim trung bình là 1403 ± 642 bào tL/cá
th3). Mi nghi8m thbc $%c lBp li 3 l^n. Kh.i l%ng
và chi
u dài tXng cá th3 thí nghi8m $%c cân $o
tr#c khi thí nghi8m b t $^u, khi thu m9u và khi thí
nghi8m k<t thúc. Các cá th3 xu5t hi8n d5u hi8u c"a
b8nh Perkinosis $%c thu m9u hwng ngày $3 phân
tích cUng $) nhim và tP l8 nhim P. olseni.
i
u tr Perkinsus olseni bwng DFO.
Nghiên cbu $%c ti<n hành v#i 3 nghi8m thbc
thí nghi8m tng bng v#i 3 mbc n@ng $) DFO là 10,
15, 30 mg/L và nghi8m thbc $.i chbng. Nghêu
nhim P. olseni v#i cUng $) nhim trung bình là
1.660 ± 593,8 bào tL/cá th3 $%c b. trí ng9u nhiên 20
cá th3/thùng x.p (th3 tích n#c là 10 L/thùng, kích
th#c 30 x 25 x 25 cm) C nhi8t $) là 28 - 300°C, $)
mBn 25‰. Mi nghi8m thbc $%c lBp li 3 l^n. Mi
$n v thí nghi8m $%c b. trí 20 cá th3 nghêu. Cá th3
nghêu ch<t tX mi $n v thí nghi8m $%c thu $3
ki3m tra P. olseni, k<t thúc thí nghi8m sau 6 ngày
$i
u tr, thu tồn b) nghêu cịn li $3 phân tích
cUng $) nhim P. olseni $3 $ánh giá hi8u qu6 tr
b8nh.
2.2.2. Theo dõi các y<u t. mơi trUng
Các y<u t. mơi trUng g@m nhi8t $), pH $%c
theo dõi vào 7 — 8 h và 14 — 15 h hwng ngày. Trong $ĩ,
nhi8t $) $%c $o bwng nhi8t k< v#i $) chính xác 10°C,
pH $%c $o bwng máy $o pH Consort - C3010, $) mBn
(‰) sL dKng tP tr2ng k< v#i $) chính xác 1‰ $3 $o
tr#c khi c5p n#c vào b3 tr#c khi ti<n hành thí
nghi8m và khi thay n#c (n#c $%c thay hàng ngày
20 — 100% tùy thu)c vào $i
u ki8n mơi trUng nuơi).
2.2.3. phân tích m9u
Phng pháp nuơi phân l;p ki3m tra cUng $)
nhim Perkinsus olseni.
Phng pháp nuơi Perkinsus bwng mơi trUng
FTM sL dKng tồn thân nghêu $%c áp dKng $3
ki3m tra cUng $) nhim P. olseni. Kh.i mơ c"a mi
cá th3 $%c nuơi c5y bwng cách c t nh và " trong
các .ng falcon chba 20 ml mơi trUng FTM cĩ bp
sung cloramphenicol (200 µg/mL) và Nystatin (200
IU/mL). M9u $%c " C nhi8t $) phịng, trong bĩng
t.i và y<m khí trong 7 ngày. Sau thUi gian ", các .ng
$%c ly tâm C t.c $) 3.000 vịng/phút trong 10 phút
nhwm loi b mơi trUng FTM. 3 tách bào tL ngh/
khi tp chbc mơ c"a nghêu, ph^n tht nghêu sau ly
tâm $%c phân h"y bwng NaOH 2 M C 60oC. Quá
trình $%c thFc hi8n vài l^n cho $<n khi ph^n c
$%c tiêu h"y hồn tồn. Các bào tL $%c $<m s.
l%ng $3 tính cUng $) nhim bwng kính hi3n vi
quang h2c.
2.2.4. Phng pháp tính s. li8u
TP l8 nhim (TLN) là ph^n trm s. cá th3 nhim
Perkinsus so v#i s. cá th3 ki3m tra. CUng $) nhim
(bào tL/cá th3) là s. l%ng bào tL Perkinsus olseni
trên m)t cá th3 ki3m tra.
3. KT QU VÀ THO LU!N
3.1. Phng thbc lây truy
n c"a Perkinsus olseni
KHOA HC CƠNG NGH
N«ng nghiƯp vµ ph¸t triĨn n«ng th«n - KỲ 1 - TH¸NG 3/2018 92
Hình 1. TP l8 ch<t c)ng d@n c"a các lồi v;t ch" trong
thí nghi8m phng thbc lây truy
n
Sị huy<t, nghêu và hàu cLa sơng khi nuơi cùng
v#i nghêu nhim Perkinsus $
u cho th5y cĩ sF lây
nhim chéo và gây ch<t v#i tP l8 ch<t tích lry c"a các
nhĩm $)ng v;t thân m
m trong các nghi8m thbc thí
nghi8m $%c th3 hi8n qua hình 1.
Sị huy<t trong thí nghi8m nuơi chung v#i nghêu
b nhim ký sinh trùng Perkinsus cĩ tP l8 ch<t tích
lry $t 100% ch/ sau 12 ngày thí nghi8m. TP l8 sị
ch<t cao $%c ghi nh;n tX ngày thb 2 c"a thí nghi8m
c6m nhim. TP l8 ch<t tích lry C nghêu và hàu cLa
sơng khá th5p so v#i sị huy<t C 4 ngày $^u c6m
nhim nhng crng $t 100% sau l^n l%t 16 ngày và
20 ngày nuơi.
B6ng 1 th3 hi8n cUng $) nhim và tP l8 nhim
khi nuơi chung nghêu $ã nhim ký sinh trùng cùng
v#i nghêu, sị huy<t, hàu cLa sơng khơng b nhim
ký sinh trùng Perkinsus.
B6ng 1. TP l8 nhim và cUng $) nhim Perkinsus
Ghi chú: S. li8u din gi6i giá tr trung bình ± sai s. chumn, X — thí nghi8m $ã k<t thúc
K<t qu6 nghiên cbu cho th5y, P. olseni cĩ th3 lây
truy
n b8nh cho các v;t ch" khơng b b8nh trong
cùng m)t lồi hoBc khác lồi. nghi8m thbc nghêu,
sau thUi gian thí nghi8m 16 ngày, nghêu cĩ cUng $)
nhim trong kho6ng 0 - 1.300 bào tL/cá th3, cUng
$) nhim và tP l8 nhim tng theo thUi gian thí
nghi8m. thí nghi8m v#i hàu cLa sơng và sị huy<t,
cUng $) nhim l^n l%t là 0 - 475 bào tL/cá th3 và 0 -
367 bào tL/cá th3 sau 20 và 12 ngày ti<n hành thí
nghi8m.
K<t qu6 thí nghi8m này crng tng $@ng v#i các
nghiên cbu tr#c $ây. Kh6 nng lây truy
n P. olseni
x6y ra thơng qua ti<p xúc trFc ti<p gi?a cá th3 khe
mnh (v;t ch") v#i n#c cĩ chba các t< bào ký sinh
trùng phát tán tX các cá th3 b nhim b8nh (Patricia
et al., 2016). Quá trình nhim b8nh $%c cho là x6y
ra thơng qua ít nh5t hai c ch<: m)t là thơng qua con
$Ung tiêu hĩa (Tasumi & Vasta, 2007); hai là C l#p
v khi thbc n b viên và nén v#i ch5t nh^y ti vùng
xúc tu và th6i ra khi c th3 gi.ng nh “phân gi6”
(Allam et al., 2013). Quá trình phân h"y xác ch<t c"a
$)ng v;t thân m
m $ã nhim Perkinsus và nh?ng
$)ng v;t thân m
m b nhim nhng cịn s.ng phĩng
thích s. l%ng nh ký sinh trùng này thơng qua phân
c"a chúng. P. olseni phân l;p tX bào ng Haliotis
laevigata cĩ th3 lây truy
n cho $)ng v;t hai m6nh v
khác và ng%c li (Goggin et al., 1989). Ký sinh trùng
P. marinus cĩ th3 lây truy
n tX hàu b nhim b8nh
sang hàu khơng b nhim b8nh khi nuơi cùng v#i
nhau (Ray, 1954).
Vì kh6 nng lây truy
n P. olseni $.i v#i các cá
th3 cùng lồi và khác lồi nên khi phát hi8n th5y
$)ng v;t hai m6nh v b nhim P. olseni thì khơng
nên di chuy3n $<n ni khác, nhwm tránh lây lan dch
b8nh gây ch<t trên di8n r)ng và gây thi8t hi kinh t<
cho ngUi nuơi.
3.2. ThL nghi8m tr b8nh Perkinsus olseni bwng
DFO
K<t qu6 tr b8nh cho th5y cUng $) nhim P.
olseni cĩ xu h#ng gi6m d^n qua 6 ngày thí nghi8m.
Khơng cĩ sF sai khác cĩ ý ngha th.ng kê gi?a các
li
u DFO 10 mg/L, 15 mg/L và 30 mg/L. Tuy nhiên,
khi ki3m tra theo tXng nghi8m thbc qua các ngày $i
u
tr, nh;n th5y cĩ sF sai khác gi?a ngày $^u và ngày
cu.i C hai nghi8m thbc cĩ li
u DFO cao hn là 15
mg/L và 30 mg/L. i
u này chbng t, DFO cĩ kh6
nng làm gi6m s. l%ng bào tL P. olseni trên nghêu.
CUng $) nhim (bào tL/cá th3)
Nghi8m thbc
TP l8 nhim
(%) Ngày 6 Ngày 12 Ngày 16 Ngày 20
Nghêu 80 ± 20 0 ± 0 567 ± 385,8 725 ± 376,7 X
Hàu 80 ± 0 0 ± 0 283 ± 23,6 375 ± 25,0 405 ± 40,0
Sị huy<t 40 ± 10 0 ± 0 225 ± 35,3 X X
KHOA HC CƠNG NGH
N«ng nghiƯp vµ ph¸t triĨn n«ng th«n - KỲ 1 - TH¸NG 3/2018 93
B6ng 2. CUng $) nhim Perkinsus olseni khi $i
u tr bwng Desferrioxamine
CUng $) nhim (bào tL/cá th3) ThUi gian
$i
u tr (ngày) 10 mg/L 15 mg/L 30 mg/L .i chbng
1 1.688 ± 128 2.033 ± 51 2.031 ± 34 1.613 ± 220
2 1.858 ± 139 1.800 ± 95 1.653 ± 114 1.687 ± 150
3 1.713 ± 97 1.612 ± 91 1.840 ± 63 1.760 ± 126
4 1.379 ± 150 1.677 ± 78 1.840 ± 129 1.627 ± 282
5 1.475 ± 62 1.400 ± 65 1.550 ± 318 1.693 ± 165
6 1.519 ± 110 1.483 ± 46 1.325 ± 86 1.762 ± 199
Ghi chú: S. li8u din gi6i giá tr trung bình ± sai s. chumn
Tuy thUi gian $i
u tr trong thí nghi8m ng n (6
ngày) nhng b#c $^u crng $ã cho th5y $%c hi8u
qu6 c"a DFO trong vi8c làm gi6m s. l%ng P. olseni
trên nghêu. M)t hn ch< c"a thí nghi8m này là sF
khác bi8t trong mbc $) c6m nhim P. olseni tF nhiên
C nghêu nên $ã gây nên nh?ng khĩ khn $3 $ánh giá
hi8u qu6 c"a vi8c $i
u tr bwng thu.c.
Desferrioxamine (DFO) là thu.c $%c dùng $3
$i
u tr ng) $)c s t và thXa s t mãn tính. DFO to
thành các phbc h%p ch" y<u v#i các ion s t hĩa tr
ba. Do $Bc tính Chelate hĩa (Chelate - phbc ch5t
vịng gi?a các h%p ch5t h?u c d9n xu5t tX amino
polycacboxylic axit v#i các ion kim loi), DFO cĩ kh6
nng thu nh;n s t tF do trong huy<t tng hoBc
trong t< bào, tX $ĩ to thành phbc h%p Ferrioxamine
(FO). Gauthier & Vasta (1994) cho bi<t DFO C n@ng
$) cao làm gi6m $áng k3 sF phát tri3n ký sinh trùng
vì Transferrin (m)t Chelate s t tF nhiên) $ã d9n $<n
sF bc ch< tng trCng P. marinus. DFO crng $%c
chbng minh cĩ hi8u qu6 $.i v#i P. olseni khi thí
nghi8m trên nghêu Ruditapes decussatus mà khơng
gây 6nh hCng $<n sbc khe nghêu v#i IC50 (n@ng
$) bc ch< 50%) là 14 ± 0,7 µg/mL (Elandalloussi et
al., 2005). Vì các ch5t h5p thK s t - DFO v#i kh6 nng
to phbc h%p khác bi8t, cĩ th3 bc ch< P. olseni gia
tng trong .ng nghi8m. m)t li
u l%ng nh5t $nh,
DFO $ã hn ch< tng trCng và loi b các ch5t h5p
thK s t cho th5y $) nhy c6m cao c"a P. olseni khi
thi<u hKt các ch5t h5p thK s t gây ra (Elandalloussi
et al., 2003).
Smolowitz (2013) cho bi<t, s t cĩ C c6 hai mBt là
tác $)ng thúc $my hoBc bc ch< sF phát tri3n ký sinh
trùng thơng qua c ch< phát tán hoBc phân gi6i s t
trong t< bào máu. Ký sinh trùng c^n m)t l%ng s t
hịa tan nh5t $nh trong c th3 v;t ch" $3 phát tri3n.
SF tích lry s t d thXa trong hàu Crassostrea
virginica $ã thúc $my ký sinh trùng sinh trCng và
phát tri3n. P. marinus cĩ th3 tránh $%c oxy hĩa gây
6nh hCng $<n t< bào c"a nĩ bwng cách sL dKng s t
c"a v;t ch" cho superoxit và to thành g.c hydroxyl
(Gauthier & Vasta, 1994).
DFO C li
u l%ng 15 và 30 mg/L cĩ hi8u qu6
trong vi8c làm gi6m cUng $) nhim P. olseni nghêu
trong $i
u ki8n thí nghi8m, nhng v9n c^n ti<p tKc
nghiên cbu C các li
u l%ng khác.
4. KT LU!N VÀ KIN NGH(
Perkinsus olseni cĩ kh6 nng lây truy
n tX cá
th3 cùng lồi (nghêu sang nghêu) và khác lồi
(nghêu sang sị huy<t, hàu cLa sơng). Vi8c sL dKng
DFO C li
u 15 và 30 mg/L cĩ th3 làm gi6m $%c
cUng $) nhim P. olseni trên nghêu. Tuy nhiên,
c^n ti<p tKc các nghiên cbu C các li
u DFO và các
loi thu.c kháng ký sinh trùng khác n?a nhwm $ánh
giá $^y $" hn kh6 nng tiêu di8t ký sinh trùng P.
olseni trên nghêu và m)t s. $)ng v;t hai m6nh v
khác.
TÀI LI#U THAM KHO
1. Allam, B., Carden, W. E., Evan, W. J., Gina, R.
& Sarah, W., 2013. Early host-pathogen interactions
in marine bivalves: Evidence that the alveolate
parasite Perkinsus marinus infects through the
oyster mantle during rejection of pseudofeces.
Journal of Invertebrate Pathology, 113, 26-34.
2. Casas, S. M., Antonio, V. & Reece, K. S., 2002.
Study of perkinsosis in the carpet shell clam Tapes
decussatus in Galicia (NW Spain). I. Identification of
the aetiological agent and in vitro modulation of
zoosporulation by temperature and salinity. Diseases
of aquatic organisms, 50, 51-65.
3. Elandalloussi, L. M., Afonso, R., Nunes, P. A.
& Cancela, M. L., 2003. Effect of desferrioxamine and
2,2'-bipyridyl on the proliferation of Perkinsus
atlanticus. Biomol. Eng., 20(4-6), 349-354.
KHOA HC CƠNG NGH
N«ng nghiƯp vµ ph¸t triĨn n«ng th«n - KỲ 1 - TH¸NG 3/2018 94
4. Elandalloussi, L. M., Leite, R. B., Rodrigues, P.
M., Afonso, R., Nunes, P. A. & Cancela, M. L., 2005a.
Effect of antiprotozoal drugs on the proliferation of
the bivalve parasite Perkinsus olseni. Aquaculture,
243(1-4), 9-17.
5. Ford, S. E., Zhe, Xu & Debrosse, G., 2001. Use
of particle filtration and UV irradiation to prevent
infection by Haplosporidium nelsoni (MSX) and
Perkinsus marinus (Dermo) in hatchery-reared
larval and juvenile oysters. Aquaculture, 194, 37-49.
6. Gauthier, J. D. & Vasta, G. R., 1994. Inhibition
of in vitro replication of the oyster parasite Perkinsus
marinus by the natural iron chelators transferrin,
lactoferrin, and desferrioxamine. Dev. Comp.
Immunol. 18(4), 277-286.
7. Goggin, C. L., Sewell, K. B. & Lester, R. J. G.,
1989. Cross-infection experiments with Australian
Perkinsus species. Diseases of Aquatic Organisms, 7,
55-59.
8. La Peyre, M. K., Nickens, A. D., Volety, A. K.,
Tolley, G. S. & La Peyer, J. F., 2003. Environmental
significance of freshets in reducing Perkinsus
marinus infection in eastern oysters Crassostrea
virginica: potential management applications. Marine
Ecology Progress Series 248, 165-176.
9. Mackin, J. G. & Hopkins, S. H., 1962. Studies
on oyster mortality in relation to natural
environments and to oil fields in Louisiana.
University of Texas Institute of Marine Science.
10. OIE, 2012. Manual of Diagnostic Tests for
Aquatic Animals.
11. Park, K. I. & Choi, K. S., 2001. Spatial
distribution of the protozoan parasite Perkinsus sp.
found in the Manila clams, Ruditapes philippinarum,
in Korea. Aquaculture, 203, 9-22.
12. Patricia, da S. M., Carolina, P. C., Jaíse, de A.
P. B., Fernando, R. Q. & Alexandre, A. W., 2016.
Epizootiology of Perkinsus sp. in Crassostrea gasar
oysters in polyculture with shrimps in northeastern
Brazil. Brazilian Journal of Veterinary Parasitology,
25, 37-45.
13. Ray, S. M., 1952. A culture technique for the
diagnosis of infections with Dermocystidium
marinum, Mackin, Owen and Collier, in oysters.
Science, 116, 360-361.
14. Ray, S. M., 1954. Biological studies of
Dermocystidium marinus, a fungus parasite of
oysters. Rice University, Houston, TX.
15. Smolowitz, R., 2013. A Review of Current
State of Knowledge Concerning Perkinsus marinus.
Effects on Crassostrea virginica (Gmelin) (the
Eastern Oyster). Veterinary Pathology, 50(3), 404-
411.
16. Tasumi, S. & Vasta, G. R., 2007. A galectin of
unique domain organization from hemocytes of the
eastern oyster (Crassostrea virginica) is a receptor
for the protistan parasite Perkinsus marinus. J.
Immunol, 179, 3086-3098.
TRANSMISSION OF Perkinsus olseni AND TREATMENT IN LABORATORY CONDITIONS
Pham Quoc Hung, Ngo Thi Ngoc Thuy, Nguyen Thi Hong Nhung
Summary
The protozoan parasite Perkinsus olseni is a pathogen causing mass and severe mortalities in bivalve
mollusc species in many countries in the world. In order to reduce the loss caused by this pathogen, it is
vital to determine the preventive and therapeutic measures. The current study investigated the
transmission of P. olseni among bivalve species and therapeutic efficiency of deferoxamine against
perkinsus infection. The result indicated that P. olseni can be transmitted directly between individuals of
Ben Tre clams and from infected Meretrix lyrata to cockle Anadara granosa and estuarine oyster
Crassostrea rivularis. Using deferoxamine at doses of 15 and 30 mg/L was shown to reduce intensity of P.
olseni infection.
Keywords: Ben Tre clam, Deferoxamine, Perkinsus olseni, transmission.
NgUi ph6n bi8n: TS. Võ Th< Drng
Ngày nh;n bài: 26/5/2017
Ngày thơng qua ph6n bi8n: 29/6/2017
Ngày duy8t $ng: 6/7/2017
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- 13_7995_2205961.pdf