Tài liệu Luận văn Nghiên cứu chế tạo và khảo sát màng mỏng ôxit nhôm (Al2O3) bằng phương pháp quang phổ: LUẬN VĂN TIẾN SĨ
ĐỀ TÀI:
Nghiên cứu chế tạo và khảo sát màng mỏng ôxit
nhôm (Al2O3) bằng phương pháp quang phổ
i
MỤC LỤC
PHẦN MỞ ĐẦU...........................................................................................................1
PHẦN I: TỔNG QUAN...............................................................................................7
1. CHƯƠNG 1: VẬT LIỆU Al2O3 ...........................................................................7
1.1. Khái quát về ôxit nhôm (Al2O3)...............................................................................7
1.2. Tính đa hình của ôxit nhôm .....................................................................................7
1.3. Các pha của Al2O3.....................................................................................................8
1.4. Màng mỏng Al2O3 ...................................................................................................15
1.5. Các hoạt động IR và Raman c...
176 trang |
Chia sẻ: haohao | Lượt xem: 1638 | Lượt tải: 1
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Luận văn Nghiên cứu chế tạo và khảo sát màng mỏng ôxit nhôm (Al2O3) bằng phương pháp quang phổ, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
LUẬN VĂN TIẾN SĨ
ĐỀ TÀI:
Nghiên cứu chế tạo và khảo sát màng mỏng ôxit
nhôm (Al2O3) bằng phương pháp quang phổ
i
MỤC LỤC
PHẦN MỞ ĐẦU...........................................................................................................1
PHẦN I: TỔNG QUAN...............................................................................................7
1. CHƯƠNG 1: VẬT LIỆU Al2O3 ...........................................................................7
1.1. Khái quát về ôxit nhôm (Al2O3)...............................................................................7
1.2. Tính đa hình của ôxit nhôm .....................................................................................7
1.3. Các pha của Al2O3.....................................................................................................8
1.4. Màng mỏng Al2O3 ...................................................................................................15
1.5. Các hoạt động IR và Raman của Al2O3 ................................................................16
2. CHƯƠNG 2: CÁC PHƯƠNG PHÁP TẠO MÀNG MỎNG............................21
2.1. Phương pháp ngưng tụ từ dung dịch ....................................................................21
2.2. Phương pháp phún xạ magnetron.........................................................................22
2.3. Phương pháp điện hóa............................................................................................25
2.4. Một số tính chất màng mỏng đã được ứng dụng .................................................27
3. CHƯƠNG 3: MÔ PHỎNG TRONG VẬT LÝ ..................................................30
3.1. Tổng quan................................................................................................................30
3.2. Cơ sở của mô phỏng................................................................................................30
3.3. Hệ thống – mô hình – giải pháp.............................................................................31
3.4. Ưu khuyết điểm của phương pháp mô phỏng......................................................33
3.5. Một số phương pháp mô phỏng.............................................................................34
3.6. Các kỹ thuật mô phỏng...........................................................................................35
3.7. Một số mô hình mô phỏng trong vật lý màng mỏng............................................35
3.8. Kết luận....................................................................................................................42
PHẦN II: THỰC NGHIỆM............................................................................................43
4. CHƯƠNG 4: MÔ PHỎNG PHÚN XẠ MAGNETRON − MÔ PHỎNG PHỔ
UVVIS VÀ TẠO MẪU MÀNG Al2O3 .............................................................43
4.1. Mô phỏng phún xạ ..................................................................................................43
4.2. Một số thông tin ban đầu chuẩn bị cho mô phỏng...............................................44
4.3. Thực hiện mô phỏng phún xạ ................................................................................49
4.4. Mô phỏng phổ UVVIS ............................................................................................61
4.5. Tạo mẫu màng, đo phổ và xử lý phổ đo................................................................72
5. CHƯƠNG 5: KHẢO SÁT MÀNG MỎNG Al2O3 THỰC HIỆN BẰNG PHÚN
XẠ RF ....................................................................................................................75
5.1. Tạo màng mỏng Al2O3 bằng phún xạ RF..............................................................75
ii
5.2. Khảo sát sự chuyển pha..........................................................................................81
5.3. Kết luận chương 5.................................................................................................101
6. CHƯƠNG 6: KHẢO SÁT MÀNG MỎNG Al2O3 THỰC HIỆN BẰNG SOL–
GEL......................................................................................................................103
6.1. Tạo màng bằng SOL–GEL ..................................................................................103
6.2. Khảo sát màng bằng quang phổ ..........................................................................105
6.3. Màng Al2O3 Sol gel trên đế thạch anh ................................................................119
6.4. Kết luận chương 6.................................................................................................122
7. CHƯƠNG 7 : KHẢO SÁT MÀNG MỎNG Al2O3 THỰC HIỆN BẰNG ĐIỆN
HÓA .....................................................................................................................125
7.1. Tạo màng bằng điện hóa ......................................................................................125
7.2. Khảo sát màng điện hóa bằng phổ hồng ngoại ..................................................127
7.3. Khảo sát màng điện hóa bằng phổ XRD.............................................................129
7.4. Ứng dụng ...............................................................................................................130
7.5. Kết luận chương 7.................................................................................................133
PHẦN III: KẾT LUẬN ..........................................................................................135
1. CÁC KẾT QUẢ NGHIÊN CỨU ............................................................................135
2. CÁC GIÁ TRỊ KHOA HỌC...................................................................................137
3. CÁC GIÁ TRỊ THỰC TIỄN...................................................................................138
4. NHỮNG VẤN ĐỀ CẦN TIẾP TỤC NGHIÊN CỨU ...........................................139
TÀI LIỆU THAM KHẢO.......................................................................................141
DANH MỤC CÁC CÔNG TRÌNH CÔNG BỐ CỦA TÁC GIẢ.........................147
PHỤ LỤC 1: BẢNG PHỔ XRD THAM KHẢO...................................................148
PHỤ LỤC 2: CÁC BẢNG PHỔ IR VÀ RAMAN.................................................155
PHỤ LỤC 3: CÁC BẢNG WYCKOFF ................................................................160
PHỤ LỤC 4: CÁC PHẦN MỀM (Đính kèm đĩa CD) ..........................................164
Hình 1. Giao diện phần mềm ..................................................................................164
Hình 1. Giao diện phần mềm. .................................................................................166
Hình 2. Kết quả mô phỏng hiển thị trực quan ......................................................166
Hình 1. Giao diện phần mềm ..................................................................................167
iii
DANH MỤC HÌNH
Hình 1.1 Sự chuyển pha của Al2O3 theo nhiệt độ nung. .........................................................9
Hình 1.2 Cấu trúc của α−Al2O3 [24]. .....................................................................................11
Hình 1.3 Ô đơn vị hexagonal của α−Al2O3.. .........................................................................12
Hình 1.4 Cấu trúc spinel.........................................................................................................12
Hình 1.5. Mô hình không gian γ – Al2O3 ...............................................................................13
Hình 1.6 Mô hình không gian θ – Al2O3 .............................................................................14
Hình 1.7 Ô đơn vị θ−ôxit nhôm dạng đơn tà.. .....................................................................14
Hình 1.8 a Cảm biến dấu vân tay có phủ màng bảo vệ Al2O3 ..............................................16
Hình 1.8 b Dấu vân tay trên bề mặt cảm biến: không phủ (a) và có phủ màng Al2O3 (b)....16
Hình 2.1 Hệ phún xạ magnetron ...........................................................................................23
Hình 2.2 Sự oanh tạc của ion Ar+ và phún xạ hạt vật liệu ở bề mặt bia................................23
Hình 2.3 Sự lắng đọng vật liệu lên đế. ..................................................................................24
Hình 2.4 Quan hệ giữa nhiệt độ đế, động năng của ion và tốc độ lắng đọng........................24
Hinh 2.5 Sơ đồ nguyên lý tạo màng điện hóa ........................................................................25
Hinh 2.6 Sự tạo thành lớp oxit xốp trên đế kim loại. .............................................................25
Hình 2.7 Mô hình của ôxit nhôm xốp lý tưởng.....................................................................26
Hình 2.8 Đường cong phản xạ màng hai lớp (trái) và ba lớp (phải) ......................................29
Hình 3.1 Sơ đồ chung của một quá trình mô phỏng...............................................................31
Hình 3.2 Sơ đồ hệ thống các phương pháp nghiên cứu .........................................................31
Hình 3.3 Sơ đồ chung của một quá trinh mô phỏng...............................................................32
Hình 3.4 Mô hình toán học cho mô phỏng sự va chạm. ........................................................37
Hình 3.5 Mô hình hình học của miền không gian phún xạ. ...................................................38
Hình 3.6 (a) phân bố số hạt Ti phún xạ đến đế theo năng lượng ...........................................39
Hình 3.6 (b) phân bố số hạt Ti phún xạ theo góc tới khi đến đế ............................................39
Hình 3.7 (a) phân bố số hạt Al phún xạ đến đế theo năng lượng...........................................39
Hình 3.7 (b) phân bố số hạt Al phún xạ theo góc tới khi đến đế. ..........................................39
Hình 4.1 Hình minh họa quá trình phún xạ vật liệu ở bia......................................................45
Hình 4.2 Tương quan năng lượng ion oanh tạc và công suất phún xạ RF.............................49
Hình 4.3 Sơ đồ mô phỏng sự phún xạ vật liệu bia .................................................................50
Hình 4.4 (a) Phân bố số hạt phún xạ theo động năng ban đầu của Al và Ti ..........................52
Hình 4.4 (b) Phân bố số hạt phún xạ theo động năng ban đầu của Ti theo [49] ....................52
Hình 4.5 (a) Phân bố số hạt phún xạ theo động năng ban đầu của Al,và Cu.........................52
Hình 4.5 (b) Phân bố số hạt phún xạ theo động năng ban đầu của Cu và Y theo [50] ..........52
Hình 4.6 (a) Phân bố mô phỏng số hạt phún xạ theo góc của 1 000 000 hạt Ti phún xạ, Ar+,
350 eV.....................................................................................................................................53
Hình 4.6 (b) Phân bố mô phỏng số hạt phún xạ theo góc của các hạt phún xạ Ti (Ar+,441eV,
hướng va chạm vuông góc) theo [49] .....................................................................................53
Hình 4.7 Phổ phân bố số hạt phún xạ theo góc của 1 000 000 hạt Al phún xạ, Ar+, 350 eV.
Số lần lặp 05 có tính đến yếu tố thớ bề mặt (surface texture).................................................53
Hình 4.8 Sơ đồ quá trình mô phỏng sự truyền các hạt phún xạ đến bia ................................54
Hình 4.9 Mô phỏng quỹ đạo hạt phún xạ Al (a) và Al2O3 (b) ...............................................55
Hình 4.9 Mô phỏng quỹ đạo hạt phún xạ Al (c) và Al2O3 (d) ...............................................55
Hình 4.9 Mô phỏng quỹ đạo hạt phún xạ Al (e) và Al2O3 (f) ................................................55
Hình 4.10 Phân bố số hạt theo quãng đường tự do của Al và Al2O3 .....................................56
Hình 4.11 Mô phỏng phân bố số hạt theo góc tới đế tính trên 5000 hạt ...............................56
Hình 4.12 Mô phỏng phân bố số hạt theo năng lượng còn khi tới được đế của 50000 hạt. ..56
iv
Hình 4.13 Mô phỏng số hạt đến đế theo áp suất và điện áp phún xạ. ....................................57
Hình 4.14 Sơ đồ quá trình mô phỏng sự lắng đọng màng trên đế..........................................58
Hình 4.15 Kết quả mô phỏng bề mặt màng lắng đọng ma trận 100 x 100 x 20, lắng đọng
ngẫu nhiên (trái) và lắng đọng có khuếch tán (phải) ..............................................................59
Hình 4.16 Kết quả mô phỏng lớp cắt thứ 5 của màng gồm 20 lớp vật liệu lắng đọng ma trận
100 x 100 x 20, lắng đọng ngẫu nhiên (trái) và lắng đọng có khuếch tán (phải)....................59
Hình 4.17 Kết quả mô phỏng năng lượng dư trên lớp thứ 5 của màng gồm 11 lớp . ............60
Hình 4.18 Phổ UVVIS của màng Al2O3 có độ dày vào cỡ 200 nm, chỉ có 2 cực đại và 1 cực
tiểu, không tính được bắng giải tích số. ..................................................................................62
Hình 4.19 Các dạng gồ ghề tiêu biểu, a nghiêng, b tam giác, c gợn chữ nhật, d gợn sóng ...63
Hình 4.20 Phổ truyền qua lý thuyết của màng mỏng trên đế thủy tinh bị điều chế. ..............63
Hình 4.21 Phổ truyền qua lý thuyết của màng mỏng bị điều chế bởi đế thủy tinh. ...............63
Hình 4.22 Lưu đồ chương trình mô phỏng phổ UVVIS ........................................................66
Hình 4.23 Giao diện chương trình mô phỏng phổ UVVIS ....................................................66
Hình 4.24 Đồ thị mô phỏng phổ truyền qua UVVIS .............................................................68
Hình 4.25 Đồ thị đo độ dày bằng máy đo stylus Dektak 6M. ...............................................69
Hình 4.26 Phổ UVVis mô phỏng của màng ôxit nhôm vô định hình trên đế thủy tinh.........70
Hình 4.27 Sự trùng khít mô phỏng của phổ UVVVis với các hệ số tắt khác nhau................70
Hình 4.28 Sự trùng khít tốt nhất của phổ mô phỏng với phổ thực.........................................71
Hình 4.29 Phổ XRD được xử lý loại nhiễu và làm trơn bằng phần mềm Jasco32 ................74
Hình 4.30 Phổ XRD sau xử lý được tách đỉnh bằng Match1.9d............................................74
Hình 5.1 Hệ phún xạ Univex 450...........................................................................................76
Hình 5.2 Phổ UV−VIS của màng Al2O3 trên đế thủy tinh ....................................................77
Hình 5.3 Đồ thị thực nghiệm tốc độ tạo màng .......................................................................79
Hình 5.4 (a) ảnh AFM 2D của màng Al2O3 trên đế Si...........................................................79
Hình 5.4 (b) ảnh AFM 3D: Độ gồ ghề cỡ 283.4 nm/μm........................................................79
Hình 5.5 Phổ UVVis của màng Al2O3 trên đế thạch anh qua các nhiệt độ ủ: ........................80
Hình 5.6 Phổ UVVis của màng Al2O3 trên đế thạch anh theo năng lượng bức xạ. ...............80
Hình 5.7 Phổ XRD của Al2O3 dạng bột rắn ...........................................................................81
Hình 5.8 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế thủy tinh ....................................................81
Hình 5.9 Phổ IR của Al2O3 bột rắn trong viên nén KBr .......................................................82
Hình 5.10 Phổ IR của màng Al2O3 trên đế thủy tinh. ...........................................................82
Hình 5.11 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si (111) chưa ủ nhiệt...............................83
Hình 5.12 Phổ IR của màng trên đế Si và của màng trên đế thủy tinh chưa ủ nhiệt..............84
Hình 5.13 Ảnh phổ XRD của màng Al2O3 trên đế Si sau khi ủ nhiệt ở 6000C......................85
Hình 5.14 Phổ IR của màng trên đế Si 111 ủ nhiệt 6000C.....................................................86
Hình 5.15 Ảnh phổ XRD của màng Al2O3 trên đế Si sau khi ủ nhiệt ở 7000C......................87
Hình 5.16 Phổ IR của màng trên đế Si 111 ủ nhiệt đến 700oC ..............................................87
Hình 5.17 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si ủ nhiệt đến 8000C. ..............................88
Hình 5.18 Phổ IR của màng trên đế Si 111 ủ nhiệt đến 800oC ..............................................89
Hình 5.19 Phổ IR của màng Al2O3 trên đế Silic qua các nhiệt độ ủ 800 – 900 0C. ..............90
Hình 5.20 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si ủ nhiệt đến 9000C. ..............................91
Hình 5.21 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si ủ nhiệt đến 10000C .............................92
Hình 5.22 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt 10000C, các pha α hỗn hợpvới γ, κ và η. .....93
Hình 5.23 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si ủ nhiệt 11000C ....................................95
Hình 5.24 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt 11000C, pha α chiếm ưu thế rõ rệt. ..............95
v
Hình 5.25 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si ủ nhiệt 12000C ....................................96
Hình 5.26 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt 12000C..........................................................97
Hình 5.27 Phổ Raman của màng phún xạ trên đế Silic ......................................................100
Hình 5.28 Phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si ủ nhiệt qua dãy 600– 12000C............101
Hình 5.29 Phổ XRD của các pha trung gian và corundum ..................................................102
Hình 6.1 Sơ đồ quá trình tạo Sol .........................................................................................103
Hình 6.2(a) Phổ UVVIS của màng phủ 1 lớp ở 500oC ........................................................105
Hình 6.2(b) Phổ UVVIS của màng phủ 6 lớp ở 300oC và 500oC ........................................105
Hình 6.3 Ảnh AFM của màng trên đế Si (1 lớp) ở 500oC. ..................................................105
Hình 6.4 (a) Phổ hồng ngoại của màng trên đế thủy tinh ở nhiệt độ phòng (xanh) và sau khi
nhiệt phân ở 500oC (đỏ), miền số sóng 1000 – 6000cm −1 . .................................................106
Hình 6.4 (b) Phổ hồng ngoại của màng trên đế thủy tinh ở nhiệt độ phòng (xanh) và sau khi
nhiệt phân ở 500oC (đỏ), miền số sóng 400 – 1000 cm–1. ....................................................106
Hình 6.5 Ảnh phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 500oC .............................107
Hình 6.6 Phổ IR của màng trên đế Si với nhiều hợp thức ABS:H2O...................................107
Hình 6.7 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt 6000C............................................................109
Hình 6.8 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt 7000C............................................................110
Hình 6.9 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt 8000C............................................................110
Hình 6.10 Ảnh phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 900oC ...........................112
Hình 6.11 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt 9000C..........................................................112
Hình 6.12 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt qua các nhiệt độ 700 – 9000C.....................113
Hình 6.13 Ảnh phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 1000oC .........................113
Hình 6.14 Ảnh phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 1100oC ........................115
Hình 6.15 Ảnh phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 1200oC .........................115
Hình 6.16 Phổ IR của màng trên đế Si ủ nhiệt qua các nhiệt độ 900 – 12000C...................117
Hình 6.17 Phổ Raman của màng solgel trên đế Si qua ủ nhiệt với các nhiệt độ 900, 1100 và
12000C trong miền số sóng thấp. ..........................................................................................118
Hình 6.18 Phổ Raman của màng solgel trên đế Si qua ủ nhiệt với các nhiệt độ 900, 1100 và
12000C trong miền số sóng cao. ...........................................................................................118
Hình 6.19 Phổ XRD của màng Sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 6000C.....................119
Hình 6.20 Phổ XRD của màng Sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 8000C.....................120
Hình 6.21 Phổ XRD của màng Sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 10000C...................120
Hình 6.22 Phổ XRD của màng Sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 12000C...................121
Hình 6.23 Phổ XRD của màng Al2O3 đế thạch anh ở 600oC, 800oC, 1000oC và 1200oC. ..122
Hình 6.24 Phổ XRD của màng sol gel trên đế Si .................................................................123
Hình 7.1 Mô tả màng Al2O3điện hóa ...................................................................................126
Hình 7.2 Sơ đồ nguyên lý tạo màng điện hóa ......................................................................126
Hình 7.3 Màng Al2O3 xốp trên nhôm kim loại ....................................................................127
Hình 7.4 Phổ IR của màng điện hóa chưa xử lý nhiệt [43]..................................................128
Hình 7.5 Phổ IR của màng điện hóa đế nhôm kim loại chưa xử lý nhiệt ............................128
Hình 7.6 Phổ IR của màng trên đế nhôm kim loại đã xử lý ủ nhiệt ở 5000C trong 30 phút128
Hình 7.7 Phổ IR của màng trên đế thủy tinh đã xử lý ủ nhiệt ở 5000C trong 30 phút .........129
Hình 7.8 Ảnh AFM của màng trên đế nhôm kim loại..........................................................129
Hình 7.9 Phổ XRD của màng trên đế nhôm đã xử lý ủ nhiệt ở 5000C trong 30 phút..........129
Hình 7.10 Cảm biến độ ẩm do nhóm chế tạo từ màng điện hóa. ........................................131
Hình 7.11 Đồ thị biểu diễn sự biến thiên của điện dung của cảm biến theo độ ẩm .............131
vi
Hình 7.12 Đồ thị biểu diễn sự biến thiên của điện dung của cảm biến theo nhiệt độ.. ........131
Hình 7.13 Kết nối cảm biến với máy đo điện dung Wellink Model HL – 1230..................131
Hình 7.14 Sơ đồ kết nối cảm biến với vi mạch LM555. ......................................................132
Hình 7.15 Phổ XRD của màng điện hóa [43] ......................................................................133
vii
DANH MỤC BIỂU BẢNG
Bảng 1.1. Các đặc trưng vật lý của ôxit nhôm dạng α và θ [33] .............................................7
Bảng 1.2. Các đặc tính tinh thể của ôxit nhôm. [33] ...............................................................8
Bảng 1.3 Những đặc điểm tinh thể của α−Al2O3 [24]. .........................................................12
Bảng 1.4 Bảng đặc biểu của nhóm D3h..................................................................................17
Bảng 1.5 Bảng tương quan của nhóm D3d.............................................................................18
Bảng 1.6 Sự tương quan dao động của các nguyên tử Al trong α − Al2O3...........................18
Bảng 1.7 Sự tương quan dao động của các nguyên tử O trong α − Al2O3...........................19
Bảng 2.1 Thứ tự và độ dày của một màng chống phản xạ đa lớp được thiết kế [46].............28
Bảng 4.1 So sánh các kết quả đo độ dày theo các phương pháp khác nhau...........................67
Bảng 4.2 Độ dày mô phỏng được ứng với các miền bước sóng của mẫu X12 .......................69
Bảng 5.1 các điều kiện mô phỏng và thực nghiệm tạo màng.................................................76
Bảng 5.2 Chiết suất màng Al2O3 với các phương pháp tạo màng khác nhau. ........................77
Bảng 5.3 So sánh kết quả đo độ dày theo phương pháp giải tích, mô phỏng và tiếp xúc. .....78
Bảng 5.4 So sánh các đỉnh phổ XRD của Al2O3 dạng bột rắn cho thấy pha thuần α. ...........81
Bảng 5.5 So sánh các phổ IR thu được (hình 5.10) với các phổ tư liệu (phụ lục 2) .............82
Bảng 5.6 Bảng đỉnh phổ XRD của màng Al2O3 phủ trên đế Si (111) chưa ủ nhiệt. ..............83
Bảng 5.7 Bảng danh sách đỉnh phổ XRD sau ủ nhiệt 6000C. ................................................85
Bảng 5.8 So sánh phổ IR màng ủ nhiệt 6000C. ......................................................................86
Bảng 5.9 Bảng danh sách đỉnh phổ XRD sau ủ nhiệt 7000C. ................................................87
Bảng 5.10 So sánh phổ IR của màng ủ nhiệt 7000C...............................................................88
Bảng 5.11 Phổ XRD của màng Al2O3 trên đế Si (111) ủ nhiệt 8000C...................................89
Bảng 5.12 Phổ XRD của màng Al2O3 trên đế Si (111) ủ nhiệt 9000C...................................91
Bảng 5.13 So sánh phổ IR màng ủ nhiệt 9000C .....................................................................92
Bảng 5.14 Phổ XRD của màng Al2O3 trên đế Si (111) ủ nhiệt 10000C.................................93
Bảng 5.15 So sánh phổ IR màng ủ nhiệt 10000C ...................................................................94
Bảng 5.16 Danh sách các đỉnh phổ XRD của màng Al2O3 trên đế Si 111 ủ nhiệt 11000C....94
Bảng 5.17 So sánh phổ IR màng ủ nhiệt 11000C ...................................................................96
Bảng 5.18 Phổ XRD của màng Al2O3 trên đế Si (111) ủ nhiệt 12000C.................................97
Bảng 5.19 So sánh phổ IR màng ủ nhiệt 12000C ...................................................................98
Bảng 5.20 Tổng kết dãy chuyển pha màng Al2O3 phún xạ trên đế Si qua các nhiệt độ ủ....102
Bảng 6.1 Phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 500oC.....................................107
Bảng 6.2 Bảng phổ tham khảo ứng với các pha của màng sol gel nhiều hợp thức..............108
Bảng 6.3 Bảng phổ tham khảo ứng với các pha của màng sol gel ủ nhiệt 6000C. ...............109
Bảng 6.4 Bảng phổ tham khảo ứng với các pha của màng sol gel ủ nhiệt 7000C. ...............110
Bảng 6.5 Bảng phổ IR tham khảo ứng với các pha của màng sol gel ủ nhiệt 8000C. ..........111
Bảng 6.6 Phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 900oC.....................................111
Bảng 6.7 Bảng phổ tham khảo ứng với các pha của màng sol gel ủ nhiệt 9000C. ...............112
Bảng 6.8 Phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 1000oC...................................114
Bảng 6.9 Phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 1100oC...................................114
Bảng 6.10 Phổ XRD của màng sol gel trên đế Si ủ nhiệt đến 1200oC.................................115
Bảng 6.11 Các đỉnh phổ IR ứng với các các pha của màng sol gel qua các nhiệt độ ủ. ......116
Bảng 6.12 Phổ XRD của màng sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 6000C .....................119
Bảng 6.13 Phổ XRD của màng sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 8000C .....................120
Bảng 6.14 Phổ XRD của màng sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 10000C ...................121
Bảng 6.15 Phổ XRD của màng sol gel trên đế thạch anh ở nhiệt độ ủ 12000C ...................121
Bảng 7.1 Phổ XRD của màng Al2O3 trên đế nhôm kim loại đã xử lý ủ nhiệt ở 5000C .......130
viii
Bảng 7.2 Bảng tra độ ẩm theo điện dung .............................................................................132
Bảng 7.3 Các pha ủ nhiệt của màng điện hóa [43]...............................................................133
Bảng 8.1 So sánh chung màng phún xạ và màng solgel ......................................................135
Bảng 8.2 Sơ đồ chuyển pha màng ôxit nhôm.......................................................................136
CÁC TỪ VIẾT TẮT
Từ viết tắt Tiếng Anh Tiếng Việt
AFM
ASB
CVD
fu
ITO
MD
NMR
PLD
RF
TEOS
UV-Vis
XRD
Atomic force microscope
Aluminum Sec–Butoxide
Chemical vapor deposition
Formula unit
Indium tin oxide
Molecular Dynamic
Nuclear magnetic resonance
Pulse laser deposition
Radio frequency
Alkoxit tetraethyle orthosilicate
Ultra violet- Visible
X ray difraction
Kính hiển vi lực nguyên tử
Muối cơ kim nhôm nhóm butane
Lắng đọng từ pha hơi hóa học
Đơn vị công thức hóa học
Oxit thiếc - indium
Động lực học phân tử
Cộng hưởng từ hạt nhân
Lắng đọng từ phún xạ bằng xung laser
Tần số vô tuyến
Các muối cơ kim Si nhóm alkane
Vùng tử ngoại - khả kiến
Nhiễu xạ tia X
1
PHẦN MỞ ĐẦU
Màng mỏng đồng thời vừa là ngành công nghệ rất cũ, từ trước công nguyên, lại
vừa rất mới mẽ như đang hiện diện ngày nay.
Màng mỏng là lớp vật liệu rắn có độ dày cỡ từ nm đến cỡ μm phủ lên một tấm
đế cứng bằng thủy tinh, kim loại, gốm sứ, polyme,… với chiều dày giới hạn khi mà
các hiệu ứng vật lý và tính chất của nó thể hiện không giống như trong vật liệu khối.
Do đó, với sự giảm lớn về lượng đến như vậy, các tính chất riêng biệt bắt đầu xuất
hiện như một sự thay đổi về chất, nhất là ở thang kích cỡ nano. Nhìn chung, chiều dày
của màng mỏng được đề cập trong các công nghệ vật liệu và linh kiện điện tử, quang
điện tử,… nằm trong khoảng 10 ÷1000nm. Ngày nay, công nghệ chế tạo màng mỏng
là vô cùng đa dạng và phong phú, bao gồm nhiều phương pháp khác nhau, từ đơn
giản đến phức tạp.
Hiện nay, màng mỏng được áp dụng nhiều trong các ngành kỹ thuật cao nhờ vào
các tính chất đặc biệt chỉ có ở vật liệu màng với kích thước mỏng, tiêu biểu như màng
điện môi, màng bán phản quang, màng chống phản xạ, màng lọc hồng ngoại, lọc tử
ngoại, …
Đa số các ứng dụng màng ở thang kích thước micro, tuy nhiên, trong hai thập
niên gần đây bùng nổ các nghiên cứu và khai thác vật liệu nói chung và màng mỏng
nói riêng có cấu tạo ở thang kích thước nano, đang hứa hẹn nhiều tiềm năng.
Hợp chất Al2O3 được nghiên cứu nhiều vào các thập niên 50 − 60 và ít được
quan tâm trong thời gian tiếp theo. Gần đây, kể từ năm 2000, hợp chất này bắt đầu
được quan tâm nhiều và số lượng nghiên cứu ở phạm vi nano tăng cao, nhất là từ năm
2005. Xem các công bố về Al2O3, đa số các bài báo đều nghiên cứu Al2O3 điều chế ở
dạng khối rắn hoặc dạng hạt nano, rất ít công bố thông tin về dạng màng mỏng.
Màng Al2O3 được sử dụng rộng rãi để làm lớp cách điện và lớp phủ bảo vệ do
điện trở rất cao, cứng và trơ hóa học. Các pha đã biết của ôxit nhôm gồm pha bền
α−Al2O3 và các pha trung gian (γ, δ, η, θ, β). Trong đó pha α được ứng dụng và được
biết đến nhiều nhất. Pha γ được dùng là chất xúc tác trong hóa học và chuyển hóa
hydrocarbon trong công nghệ hóa dầu.
2
Sau một thời gian rất dài gần như bị quên lãng mà đa số các nghiên cứu tập
trung vào điều chế nhôm kim loại từ quặng bô xít, trong thời gian gần đây, hợp chất
này mới được các nhà khoa học trong và ngoài nước quan tâm nghiên cứu trở lại. Tuy
nhiên, các nghiên cứu trong nước đối với loại vật liệu này tương đối hạn chế và
thường tập trung vào dạng rắn ở mức độ hạt micro và nano mà ít quan tâm đến dạng
chuyển tiếp là dạng màng mỏng. Chúng ta có thể kể đến một số công bố trong và
ngoài nước gần đây về Al2O3 trong phần trình bày tiếp theo sau đây.
Nhóm tác giả M. Sridharan và các cộng sự (2007) [44] đã thực hiện phún xạ DC
có sự hỗ trợ của các xung tần số cao ở áp suất p<10−5Pa dùng bia nhôm kim loại với
khoảng cách phún xạ 100mm lên đế Si 001có gia nhiệt từ 200 – 700oC. Tốc độ tạo
màng rất thấp, màng thu được có bề dày cỡ 1μm sau thời gian phún xạ 4 giờ. Kết quả
cho thấy ở nhiệt độ đế là 2000C, công suất 100W, thu được màng vô định hình có cỡ
hạt khoảng 5nm và công suất 150W thì bắt đầu xuất hiện pha γ, còn ở 300 − 7000C,
pha γ hình thành ngày càng rõ rệt với cỡ hạt cũng khoảng 5nm.
Nhóm tác giả Zhong−Xi Sun và các đồng sự (2008) [63] đã tổng hợp ôxit nhôm
dạng hạt xốp bằng phương pháp nhiệt phân dung dịch NH3·H2O và AlCl3·6H2O qua
các nhiệt độ 550, 800, 1100 và 1300oC trong 4 giờ. Sử dụng phổ XRD và phổ IR để
khảo sát, nhóm đã công bố vật liệu đạt được pha vô định hình ở 550 oC, pha γ ở
800 oC, pha α + θ ở 1100 oC và pha α hoàn toàn ở 1300oC. Đồng thời, nhóm này cũng
công bố độ xốp của hạt giảm theo nhiệt độ nung, đường kính lỗ xốp từ 13.77 nm ở
550 oC giảm đến cỡ 1.86 nm ở 1300oC và bề mặt tác dụng cũng giảm mạnh từ 337.3
m2.g−1 ở 550 oC xuống còn 8.63 m2.g−1 ở 1300oC.
Nhóm tác giả Vorrada Loryuenyong (2009) [59] điều chế ôxit nhôm bằng
phương pháp oxit hóa nhôm trong không khí ở nhiệt độ 1300 − 1500 oC. Kết quả
nghiên cứu cho thấy hàm lượng nhôm còn lại phụ thuộc vào hỗn hợp Al – Al2O3 và
nhiệt độ thiêu kết.
Nhóm tác giả A. Aryasomayajula và các cộng sự (2007) [22] thực hiện tạo
màng Al2O3 bằng phún xạ magnetron đảo cực từ bia nhôm kim loại lên đế thép không
rỉ và Crôm oxit ở 3500C và được phân cực ở −35V trong môi trường 0.5% oxigen.
3
Kết quả cho thấy ở công suất phún xạ 4−5kW cấu tạo màng có dạng hỗn hợp của 2
pha γ và α, trong khi ở công suất phún xạ 6kW, màng có pha α hoàn toàn. Ở cả 3
công suất thực nghiệm nói trên, tốc độ tạo màng gần như xấp xỉ nhau cỡ 300nm/giờ.
Nhóm tác giả L. Marcinauskas và P. Valatkevičius (2010) [40] công bố thu
được các lớp phủ ôxit nhôm bằng phương pháp phun hạt nano Al2O3 vào miền dương
cực của bó plasma ở áp suất khí quyển. Kết quả cho thấy công suất plasma càng cao,
màng thu được càng ít gồ ghề. Màng vừa tạo được chứa các thành phần γ−Al2O3 và
α−Al2O3 trong khi các hạt nano được dùng gồm các pha δ−Al2O3 và γ−Al2O3. Hàm
lượng γ−Al2O3 tăng theo công suất plasma. Các nghiên cứu của nhóm đã chứng tỏ
rằng: (i) Các lớp phủ oxit bằng phương pháp phun nhiệt từ bột có cấu trúc nano có thể
đạt được tính chống ăn mòn cao hơn, cứng hơn và độ xốp thấp hơn so với dùng bột
thông thường bằng cùng phương pháp. (ii) Các đặc tính của các lớp lắng đọng phụ
thuộc vào nhiều tham số của tiến trình. (iii) Nhiệt độ nóng chảy của các hạt phụ thuộc
mạnh vào vị trí mà bột nano được phun vào.
Về tình hình nghiên cứu trong nước, gần đây, một số tác giả đã công bố các
nghiên cứu về đối tượng này, nhưng cũng như trên thế giới các nghiên cứu về màng
mỏng Al2O3 rất ít ỏi.
Nhóm tác giả Nguyễn Hoàng Hưng, Võ Văn Hoàng (2006) [8] đã mô phỏng sự
thay đổi cấu trúc khi nung Al2O3 vô định hình, đã tiến hành khảo sát sự chuyển pha
cấu trúc dưới ảnh hưởng của quá trình nung trong Al2O3 vô định hình bằng phương
pháp động lực học phân tử. Mô hình Al2O3 vô định hình được dựng trong khối lập
phương với điều kiện biên tuần hoàn chứa 3000 hạt có các cạnh tương ứng với khối
lượng riêng thực tế. Thế năng tương tác giữa các hạt trong mô hình là thế năng tương
tác cặp Born−Mayer. Cấu trúc của mô hình phù hợp tốt với thực nghiệm của
Lamparter. Nhóm đã mô phỏng quá trình nung mô hình, đã nén đến mật độ 5,00g/cm3
tại nhiệt độ 0K và đã tiến hành khảo sát sự chuyển pha cấu trúc từ vô định hình sang
vô định hình trong Al2O3 với nhiệt độ tăng dần theo thời gian từ nhiệt độ ban đầu.
Nhiệt độ của hệ thay đổi theo biểu thức T(t) = T0 + γt, trong đó γ là tốc độ nâng nhiệt.
Cấu trúc của hệ được khảo sát qua việc phân tích hàm phân bố xuyên tâm, phân bố số
4
phối trí và phân bố góc liên kết giữa các hạt. Kết quả nhận được cho thấy có sự
chuyển pha ngược từ cấu trúc lục giác (có sáu nguyên tử O bao quanh nguyên tử Al)
sang cấu trúc tứ diện (Al được bao xung quanh bởi bốn nguyên tử O) trong mô hình
Al2O3 vô định hình. Kết quả tính toán sự phụ thuộc của mật độ, enthalpy và phân tích
cấu trúc theo nhiệt độ cho thấy nhiệt độ chuyển pha giữa hai dạng cấu trúc này của hệ
Al2O3vào khoảng 1200K.
Nhóm tác giả Trần Hớn Quốc, Nguyễn Hữu Khánh Hưng (2008) [19], điều chế
sản phẩm Al2O3 bằng cách phân hủy Al(OH)3 ở 5000C trong môi trường hơi nước.
Các mẫu Al(OH)3 được điều chế bằng phương pháp kết tủa từ dung dịch Al2(SO4)3
0,5 M với các tác nhân baze có cường độ khác nhau (NaOH, NH3, Na2CO3). Quá
trình kết tủa Al(OH)3 được tiến hành trong môi trường đệm có pH = 8 tại các nhiệt
40, 60 và 800C. Các mẫu sản phẩm Al2O3 thu được có độ phân tán cao, cấu trúc tinh
thể bất ổn định (gần như vô định hình). Tuy nhiên, diện tích bề mặt riêng của các mẫu
Al2O3 khá lớn, có giá trị từ 67,69 m2/g đến 147,31 m2/g, trong đó mẫu thu được từ
quá trình điều chế bằng tác chất Na2CO3 cho diện tích bề mặt lớn nhất. Kết quả
nghiên cứu cho thấy, bằng phương pháp kết tủa, ta có thể thu được sản phẩm Al2O3
có diện tích bề mặt riêng lớn, gần như vô định hình, thích hợp sử dụng làm chất xúc
tác hay chất mang xúc tác.
Các tác giả Dư Thị Xuân Thảo, Phạm Xuân Núi và Nguyễn Mạnh Hùng (2009)
[20] đã công bố về các kết quả nghiên cứu chế tạo và khảo sát tính chất của vật liệu
Al2O3:Eu3+ dạng bột được chế tạo bằng phương pháp sol−gel. Kết quả cho thấy, vật
liệu có cấu trúc tinh thể dạng γ−Al2O3 hình thành khi được nung qua nhiệt độ 9000C.
Diện tích bề mặt riêng của vật liệu vào cỡ 346 m2.g−1. Kích thước hạt tinh thể được
đánh giá ở trong khoảng 5−7 nm. Đặc trưng phát quang của ion Eu3+ trong vùng
huỳnh quang trông thấy đã được phân tích và đánh giá với nồng độ pha tạp tốt nhất là
4,5 % mol và nhiệt độ xử lý 950 0C.
Các tác giả Tạ Văn Khoa và Nguyễn Khải Hoàn, (2009) [9], nghiên cứu vật liệu
gốm Al2O3 siêu mịn (~100 nm) đã công bố ảnh hưởng của hàm lượng chất phụ gia
nano CaO, MgO, SiO2 lên vi cấu trúc và tính chất cơ của vật liệu dạng khối. Tỷ phần
5
hỗn hợp phụ gia nano được nghiên cứu thay đổi từ 0 đến 3% khối lượng. Nhiệt độ
thiêu kết thay đổi từ 1400 đến 1650oC. Kết quả thu được vật liệu gốm có độ bền uốn
tối ưu bằng 315 MPa và độ cứng HV10 bằng 15,4 GPa khi hàm lượng chất phụ gia là
2% và nhiệt độ thiêu kết là 1550 oC.
Tác giả Phan Văn Tường (2007) [21], đề cập đến việc tạo màng bằng phương
pháp điện hoá, có thể cho phép phủ một màng mỏng oxit kim loại lên bề mặt kim loại
như Al, Ta, Nb, Ti và Zn. Đây là phương pháp thông dụng để bảo vệ kim loại, nhuộm
màu cho kim loại. Ví dụ phủ một lớp Al2O3 lên vật liệu bằng nhôm theo phương pháp
điện hoá gọi là “anôt hoá nhôm”. Màng Al2O3 tạo ra đặc sít gắn chặt vào nền nhôm
kim loại và không thay đổi trong suốt quá trình anod hoá. Tiếp đó trên nền lớp oxit
nhôm có cấu tạo gồm vô số những cột rỗng dạng tổ ong với độ dày từ 1 → 500 μm.
Lớp oxit nhôm có độ rỗng này không bền nên sau khi anod hoá xong phải qua giai
đoạn xử lý bề mặt tiếp theo như: bịt lỗ, thụ động, nhuộm màu, sơn. Trong đó phương
pháp nhuộm màu điện hoá được phát triển mạnh nhất. Nguyên tắc của phương pháp
nhuộm màu điện hoá màng oxit nhôm anôt hoá là sử dụng dòng điện xoay chiều để
khử các cation kim loại chuyển tiếp như Co2+, Ni2+, Cu2+, Sn2+, Ag+, Cr3+... tạo thành
kết tủa bịt các lỗ xốp lại.
Như vậy, tác giả chỉ ứng dụng phương pháp tạo màng này cho mục tiêu tạo độ
bền và nhuộm màu mà chưa đề cập đến một lợi điểm quan trọng của màng nhôm điện
hóa, đó là sự hình thành nên các giếng xốp nano vốn có nhiều tiềm năng ứng dụng
trong tương lai.
Tóm lại, qua một số xem xét về các thông tin được công bố gần đây có liên quan
đến vật liệu Al2O3, chúng tôi có thể thấy đây là một vật liệu hứa hẹn nhiều tiềm năng
ứng dụng và dạng màng của vật liệu này còn chưa được nghiên cứu chi tiết.
Chính vì thế, đề tài được chúng tôi chọn cho luận án này là
Nghiên cứu chế tạo và khảo sát màng mỏng ôxit nhôm (Al2O3) bằng phương
pháp quang phổ
Theo đó, nội dung đề tài nhằm hướng đến việc hoàn thành các nhiệm vụ cụ thể
bao gồm:
1. Mô phỏng quá trình phún xạ để hỗ trợ cho việc phún xạ màng Al2O3.
6
2. Mô phỏng ảnh phổ tử ngoại khả kiến để xác định các tham số quang theo
phương pháp Swanepoel nhằm đối chứng với phương pháp tính và phương pháp
đo tiếp xúc trên máy Dektak.
3. Tạo màng mỏng Al2O3 trên đế thủy tinh, Si và thạch anh bằng các phương pháp
phún xạ magnetron RF và sol gel.
4. Tạo màng mỏng Al2O3 với các giếng xốp nano trên đế nhôm kim loại bằng
phương pháp điện hóa và ứng dụng.
5. Thực hiện nghiên cứu các màng đã tạo ra được bằng các phương pháp quang phổ
hồng ngoại, quang phổ nhiễu xạ tia X, quang phổ Raman và quang phổ tử ngoại
khả kiến.
6. Ghi nhận quá trình chuyển pha của các màng Al2O3 tạo ra từ các phương pháp đã
nêu, qua đó, tổng kết hai qui trình chuyển pha của vật liệu này ở dạng màng trên
đế Si 111 bổ sung thêm vào các qui trình chuyển pha của vật liệu ôxit nhôm dạng
rắn đã được một số tác giả công bố.
________________
7
PHẦN I: TỔNG QUAN
1. CHƯƠNG 1: VẬT LIỆU Al2O3
1.1. Khái quát về ôxit nhôm (Al2O3)
Ôxit nhôm (Alumina) đã được biết đến từ rất lâu trong tự nhiên và được sử dụng
dưới dạng gốm sứ (vô định hình). Tuy nhiên, các nhà khoa học đã xác định được nó
cũng có nhiều pha khác nhau, ngay cả trong tự nhiên.
Ôxit nhôm có nhiều đặc tính hấp dẫn nhờ đó tạo ra được nhiều vật liệu thích hợp
cho các ứng dụng trong các lĩnh vực khác nhau. Chẳng hạn như tính cứng, bền, cách
điện, trong suốt, đẹp và thân thiện với con người. Phần tiếp theo dưới đây đề cập đến
các pha tinh thể, cận tinh thể và nhắc lại một số tính chất của 3 pha được kể đến nhiều
trong các nghiên cứu đã được công bố gần đây nhất.
1.2. Tính đa hình (polymorphs) của ôxit nhôm [33]
Ôxit nhôm tồn tại dưới một số pha tinh thể, các pha quan trọng nhất là γ, θ và α.
Cấu trúc α là trạng thái bền nhiệt nhất ở mọi nhiệt độ dưới nhiệt độ nóng chảy
20510C. Các pha trung trung gian chẳng hạn như γ và θ vẫn còn hiện hữu trong các
nghiên cứu chuyển pha ôxit nhôm và cần được nghiên cứu.
Bảng 1.1. Các đặc trưng vật lý của ôxit nhôm dạng α và θ [33]
α - Al2O3 θ - Al2O3 γ - Al2O3
Mật độ khối (kg/m3) 3980,
48 3990
47
3560, 48 3600
47 3200
48 , 3700 47
Mô đun đàn hồi (Gpa) 409, 48 441 33 - -
Độ cứng (Gpa) 28 33 - -
Mô đun khối (Gpa) 239 49 - -
Khe năng lượng (eV) 8.8 57 7.4 60 -
Nhiệt độ nóng chảy (0C) 2051 48 θ → α 1050 47 γ→ θ 700 - 800 47
Các pha của ôxit nhôm nói chung có thể được tạo thành ở các nhiệt độ tổng hợp
chuyển pha thông thường từ nhiệt độ phòng đến 13000C. Điều này làm cho quá trình
điều chế và nghiên cứu ôxit nhôm trở nên phức tạp đối với mục tiêu đạt đến pha
mong muốn. Tuy nhiên, tính đa hình cũng mở ra các khả năng ứng dụng trong nhiều
lĩnh vực kỹ thuật khác nhau do các tính chất khác nhau của mỗi pha như sẽ được trình
8
bày trong phần dưới đây. Bảng 1.1 tổng kết các đặc tính vật lý và bảng 1.2 trình bày
các đặc tính tinh thể của ôxit nhôm dạng khối rắn.
Bảng 1.2. Các đặc tính tinh thể của ôxit nhôm. [33]
Các đặc trưng về cấu trúc của α-Al2O3
Nhóm không gian
Tham số mạng
Tọa độ trong ô
c.3R (rhombohedral, 2 fu/cell)
a =11.85Ao, b = 2.904Ao, c = 5.622 Ao, β = 103.8o, V = 47.0 A3/fu
Al: (4c) ±(u,u,u,u+1/2, u+1/2, u+1/2 ), u=0.352
O : (6e) ±(w, 1/2- w, 1/4, 1/2- w, 1/4, w, 1/4, w, 1/2- w), w=0.556
Các đặc trưng về cấu trúc của θ-Al2O3
Nhóm không gian
Tham số mạng
Tọa độ trong ô
C2/m (monoclinic, 4fu/cell)
a =11.85Ao, b = 2.904Ao, c = 5.622 Ao, β = 103.8o, V = 47.0 A3/fu
Tất cả các nguyên tử: (4i) ±(u, 0, u, , u+1/2, 1/2, w), với:
Nguyên tử u w
Al1 0.917 0.207
Al2 0.660 0.317
O1 0.161 0.098
O2 0.495 0.253
O3 0.827 0.427
Các đặc trưng về cấu trúc của γ -Al2O3
Nhóm không gian
Tham số mạng
m.3Fd (cấu trúc spinel lập phương có sai hỏng, 32 fu/cell)
a =7.9Ao, V ≈ 46.2 A3/fu
Cấu trúc này chưa được xác định rõ, nhưng thường được xem như
một mạng Oxi dạng fcc với sự phân bố ngẫu nhiên một phần của
nhôm
Tất cả các pha của ôxit nhôm nằm trong quá trình chuyển pha và kết thúc với
pha α ở nhiệt độ cao. Sự chuyển pha không có tính thuận nghịch và thường xảy ra ở
nhiệt độ cao hơn 1000°C.
1.3. Các pha của Al2O3
1.3.1. Sự chuyển pha
Al2O3 tồn tại dưới nhiều cấu trúc trung gian ổn định ở nhiệt độ thông thường. Sự
biến đổi giữa chúng gọi là sự chuyển pha và chỉ xảy ra khi tăng nhiệt độ.
Năm 1925 lần đầu tiên Ulrich thực hiện phân loại các pha trung gian này. Ông là
người đã sử dụng tiền tố γ cho hợp chất ôxit nhôm chưa được miêu tả. Sau đó dạng
thức tiền tố này được sử dụng cho tất cả những ôxit nhôm chưa được mô tả khác. Tất
cả chúng được tìm thấy ở nhiệt độ nung thấp trong suốt quá trình xử lí nhiệt nhôm
9
hydroxít. Một vài pha khác được biết đến cho đến nay là η, θ, κ, β, δ và χ. Riêng ôxit
nhôm vô định hình được gọi là ρ− ôxit nhôm. Chúng được chỉ rõ là các ôxit nhưng
chưa chắc là các chất khan nước và một vài cấu trúc cho thấy có chứa dạng vô định
hình. Tổng hợp quá trình chuyển pha ôxit nhôm được trình bày trong hình 1.1 [29].
Hình 1.1 Sự chuyển pha của Al2O3 theo nhiệt độ nung [29] [56] [24].
Có rất nhiều quá trình chuyển pha, chẳng hạn như một trong các quá trình đó là
Gibbsite → boehmite(γ–AlOOH) → γ–alumina(γ–Al2O3) → δ–alumina(δ–Al2O3) →
θ–alumina (θ–Al2O3) → α – alumina.
Mỗi pha của Al2O3 đều có được những ứng dụng thích hợp. Chẳng hạn như
κ–Al2O3 ứng dụng làm màng cứng bảo vệ cho các công cụ cắt (Lux – 1986, Vuorinen
và Skogsmo – 1990) [29], δ – Al2O3, ứng dụng trong y học, nó được kết hợp trong
thành phần xương răng để thay thế cho α – Al2O3 (Nishio và các cộng sự 2001).
θ – Al2O3 được dùng làm tiền chất cho sản xuất α – Al2O3 tinh khiết cao với việc
giảm thiểu lượng chất kết tủa [29]. Đặc biệt, γ – Al2O3 là vật liệu có ý nghĩa quan
trọng trong công nghiệp bởi vì cấu trúc xốp của nó với kích thước hạt tốt, diện tích bề
mặt cao. Nó được dùng làm chất xúc tác công nghiệp chẳng hạn như trong quá trình
lọc dầu. Ngoài ra nó còn được dùng làm chất hấp phụ.
10
Ngoài trạng thái bền vững là corundum, ôxit nhôm còn tồn tại ở những trạng
thái kém bền khác như γ, η, δ, θ, κ, χ −Al2O3. Cấu trúc của các pha này phụ thuộc
vào cấu trúc xếp chặt của mạng con oxi.
− Một số pha có cấu trúc hcp của mạng con oxi, ví dụ như χ và α−Al2O3
− Các pha còn lại γ−, η−, δ−, θ− Al2O3 mạng con oxi được sắp xếp theo lập
phương tâm mặt fcc.
− Có sự chuyển pha giữa các trạng thái của Al2O3 theo một trật tự nhất định khi
được nung nóng và cuối cùng sẽ đạt trạng thái bền vững ở nhiệt độ thích hợp
(hình 1.1). Tuy nhiên, nhiệt độ cung cấp để đạt được pha α−Al2O3 tương đối cao
khoảng hơn 10000C, do đó, nếu muốn tổng hợp pha α−Al2O3 ở nhiệt độ thấp hoặc
trung bình sẽ rất khó khăn.
1.3.2. Pha α – Al2O3
α−Al2O3 (corundum) là trạng thái bền vững nhất của Al2O3. Nó có nhiều tính
chất quan trọng, đó là bền nhiệt, bền hóa và có độ cứng cao nên màng α−Al2O3
thường được ứng dụng làm lớp phủ có khả năng chịu nhiệt cao và chống ăn mòn.
Ngoài ra, α−Al2O3 còn là chất trong suốt và cách điện tốt, hệ số cách điện cao hơn
thủy tinh SiO2 cỡ 2.2 lần, (khe năng lượng Eg ≈ 8.8eV) nên α−Al2O3 còn được ứng
dụng rộng rãi trong lĩnh vực quang và điện với vai trò là chất nền không tương tác với
bức xạ.
Pha α −Al2O3 là pha có độ bền cao và cấu trúc tinh thể tốt. Cấu trúc tinh thể
α − Al2O3 được Linus Pauling tìm ra năm 1925 bằng phương pháp XRD. Ô đơn vị là
dạng rhombohedral, bao gồm 2 đơn vị phân tử Al2O3 (hình 1.2) [24].
Tinh thể 32OAl−α thuộc nhóm 63dD (R3c) trong hệ thống Rhombohedral, trong đó:
Khoảng cách giữa các trục tinh thể a0 = 5.128 A0
Góc tạo bởi các trục tinh thể 033.55=α
Khoảng cách giữa Al – Al = 1.36 A0
Khoảng cách giữa Al – O = 1.85 A0 (trong một phân tử)
Khoảng cách giữa Al – O = 1.99 A0 (giữa hai phân tử kế cận)
11
− Nhóm đối xứng 63dD có ô đơn vị cơ bản là rhombohedral gồm hai phân tử
Al2O3 trong ô Bravais, do đó, có 4 nguyên tử Al và 6 nguyên tử O trong ô mạng. Tuy
nhiên, để khảo sát cấu trúc tinh thể dễ dàng hơn người ta thường dùng ô đơn vị là lục
giác xếp chặt gồm 30 nguyên tử vì mạng con oxi được sắp xếp theo hcp (hình 1.3).
− Hướng [0001] của ô đơn vị hexagonal trùng với hướng [111] của ô nguyên
thủy rhomboheral.
Hình 1.2 trái: 1 mặt cắt cấu trúc (khối đa diện) cho thấy sự xếp chặt 1 chuỗi dọc
theo trục [0001] (“màu xám” là nguyên tử O ở phía sau nguyên tử O “màu trắng”
trong cùng 1 lớp); Ion Al octahedral được vẽ với đường rắn.
Hình 1.2 phải: 2 lớp đầu tiên của O với các ion O ở phía trên, những chỗ khuyết
Al được đánh dấu với vòng tròn nhỏ.
− Cấu trúc của α−Al2O3 là cấu trúc hcp của mạng con oxi và các nguyên tử Al
(hoặc ion) chiếm 2/3 khe của bát diện và chúng có sáu oxi lân cận. Như vậy, Al3+ chỉ
chiếm một vị trí duy nhất là octahedral O2− cũng vậy (với bốn Al3+ xung quanh)
Các đặc điểm tinh thể được ứng dụng để xác định các nhóm không gian của
Al2O3 được trình bày trong bảng 1.3. Hình 1.3 mô tả ô mạng đơn vị của corundum
dạng hexagonal.
Hình 1.2 Cấu trúc của α−Al2O3 [24].
12
Bảng 1.3 Những đặc điểm tinh thể của α−Al2O3 [24].
Nhóm không gian: 6d3Dc.3R =
Ô đơn vị:
(chứa n phân tử)
Rhombohedral (n = 2) hoặc
Trigonal (n = 6)
Các vị trí nguyên tử ( theo các trục rhombohedral)
Các vị trí
Wyckoff:
Al ở 4c:
O ở 6e:
Các tọa độ:
;
2
1w,
2
1w,
2
1w,w,w,w +++
;
2
1w,
2
1w,
2
1w,w,w,w +++
;u,
4
1,
2
1u,
2
1u,u,
4
1,
4
1,
2
1u,u +++
;u,
4
3,
2
1u,
2
1u,u,
4
3,
4
3,
2
1u,u +++
Các tham số mạng Thực nghiệm DFT-LDA DFT-CGA
Rhombohedral:
ao(Ao)
α (deg)
V (Ao3)
w
u
5.1284 5.091 5.185
55.28 55.33 55.12
84.929 83.186 87.393
0.3520 0.3522 0.3520
0.556 0.5562 0.5561
Trigonal:
A0(Ao)
C0(Ao)
V(Ao3)
4.7589 4.728 4.798
12.991 12.892 13.149
254.792 249.559 262.178
Hình 1.3 Ô đơn vị hexagonal của α−Al2O3. Hình cầu lớn biểu diễn nguyên tử O, nhỏ là
Al [24].
1.3.3. Pha γ – Al2O3 và η – Al2O3
Pha γ – Al2O3 có cấu trúc spinel (hình 1.4) ứng với ô đơn vị chứa 32 ion oxi
trong các vị trí Wyckoff 32e, nó được xếp chặt trong ô mạng lập phương tâm mặt.
Hình 1.4 Cấu trúc spinel
13
Tỷ lệ cation : anion trong γ – Al2O3 là 2 : 3, nhưng là 3 : 4 trong cấu trúc spinel
vì vậy để duy trì lượng chất đó thì phải có 121
3
cation Al trong ô đơn vị. Do vậy
γ – Al2O3 là 1 cấu trúc spinel sai hỏng chứa nhiều lỗ trống. Các cation Al được phân
bố vào các vị trí octahedral (Oh) và tetrahedral (Td) trong các vị trí Wyckoff 16d và 8a
[57, 53].
Hình 1.5. Mô hình không gian γ – Al2O3 [56]
Pha γ và η là các pha mất trật tự và có dạng giả lập phương (pseudocubic), với
sự lấp đầy cation một cách hỗn độn vào các vị trí của cấu trúc spinel. Stumpf, Russell,
Newsome và Tucker (1950) [53] đã xác định được hằng số mạng lập phương của η –
Al2O3 là 7.9 Ao. Lippens và DeBoer (1964) [53] khám phá ra là η–Al2O3 có 1 ít biến
dạng tetragonal với tỷ lệ c/a thay đổi từ 0.985 – 0.993 và γ – Al2O3 có nhiều biến
dạng tetragonal hơn với tỷ lệ c/a thay đổi từ 0.983 – 0.987, nhưng mạng con oxigen
của γ – Al2O3 lại sắp xếp trật tự hơn η – Al2O3.
Nguyên nhân của sự khác biệt của 2 cấu trúc spinel trên là do cấu trúc của tiền
chất tạo ra nó. Bayerite, β–Al(OH)3, được tạo thành từ liên kết hydro yếu giữa các
đơn lớp octahedral Al(OH)6, điều này sẽ làm mất 1 nửa ion oxi trong quá trình
dehydroxylation để tạo thành η – Al2O3. Còn trong boehmite, α–AlOOH, các lớp đôi
octahydral Al(OH)6 tạo được liên kết hydro mạnh và có các ion oxy trong cấu trúc
xếp chặt giả lập phương. Chỉ ¼ số ion oxi bị mất đi trong quá trình dehydroxylation
boehmite hình thành γ – Al2O3 [53].
Ba nhóm không gian có thể xây dựng cấu trúc của γ−Al2O3 là m3Fm , m3Fd và
I41/amd. γ−Al2O3 vừa có cấu trúc lập phương vừa có cấu trúc tứ diện, khi nhiệt độ
tăng, cấu trúc tứ diện sẽ dần mất đi và được thay thế bằng cấu trúc lập phương [29].
14
γ−Al2O3 có cấu trúc gần giống pha θ−Al2O3, đó là cấu trúc fcc và ion Al3+ đều
chiếm ở hai vị trí. Tuy nhiên, không thể xác định chính xác cấu trúc của γ−Al2O3. Pha
γ được thừa nhận là một phức hợp gồm cả AlO4 và AlO6 với nhiều tỉ lệ khác nhau, có
cấu trúc chung của ô mạng là lập phương còn AlO4 và AlO6 ở các vị trí tetrahedral và
octahedral tương ứng như (hình 1.5). Khe năng lượng của pha γ vào cỡ 7.0 eV.
Các pha γ và η có rất ít biểu hiện trong phổ Raman (Kingsley và Patil − 1988) [35].
1.3.4. Pha θ – Al2O3
θ – Al2O3 là một pha kém bền nhiệt của Al2O3, có mật độ thấp hơn pha α với
3600 kg/m3 (hình 1.6).
θ – Al2O3 được ghi nhận là có
sự đối xứng monoclinic với nhóm
điểm không gian C2/m. Có 20 ion
trên 1 ô đơn vị với tất cả ion đều
nằm ở vị trí Wyckoff 4i. Các
cation Al chiếm 4 khe octahedral
và 4 khe tetrahedral của mạng con
oxi (hình 1.7) [57].
Mặc dù θ – Al2O3 và γ – Al2O3
có cấu trúc khác nhau (tương ứng là
cấu trúc đối xứng monoclinic và giả
lập phương) nhưng cả 2 mạng con
anion oxi đều là fcc với các cation
Al chiếm các vị trí octahedral và
tetrahedral.
Sự dịch chuyển pha giữa
γ – Al2O3 và θ – Al2O3 xảy ra bởi sự
di chuyển các cation Al giữa vị trí
khe Oh/Td trong mạng con oxi.
θ−Al2O3 là chất cách điện tốt, có
Hình 1.6 Mô hình không gian θ – Al2O3 [56]
Hình 1.7 Ô đơn vị θ−ôxit nhôm dạng đơn tà.
Hình cầu lớn biểu diễn nguyên tử O và nhỏ là Al
[57].
15
khe năng lượng khoảng 7.4eV [33].
Một số tác giả khác như Gross và Mader 1997; Halvarsson và các cộng sự 1999;
Ollivier và các cộng sự 1997 cũng đề xuất việc thừa nhận một số pha khác của Al2O3
như κ, η, β, σ, δ, χ, ... Theo họ κ Al2O3 rất khó nhận biết bởi pha này có bậc tinh thể
rất hỗn độn (Gross and Mader 1997; Halvarsson và các cộng sự 1999; Ollivier và các
cộng sự 1997). Từ các phép đo XRD, TEM and NMR, Ollivier và các cộng sự (1997)
[24] đã kết luận được rằng trong pha này các ion aluminium xen vào giữa các lớp
oxigen trong cả các vị trí octahedral và tetrahedral với tỉ lệ 3:1.
1.3.5. Pha δ − Al2O3
δ − Al2O3 được mô tả như mạng con của cấu trúc spinel với các vị trí khuyết
cation tạo thành từ bộ 3 ô đơn vị spinel, mỗi ô chứa 160 nguyên tử. Hai loại ô đơn vị
khả dĩ được đề nghị là tetragonal với các tham số mạng a= b = aγ và c = 3 aγ. hoặc
orthorhombic với a= aγ, b=1.5 aγ, và c=2 aγ.. Trong một số công bố, ô đơn vị δ
tetragonal có nguồn gốc từ tiền chất boehmite, ngược lại, ô đơn vị orthorhombic quan
sát được từ các tiền chất có chứa vật liệu nóng chảy bị làm nguội hoặc bị oxit hóa do
nhiệt. Sự tồn tại của cấu trúc tetragonal của pha này vẫn còn là điều tranh cãi của
nhiều tác giả.
1.4. Giới thiệu màng mỏng Al2O3
Màng Al2O3 được quan tâm nghiên cứu bởi nó có nhiều ứng dụng. Tiêu biểu
như lớp phủ bảo vệ tàu vũ trụ, lớp phủ các dụng cụ quang học chịu tác dụng của các
tia vũ trụ hoặc làm việc trong môi trường hóa học, các lớp ngăn cách điện cao, lớp
trung gian tương hợp sinh học, đế nền cho các lắng đọng vật liệu nano …
Để tạo màng có nhiều phương pháp như phún xạ phản ứng, lắng đọng từ phún
xạ bằng chùm laser (PLD), ngưng tụ dung dịch (sol gel),… trong đó, kỹ thuật phún xạ
và sol gel được áp dụng rộng rãi nhờ vào khả năng tạo được rất nhiều loại màng, nhất
là màng rắn Al2O3 với giá thành thấp.
Màng Al2O3 được tạo thành ban đầu thường có pha vô định hình. So với các pha
tinh thể, cấu trúc vô định hình có độ cứng thấp hơn rất nhiều và khả năng chịu nhiệt,
bền hóa kém hơn, vì vậy, cần thực hiện chuyển pha. Thông thường, phương pháp
16
được sử dụng là ủ nhiệt trong môi trường không khí. Các pha trong quá trình chuyển
pha được xác định bằng các phương pháp quang phổ.
Một ứng dụng thú vị của màng Al2O3 là thường được dùng làm lớp phủ ngoài
cảm biến dấu vân tay vì màng có khả năng chống nhiễm bẩn, cách điện tốt, vừa chịu
tác động cơ học và hóa học (hình 1.8).
(a) (b)
Hình 1.8 a Cảm biến dấu vân tay
có phủ màng bảo vệ Al2O3
Hình 1.8 b Dấu vân tay trên bề mặt cảm biến:
không phủ màng (a) và có phủ màng Al2O3 (b).
Trong một ứng dụng khác, màng ôxit nhôm còn được dùng làm lớp phủ bảo vệ
tàu vũ trụ. Ở quỹ đạo thấp (200 – 700 km), bức xạ UV phân tích phân tử oxi thành
những nguyên tử hoạt động mạnh. Ở độ cao này, vận tốc tàu vũ trụ khoảng 8km/s,
ứng với năng lượng tương tác là 5eV. Những nguyên tử oxi hoạt động mạnh nếu
tương tác với tốc độ nhanh sẽ phá hủy các liên kết hóa học và các oxit sẽ làm giảm độ
bền của vật liệu vỏ tàu dẫn đến vật liệu dễ bị hư hỏng. Màng ôxit nhôm thường được
lựa chọn làm lớp bảo vệ do thõa mãn những tính chất: màng chống lại sự tương tác
của nguyên tử oxi (bền hóa), màng dễ uốn, chống ăn mòn và chống sự tương tác của
các hạt bụi vũ trụ, chịu được sự tác động của tia UV nhưng không làm thay đổi tính
chất của đế, màng mỏng, nhẹ và có độ bám dính tốt.
1.5. Các hoạt động của Al2O3 biểu hiện trong phổ IR và Raman
1.5.1. Phương pháp tương quan [2]
Bằng cách áp dụng các biểu diễn bất khả quy của tinh thể α − Al2O3, kết hợp
với phép tính tương quan dựa trên quan hệ giữa nhóm đối xứng phân tử và nhóm
không gian, ta có thể xác định được số lượng các hoạt động khả dĩ IR và Raman của
vật liệu khối α − Al2O3 [1, 3, 4].
17
Đối với phân tử α −Al2O3 thuộc nhóm đối xứng D3h có các đặc trưng của biểu
diễn khả quy tΓ . Sử dụng bảng 1.4 [60] lần lượt ta tính các a1, a2, a3, …a6 và thu
được: ' ' ' " "1 2 23 2t A A E A EΓ = + + + + (1.1)
Trong 12 mode chuẩn của phân tử Al2O3 chỉ có 6 mode dao động thật sự gồm 3
mode dao động tịnh tiến và 3 mode dao động quay. Chuyển động tịnh tiến thuộc về
kiểu dao động E’ và A2”. Còn chuyển động quay thuộc về kiểu dao động A2’ và E” vì
vậy 6 mode dao động thật sự thuộc về các biểu diễn sau đây:
''2'1 1'21 AEAg ++=Γ (1.2)
Bảng 1.4 Bảng đặc biểu của nhóm D3h
D3h E 2C3 3C2 hσ 2S3 3 vσ
A1’ 1 1 1 1 1 1 zzyyxx ααα ,+
A2’ 1 1 −1 1 1 −1 Rz
E’ 2 −1 0 2 −1 0 (x, y) ( )zyyyxx ααα ,−
A1” 1 1 1 −1 −1 −1
A2” 1 1 −1 −1 −1 1 z
E” 2 −1 0 −2 1 0 (Rx,Ry) ),( yzxz αα
tΓ 12 0 − 2 4 −2 2
Ta có quy tắc lọc lựa:
Tích cực Raman: A1’, E’; Tích cực IR : A2”; Tích cực cả IR và Ra: E’
Thực hiện các bước xác định biểu diễn bất khả quy của tinh thể [18]:
• Xác định các thông tin ban đầu.
• Dùng bảng tương quan để xác định biểu diễn bất khả quy cho mỗi bộ.
• Tổng hợp Γcryst = Γeq set1 + Γeq set2 +.. và loại bỏ các dao động âm học.
• Dùng bảng đặc biểu của nhóm thương để xác định các hoạt động IR và Raman.
Biểu diễn bất khả quy của tinh thể cho ta số dao động mạng trong mỗi kiểu của
nhóm thương. Biểu diễn bất khả quy toàn phần của tinh thể Γcryst là tổng hợp biểu
diễn bất khả qui của mỗi bộ tương đương của nguyên tử, Γeqset:
ζ
ζ
ζ∑=Γ aeqset (1.3)
18
Biểu diễn bất khả quy toàn phần của tinh thể Γcryst:
Γcryst = Γeq set1 + Γeq set2 +.. (1.4)
Γcryst có chứa các dao động âm học cần loại bỏ: Γcrystvib = Γcryst − Γacoust (1.5)
Cuối cùng, tiến trình này nếu tính cho tinh thể phân tử cần một hiệu chỉnh nhỏ
để thêm vào các dao động và chuyển động đu đưa (vibration) bên trong phân tử.
Γmol crystvib = Γcryst vib + Γmol vib + Γlib − Γacoust (1.6)
1.5.2. Tính biểu diễn bất khả quy của tinh thể α − Al2O3
Áp dụng phương pháp tính toán về
việc khảo sát dao động của tinh thể ta có
các thông tin sau của tinh thể α − Al2O3:
Xác định các thông tin ban đầu: R3c
− D3d6, ZB = 2
Nhóm vị trí: Al − C3 ; n = 2.2 = 4
O − C2 ; n = 3.2 = 6
Dùng bảng tương quan xác định biểu diễn bất khả qui cho mỗi bộ.
Do chỉ có A và E chứa các tịnh tiến, chúng giống như dao động trong tinh thể,
nên sự tương quan liên hệ giữa các kiểu đó với các kiểu trong nhóm thương là rất
quan trọng.
Bảng 1.6 Sự tương quan dao động của các nguyên tử Al trong α − Al2O3
fγ = n. tγ
fγ tγ
C3 tương quan D3d _____aγ_____
Cζ aζ = aA + aE
4 1(Tz)
8 2(Tx,y)
8 = 2.2+2.2
A1g
A A2g
Eg
E A1u
A2u
Eu
1 1 = 1 + 0
1 1 = 1 + 0
2 2 = 0 + 2
1 1 = 1 + 0
1 1 = 1 + 0
2 2 = 0 + 2
Bảng 1.5 Bảng tương quan của nhóm D3d
D3d Al − C3 O − C2
A1g A A
A2g A B
Eg E A+B
A1u A A
A2u A B
Eu E A+B
19
Bằng cách kết hợp kiểu vị trí có chứa các tịnh tiến vào nhóm thương qua cách
dùng bảng tương quan (bảng 1.5), chúng ta dễ dàng xác định được dao động mạng đó
trong kiểu của nhóm thương (bảng 1.6 và bảng 1.7) chỉ ra sự tương quan đó và xác
định kiểu dao động trong mạng tinh thể để từ đó ta có thể xác định được số dao động
IR và Raman của 32_ OAlα :
ΓO = 1A1g + 2A2g + 3Eg + 1A1u +2A2u + 3Eu
Tổng hợp : oxyAl
cryst Γ+Γ=Γ
Γcryst = 1A1g + 1A2g + 2Eg + 1A1u +1A2u + 2Eu + 1A1g + 2A2g + 3Eg + 1A1u
+2A2u + 3Eu
⇒ Γcryst = 2A1g + 3A2g + 2A1u + 3A2u + 5Eg + 5Eu
ΓAl = 1A1g + 1A2g + 2Eg + 1A1u +1A2u + 2Eu
Khi chúng ta chỉ xét các dao động ở tâm vùng Brillouin với k gần bằng 0; thì các
dao động âm học có tần số xấp xỉ bằng không và không có ý nghĩa vật lý gì. Do vậy
các dao động âm học được loại trừ khỏi biểu diễn tối giản theo công thức :
acousticryst
vib
cryst Γ−Γ=Γ
Với Γacoust = A2u + Eu
⇒ 32 OAlvibΓ = 2A1g(R) + 3A2g(0) + 2A1u(0) + 2A2u(IR) + 5Eg(R) +4Eu(IR) (1.7)
Bảng 1.7 Sự tương quan dao động của các nguyên tử O trong α − Al2O3
fγ = n. tγ
fγ tγ
C2 tương quan D3d _____aγ_____
Cζ aζ = aA + aE
6 1(Tz)
12 2(Tx,y)
A1g
A A2g
Eg
B A1u
A2u
Eu
1 1 = 1 + 0
1 2 = 0 + 2
2 3 = 1 + 2
1 1 = 1 + 0
1 2 = 0 + 2
2 3 = 1 + 2
20
Dùng bảng đặc biểu của nhóm thương để xác định các hoạt động IR và Raman.
Ta có kết quả hoạt động của 32OAl−α như sau:
Phổ Raman: 7 dao động cơ bản được phép là: 2A1g, 5Eg
Phổ Hồng ngoại: 6 dao động cơ bản được phép là: 2A2u, 4Eu.
______________________
21
2. CHƯƠNG 2: CÁC PHƯƠNG PHÁP TẠO MÀNG MỎNG
Vật liệu màng có thể là kim loại Ag, Al, Au, Cu, Cr, Ge,…các oxide điện môi
TiO2, TiO, SiO, SiO2, CaO, MgO, Al2O3,…các muối MgF2, NaAlF6, ThF4, ZnS,…
Về nguyên tắc, hầu hết các vật liệu cả đơn chất, hợp chất vô cơ và hữu cơ đều
có thể dùng làm nguyên liệu tạo màng, nhưng do mục tiêu ứng dụng và đặc điểm
công nghệ, một số vật liệu được dùng phổ biến hơn.
Cho đến nay, có rất nhiều phương pháp tạo màng dựa trên nhiều nguyên tắc kỹ
thuật khác nhau, theo [30] có thể tạm chia ra thành 03 nhóm phương pháp gồm:
Phương pháp hóa học: Ngưng tụ từ pha hơi hóa học, Ngưng tụ từ dung dịch.
Phương pháp vật lý: Bay hơi trực tiếp, Bay hơi phản ứng, Phún xạ dòng một
chiều, Phún xạ dòng xoay chiều cao tần, Phún xạ magnetron…
Phương pháp kết hợp lý hóa: Ngưng tụ kích hoạt, Bay hơi phản ứng,…
Tuy nhiên, sự phân chia này chỉ mang tính tương đối bởi vì trong các quá trình
của phương pháp vật lý vẫn ngầm chứa một số phản ứng hóa học phức tạp.
2.1. Phương pháp ngưng tụ từ dung dịch
Trong phương pháp CVD, pha hơi được tạo ra bằng phương pháp hóa học. Việc
phủ lớp màng mỏng được thực hiện nhờ quá trình lắng đọng các cụm nguyên tử, phân
tử hay ion thông qua các phản ứng hóa học [5].
Phương pháp CVD có những ưu điểm chính sau đây:
- Hệ thiết bị đơn giản. Tốc độ lắng đọng cao (đến 1μm/phút).
- Dễ khống chế hợp thức hóa học của hợp chất và dễ dàng pha tạp chất. Có khả
năng lắng đọng hợp kim nhiều thành phần.
- Có thể tạo màng cấu trúc hoàn thiện, độ sạch cao.
- Đế được xử ngay trước khi lắng đọng bằng quá trình ăn mòn hóa học.
- Có thể lắng đọng lên đế có cấu hình đa dạng, phức tạp.
Nhược điểm chính của phương pháp này là:
- Cơ chế phản ứng phức tạp.
- Đòi hỏi nhiệt độ đế cao hơn trong các phương pháp khác.
- Đế và các dụng cụ thiết bị có thể bị ăn mòn bởi các dòng hơi.
22
- Khó tạo hình linh kiện màng mỏng thông qua kỹ thuật mặt nạ.
Đặc trưng của phương pháp CVD được phân biệt bởi các phản ứng hóa học
trong quá trình lắng đọng.
2.1.1. Phương pháp Sol−gel
Trong phương pháp này, các hợp chất kim loại được hòa tan trong dung dịch
tiền chất (precursor) ở dạng keo lỏng, bổ sung dung môi thích hợp hoặc để dung dịch
sol lắng đọng trong các điều kiện nhiệt độ, pH và thời gian thành gel. Sau đó, gel
được phủ màng bằng các kỹ thuật coating và được xử lý tiếp để bảo đảm độ bền, độ
bám và các xử lý điều chỉnh pha.
Sử dụng phương pháp sol−gel, ta có thể chế tạo ra các hợp chất ở dạng khối, bột
siêu mịn, màng mỏng và sợi. Trong phương pháp này, hai loại phản ứng cơ bản là
phản ứng thuỷ phân và trùng hợp hoá ngưng tụ.
− Thủy phân: AB2 + 2HOH → AO + 2BH + HOH.
− Trùng hợp hóa ngưng tụ: xA → Ax
Tương tự, các nguyên tố khác như Ti, Al hoặc Zr….có thể được dùng. Như vậy
các gel tương ứng như TiO2, Al2O3 hoặc ZrO2 có thể được chế tạo từ các muối hữu cơ
kim loại alkoxit tetraethyle orthosilicate Ax(C2H5O)y, (TEOS). Nếu hai alkoxide được
dùng với ion kim loại là Ti và Ba, gel BaTiO3 có thể sẽ được hình thành. Về mặt lý
thuyết thì bất kỳ một thành phần tinh thể oxide hay đa tinh thể oxide nào cũng có thể
chế tạo ở dạng gel. Tuy nhiên, khi có hai hoặc nhiều các alkoxide trong dung dịch,
thường chúng không phản ứng để tạo thành gel lý tưởng như như mong đợi ở trên.
2.1.2. Các kỹ thuật phủ màng dạng gel
Thông thường các kỹ thuật được dùng là phủ nhúng chìm (dip−coating), phủ
quay spin−coating), phủ phun (spray−coating), phủ dòng lưu chất (flow−coating),
phủ mao dẫn (capillary−coating),...
2.2. Phương pháp phún xạ magnetron
Các phương pháp ngưng tụ vật liệu từ pha hơi vật lý có nhiều ưu điểm như tinh
khiết, phù hợp với một lớp rộng các đối tượng vật liệu. Hệ phún xạ magnetron sử
dụng nguyên lý ngưng tụ từ pha hơi vật lý kết hợp với tăng cường ion bắn phá
23
cathode bằng plasma.
2.2.1. Hệ phún xạ magnetron phẳng
Hệ gồm một cathode và một anode đặt trong buồng chân không, khí làm việc là
Ar áp suất thấp, đế được đặt ở anode, vật liệu tạo màng được đặt ở cathode (thường
gọi là bia). Các hạt vật liệu được bật ra từ bia do sự bắn phá của các ion Ar+ dưới tác
dụng của điện trường đặt vào. Vật liệu bị bứt ra khỏi bia, đi đến đế và ngưng tụ trên
bề mặt đế tạo thành màng. Hệ sử dụng một bẫy gồm một từ trường và điện trường
trực giao đặt ở cathode để giữ các electron trong miền không gian gần bề mặt cathode
như hình 2.1.
Hình 2.1 mô tả mặt cắt cathode của một hệ phún xạ hình trụ. Các nam châm
được thiết kế để các electron chuyển động theo quỹ đạo hình cycloid dọc theo một
miền hình vành khăn đồng tâm với hệ và nằm ở giữa các cực từ. Các electron này ion
hóa các nguyên tử Ar, ion Ar+ tạo thành sẽ được tăng tốc bởi điện trường đến
đập vào bề mặt bia làm bật ra các hạt vật liệu
đồng thời cũng phát ra các electron thứ cấp.
Tất cả các electron sinh ra hầu như bị
cầm giữ trong bẫy từ nên khả năng ion hóa
khí làm việc của hệ rất lớn (lớn hơn diode
phẳng cỡ 100 lần), do đó, hiệu suất phún xạ
cũng rất lớn. Tuy nhiên, phương pháp này có
một bất lợi là không dùng được với các vật
liệu từ.
2.2.2. Quá trình hình thành màng
trong phún xạ magnetron
2.2.2.1. Quá trình phún xạ
vật liệu từ bia
Dưới tác dụng của điện trường và từ
trường trực giao, các electron thu được động
năng ban đầu từ lớp vỏ plasma trên bề mặt
Hình 2.1 Hệ phún xạ magnetron
Hình 2.2 Sự oanh tạc của ion Ar+ và
phún xạ hạt vật liệu ở bề mặt bia[50].
24
cathode, chúng ion hóa khí làm việc (Ar).
Các ion dương này tăng tốc trong điện trường hướng về phía cathode và đập vào
bề mặt bia với năng lượng cao. Ở đó, xảy ra trao đổi năng lượng và động lượng, đồng
thời các phần tử của bề mặt bia xô đẩy lẫn nhau làm bứt ra các hạt bia như hình 2.2.
Trong trường hợp bia kim loại, 95% hạt bứt ra là nguyên tử trung hòa [50].
2.2.2.2. Quá trình lắng đọng vật liệu lên đế
Trong quá trình phún xạ magnetron, vật liệu màng từ pha hơi thường lắng đọng
từng nguyên tử liên tục tích lũy tạo thành màng. Sự tạo màng không phải là sự ghim
cắm các nguyên tử lên đế một cách ngẫu nhiên mà chịu tác động bởi các lực tương tác
liên nguyên tử, chuyển động nhiệt và các hiệu ứng bề mặt.
Hình 2.3 Sự lắng đọng vật liệu lên đế. Hình 2.4 Quan hệ giữa nhiệt độ đế, động
năng của ion và tốc độ lắng đọng.[30]
Quá trình hình thành màng trải qua nhiều bước. Đầu tiên hạt mầm đơn được tạo
ra trên đế, nếu thời gian di trú (xác định bởi năng lượng nguyên tử) trên bề mặt đủ lớn
nguyên tử có thể kết với các nguyên tử đã lắng đọng trước đó để tạo thành
“đảo”(island). Do năng lượng cần để tách một nguyên tử ra khỏi liên kết là rất lớn,
nên các đảo được hình thành ngày một lớn, mở rộng và che lấp nhau tạo thành màng.
Nếu các nguyên tử lắng đọng lên đế có nhiệt độ thấp, chúng sẽ không đủ động năng
để di chuyển để gặp các nguyên tử khác và đạt đến mức năng lượng thấp hơn. Vì vậy,
nó sẽ ở lại vị trí mà nó cắm vào và sẽ bị các nguyên tử đến sau che phủ (hình 2.3).
Quan hệ giữa nhiệt độ đế, động năng của ion và tốc độ lắng đọng phún xạ đã
25
được tổng kết theo nhiều mô hình mà thông dụng hơn cả là mô hình Thornton như
hình 2.4. Mô hình này biểu diễn quan hệ giữa hình thái màng, nhiệt độ lắng đọng và
áp suất phún xạ. Mô hình đã được Messier, Giri, and Roy tinh chỉnh vào năm 1984.
2.3. Phương pháp điện hóa
2.3.1. Giới thiệu
Một số vật liệu có thể tạo màng bằng phương pháp điện hóa. Điển hình là nhôm,
thiếc và titan [31]. Ngoài ra còn một số nguyên tố khác nhưng không nhiều.
Mặc dù một số màng điện hóa thực hiện trên đế ITO cũng có các tính chất quang
như các phương pháp khác, đa số màng loại này có các tính chất quang khá hạn chế
do thường được thực hiện trên đế kim loại. Do đó, các ứng dụng cơ bản là cảm biến,
cách điện, huỳnh quang và quan trọng hiện nay là dùng làm khuôn mẫu để ngưng tụ
hoặc lắng đọng vật liệu nano do màng loại này có các lỗ xốp khá đồng đều và kích
thước kiểm soát được.
2.3.2. Nguyên tắc tạo màng
Về nguyên tắc, việc tạo màng được thực hiện bằng dung dịch điện phân với các
điện cực kim loại theo qui trình sau [38] (hình 2.5):
Ở Anode: x Kim loại + yH2O = oxit Kim loại + z H+ + k e−
Ở Cathod: 2x H+ + 2x e− = xH2
Ngoài ra, trong dung dịch còn có sự tái hợp một phần:
oxit Kim loại + mH+ = Kim loại + nH2O
Trong đó x, y, z, m, k, n là các chỉ số nguyên tùy thuộc vào hóa trị của kim loại
tham gia.
Hinh 2.5 Sơ đồ nguyên lý tạo màng điện hóa
[38]
Hinh 2.6 Sự tạo thành lớp oxit xốp trên đế
kim loại. [38]
x Kloại + yH2O = oxit Kloại + z H+ + k e−
2x H+ + 2x e− = xH2
26
Dung dich điện hóa có thể được dùng là sulfuric acid, oxalic acid, chromic acid,
phosphoric acid và một số acid đặc biệt khác. Màng tạo thành có thể có dạng các
giếng xốp như hình 2.6 trong một số điều kiện nhất định.
2.3.3. Tạo màng ôxit nhôm xốp trên đế nhôm bằng phương pháp điện hóa
Theo đà phát triển của công nghệ vật liệu nano, ôxit nhôm xốp ngày càng được
chú trọng bởi vì nó có thể dùng làm khuôn mẫu rất tốt cho cấu trúc vật liệu nano được
chế tạo [38]. Về mặt này, có thể đề cập đến nhóm tác giả Jaeyoung Lee và các đồng
sự (2005) [32] đã công bố tạo ra sợi nano TiO2 trên nền ôxit nhôm xốp điện hóa và
ứng dụng nghiên cứu điện dung của sợi nano TiO2 vừa tạo được.
Hình thái của các lỗ xốp có thể được hình dung như dạng tổ ong dược sắp xếp
thành ma trận các ô trống như những chiếc ống đặt kề nhau theo các đỉnh của hình lục
giác và vuông góc với đế như hình 2.7.
Màng có các ưu điểm chính sau:
- Dễ dàng chế tạo và tự các lỗ hình thành, sắp xếp trên một đế nhôm.
- Độ đồng đều cao và kích thước lỗ kiểm soát được bằng điều kiện điện hóa.
- Có thể lắng đọng được rất nhiều loại vật liệu nano lên màng.
O. Jessensky Appl. Phys. Lett.,
1998, [48], và W.Y. Zhou cùng các
cộng sự Chinese Physics, 2001, [38], đã
công bố một cấu trúc sắp xếp với dạng
hầu như hình tổ ong hoàn toàn trên một
diện tích đế nền khá lớn thực hiện bằng
các điều kiện điện hóa nhất định trong
dung dịch oxalic acid.
Đó là cố định điện áp điện hóa và
tiến hành ở nhiệt độ 00C trong 10 giờ. Tuy nhiên có thể đạt được cấu trúc tổ ong ấy
với nhiệt độ cao hơn và thời gian tiến hành ngắn hơn vẫn trong dung dịch oxalic acid.
Nhôm lá (99.999%, 20×30×0.3mm) được nâng nhiệt lên 5000C trong 4 giờ để
làm giảm ứng suất dư và tạo điều kiện cho việc hình thành độ xốp đồng đều hơn trên
diện tích rộng. Theo nhóm tác giả Kun HOU và các cộng sự (2002) [38], quá trình
Hình 2.7 Mô hình của ôxit nhôm xốp lý
tưởng [38]
27
điện hóa được chia làm 2 bước. Bước 1 được tiến hành với điện áp cố định 40V trong
dung dịch 0.3 mol/L oxalic acid, nhiệt độ 200C. Sau khi tiến hành trong 40 phút, lớp
ôxit nhôm được ăn mòn trong dung dịch phosphoric acid (6%) và chromic acid
(1.8wt%) ở 650C trong 10 – 20 phút. Tiếp theo là điện hóa lần thứ hai trong dung dịch
0.3 mol/L oxalic acid trong 2 giờ. Sau đó, mẫu được ngâm trong phosphoric acid ở
500C để mở rộng các lỗ xốp.
2.4. Một số tính chất màng mỏng đã được ứng dụng
2.4.1. Ứng dụng sự truyền quang
2.4.1.1. Hiệu ứng điện sắc
Một số hợp chất vô cơ ở dạng lớp mỏng có thể chịu sự đan xen của các ion
alkali (Li+, Na+,...), các nguyên tử và phân tử khác. Chúng có thể thay đổi độ truyền
quang dưới tác dụng của điện trường trong dung môi thích hợp.
Vanadium oxide trong dung dịch khô (xerogel) là một trong các hợp chất có tính
điện sắc. Để xác định hiệu ứng điện sắc, dung dịch điện phân được dùng là 1M
LiClO4 hòa tan trong propylene carbonate (PC) để tạo ra ion Li+. Chúng được tiêm
vào bên trong màng bằng điện trường có chiều và điện áp thích hợp. Tiến hành đo
dòng, áp của bình điện phân song song với đo phổ truyền qua của màng V2O5 cho
thấy khi tiêm ion vào, độ truyền quang của màng giảm dần và ngược lại.
2.4.1.2. Hiệu ứng khí sắc và nhiệt sắc
Tương tự như trên, các thay đổi độ truyền quang khi màng bị tác động của các
chất khí hoặc sự thay đổi nhiệt độ cũng được nghiên cứu và được gọi là hiệu ứng khí
sắc, nhiệt sắc. Hiệu ứng khí sắc có triển vọng dùng cho các cảm biến khí độc, ô nhiễm
môi trường. Ứng viên hàng đầu của hiện tượng này là màng WO3. Hiệu ứng nhiệt sắc
có triển vọng dùng cho các cảm biến nhiệt độ chính xác cao và trong môi trường nhiệt
độ cao, các vật liệu tiêu biểu như AgI, Ag2HgI4, HgI, HgI2, SrTiO3,….
2.4.2. Ứng dụng tính dẫn điện
Đa số màng trong suốt đều cách điện hoặc dẫn điện rất kém nên còn được gọi
là màng điện môi, tuy nhiên cá biệt cũng có một vài loại màng dẫn điện, hai màng
đặc trưng là màng cách điện siêu cao Al2O3 và màng dẫn điện trong suốt ITO.
28
2.4.2.1. Màng cách điện [42]
Các ứng dụng kỹ thuật hiện nay phụ thuộc rất lớn vào công nghệ vật liệu mới và
các quá trình tạo màng, đặc biệt các dụng cụ dựa trên vật liệu silicon cần các hợp chất
cách điện rất cao cho các vi mạch và các tụ điện tích hợp trong đó.
Al2O3 là hợp chất thỏa mãn yêu cầu nêu trên. Màng Al2O3 có tính cách điện siêu
cao, bám dính tốt, ổn định nhiệt và hóa học. Nó được dùng làm lớp cách điện, rào
ngăn ion và lớp phủ bảo vệ thay thế vật liệu SiO2 trước đây.
2.4.2.2. Màng dẫn điện trong suốt (ITO) [61]
Màng Indium tin oxide (ITO) thường được chế tạo bằng phương pháp phún xạ
magnetron RF dùng bia ITO dạng rắn đã được sứ hóa bằng thiêu kết nhiệt. Màng loại
này trong suốt nhưng dẫn điện thường được dùng làm điện cực trong suốt cho các
dụng cụ hiển thị, trong các gương nóng năng lượng mặt trời và cửa sổ chuyển tiếp
n−p trong pin mặt trời. Tuy nhiên, loại màng này rất nhạy cảm với nhiệt độ và các
điều kiện hóa học của môi trường nên màng này thường được phủ kết hợp với một số
màng khác để bảo vệ.
2.4.3. Màng đa lớp và ứng dụng [46]
Màng mỏng được chế tạo ở dạng đa lớp nhằm mục đích kết hợp các tính chất
quang điện của chúng (thí dụ màng ITO được kết hợp với các màng điện sắc) hoặc
tạo ra các hiệu ứng tổng hợp như chống phản xạ hoặc lọc dãy tần ánh sáng.
Bảng 2.1 Thứ tự và độ dày của một màng chống phản xạ đa lớp được thiết kế [46]
Cấu tạo Vật liệu Chiết suất (n) Độ dày (μm)
Một lớp Cryolite 1.35 0.0893
Cryolite 1.35 0.0893
Hai lớp
Al2O3 1.62 0.1488
Cryolite 1.35 0.0944
Al2O3 1.62 0.0787 Ba lớp
Cryolite 1.35 0.1889
29
Màng đa lớp gồm hai hay nhiều lớp vật liệu quang khác nhau có thể cho ta tính
chất quang chống phản xạ, truyền qua chọn lọc,… nếu chúng được phân bố theo một
thứ tự nhất định với bề dày và chiết suất của mỗi lớp xác định.
Về tính chất này, các nhà khoa học trên thế giới và ở trường ĐH KHTN, ĐHQG
Tp HCM đã triển khai rất nhiều chương trình tính toán cho phép dự đoán kích thước
và thành phần của màng để thực hiện một màng chức năng cho trước. Sau đó màng
được thực nghiệm chế tạo và so sánh hoàn thiện.
Màng chống phản xạ được chế tạo đa lớp, có đường cong chống phản xạ ở nhiều
bước sóng và có thể mở rộng thành một dãy bước sóng tính trước. Bảng 2.1 cho thấy
một màng chống phản xạ gồm 2 và 3 lớp sử dụng Cryolite (Na3AlF6) và Al2O3 cùng
với đường cong phản xạ lý thuyết và thực nghiệm tương ứng (hình 2.8).
Hình 2.8 Đường cong phản xạ màng hai lớp (trái) và ba lớp (phải) theo thiết kế ở bảng 2.1
2.4.4. Màng mỏng Al2O3 ứng dụng làm cảm biến ẩm độ
Cảm biến ẩm điện dung dùng Al2O3 là 1 màng Al2O3 có khả năng hấp thụ phân
tử nước của không khí, thay đổi hằng số điện môi ε của lớp Al2O3 do đó làm thay đổi
điện dung của tụ điện dùng lớp Al2O3 làm điện môi. Thực nghiệm cho thấy, sự thay
đổi điện dung là hàm tuyến tính của độ ẩm với 1 hệ số phụ thuộc ít vào nhiệt độ. Cụ
thể là điện dung thay đổi trong khoảng 0.537 nF đến 2.073 nF theo độ ẩm tương đối
từ 0 − 90% và điện trở giảm từ 153 xuống 93kΩ theo độ ẩm tương đối từ 20 − 87%.
Ẩm kế cho phép đo nhiệt độ hóa sương Td trong phạm vi từ –80oC đến 70oC.
_______________________
30
3. CHƯƠNG 3: MÔ PHỎNG TRONG VẬT LÝ
3.1. Tổng quan
Mô phỏng là ngành khoa học ra đời đã lâu, ngành khoa học này được phổ biến
rộng rãi và phát triển trong nhiều lĩnh vực khoa học nhằm giải quyết các vấn đề
không thể giải quyết được bằng phương pháp giải tích hoặc các phương pháp khác,
chẳng hạn như lĩnh vực các chất lỏng đậm đặc, chất rắn vô định hình,…
Nhiều hiện tượng, quá trình được mô hình hoá và tính toán với các phát sinh
ngẫu nhiên nhằm dự đoán trạng thái của chúng trong một điều kiện cụ thể.
Riêng trong vật lý, một trong các đối tượng của mô phỏng là hệ nhiều hạt. Trước
đây, hoạt động của các hạt có thể mô tả bằng hệ phương trình Newton nhưng rõ ràng
là không thể giải một số lượng lớn phương trình này. Nhờ phương pháp mô phỏng,
người ta đã có thể tiếp cận được hệ bằng các mô hình, mô phỏng và kiểm chứng bằng
các đại lượng vĩ mô như kết quả tổng thể hoạt động và tương tác của các hạt trong hệ.
Mô phỏng còn cung cấp một phương tiện hữu hiệu để kiểm tra các giả thuyết
khoa học được gọi là thực nghiệm trên máy tính. Các giả thuyết chỉ có thể bắt đầu có
ý nghĩa sau khi đã được kiểm chứng bằng mô phỏng.
Hiện nay, mô phỏng trở thành một công cụ hết sức hữu hiệu trong nhiều lĩnh
vực và góp phần hình thành nên nhiều phân ngành khoa học mới như Vật lý tính toán,
Khoa học vật liệu tính toán, Sinh học tính toán,…nhiều tạp chí chuyên ngành mô
phỏng như J. Computational Physics, J. Computational Materials Science, … Hội
nghị khoa học quốc tế về mô phỏng International Conference on Computational
Physics được tổ chức luân phiên vài năm một lần.
3.2. Cơ sở của mô phỏng
Phương tiện để thực hiện mô phỏng là máy tính. Đối tượng là các quy trình, các
quá trình trong vật lý hoặc các lĩnh vực khác. Chúng được mô hình hoá theo các giả
thiết dưới dạng các hệ thức toán học hoặc logic. Các hệ thức này được tính toán bằng
các thuật toán mô phỏng và kết quả mô phỏng sẽ được so sánh với kết quả thực
nghiệm. Những sai lệch giữa chúng được ghi nhận để kiểm tra lại mô hình cũng như
phương thức tính toán mô phỏng nhằm điều chỉnh lại cho phù hợp. Chu trình được
31
thực hiện nhiều lần để đạt được một sự phù hợp thực nghiệm nhất định hoặc một mức
độ phù hợp tốt nhất. Thông tin về kết quả thu được còn được kiểm tra bằng cách so
sánh với các kết quả thu được từ các phương pháp khác. Cơ sở của quá trình mô
phỏng có thể trình bày trong hình 3.1.
Hình 3.1 Sơ đồ chung của một quá trình mô phỏng
3.3. Hệ thống – mô hình – giải pháp
3.3.1. Hệ thống – mô hình
Hệ thống là tập hợp các thực thể vật chất như một cộng đồng, một tập hợp vi
hạt, một nhóm máy móc, … chúng vận động và giữa chúng có sự tương tác lẫn nhau
theo những quan hệ riêng lẻ xác định nhưng dẫn tới trạng thái hành vi tập thể ổn định
tuân theo một logic, một qui luật nào đó.
Hình 3.2 Sơ đồ hệ thống các phương pháp nghiên cứu [6]
MÔ HÌNH THỰC NGHIỆM
MÔ PHỎNG
KIỂM TRA
QUI TRÌNH
QUÁ TRÌNH
THÔNG TIN VỀ
ĐỐI TƯỢNG
32
Hơn nữa, điều này sẽ được thể hiện trên sự phù hợp của các kết quả mô phỏng với kết
quả thực nghiệm. Mô hình toán học có ưu điểm là đơn giản, rẻ tiền. Bất lợi là độ tin
cậy phụ thuộc nhiều vào khả năng mô tả hệ thống của mô hình.
Trạng thái của một hệ thống là tập hợp các biến cần thiết để diễn tả hệ thống vào
một thời điểm, một tình trạng nào đó. Hệ thống có thể là gián đoạn hoặc liên tục hoặc
có cả hai tính chất trên nên sự phân chia này chỉ có tính tương đối.
Để nghiên cứu hệ thống, có thể áp dụng một số cách được minh họa bởi hình
3.2. Trong đó hệ thống được biểu diễn bởi mô hình vật lý hoặc toán học.
Mô hình vật lý là mô hình gồm các thực thể vật lý của hệ thống. Tuy nhiên,
nghiên cứu các mô hình như thế thường rất đắt tiền và mất nhiều công sức.
Mô hình toán học là mô tả toán học của hệ thống. Trong đó, mỗi phần tử của hệ
thống đều có mặt dưới dạng một thực thể toán học có quan hệ với nhau.
Các quan hệ giữa chúng phản ánh chính xác hệ thống đến mức nào là tùy theo
khả năng của người thực hiện mô hình và được gọi là độ tin cậy của mô hình.
3.3.2. Giải pháp
Để giải quyết các vấn đề của mô hình, người ta có hai phương pháp là phương
pháp giải tích hoặc mô phỏng.
3.3.2.1. Phương pháp giải tích
Trong trường hợp mô hình đơn giản và các phép toán giải tích đủ để giải quyết,
người ta chọn phương pháp giải tích. Phương pháp này cho kết quả chính xác bằng
biểu thức toán học thể hiện mối tương quan giữa các biến số, các đại lượng mô tả hệ
Hình 3.3 Sơ đồ chung của một quá trinh mô phỏng
• TẬP HỢP
BIẾN SỐ ĐẦU
VÀO
• CÁC ĐIỀU
KIỆN GIỚI
HẠN
CHƯƠNG
TRÌNH MÔ
PHỎNG
• TẬP HỢP
BIẾN SỐ ĐẦU
RA
• CÁC THÔNG
TIN HỆ QUẢ
CÁC PHƯƠNG
PHÁP MÔ PHỎNG
33
thống. Một số lời giải giải tích khá phức tạp trước đây, nhưng nay, nhờ sự phát triển
của khoa học tính toán và máy tính, cũng đã được giải quyết.
3.3.2.2. Phương pháp mô phỏng
Mô phỏng là xử lý mô hình bằng số học trên máy tính trên cơ sở tập hợp các
dữ liệu đầu vào và ghi nhận tập hợp kết quả đầu ra. Quá trình mô phỏng có thể phân
thành các phần như hình 3.3.
Trong phương pháp mô phỏng, các biến số đầu vào của các phần tử của hệ thống
được tác động có tính đến các yếu tố ràng buộc bằng các phương pháp, kỹ thuật trong
một chương trình máy tính. Chương trình này cho kết quả là tập hợp các biến đầu ra
phản ánh hoạt động của hệ thống và các thông tin hệ quả. Có 03 loại mô hình mô
phỏng:
Mô hình mô phỏng tĩnh học hoặc động học: mô hình mô phỏng tĩnh biểu diễn
các hệ trong trạng thái không phụ thuộc thời gian, ngược lại là mô hình động học.
Mô hình mô phỏng tất định hoặc ngẫu nhiên: mô hình mô phỏng được gọi là tất
định nếu nó không chứa một yếu tố ngẫu nhiên nào, ngược lại ta có mô hình ngẫu
nhiên.
Mô hình mô phỏng rời rạc hoặc liên tục: Sự rời rạc và liên tục của mô hình liên
quan đến tính chất này của hệ thống và mang tính tương đối. Với cùng một hệ thống,
tùy theo đối tượng, mục tiêu nghiên cứu trên hệ thống mà mô hình được xây dựng có
thể rời rạc hoặc liên tục.
3.4. Ưu khuyết điểm của phương pháp mô phỏng
Ưu điểm:
• Là phương pháp duy nhất đối với một số hệ thống phức tạp mà không thể giải
quyết bằng giải tích.
• Cho phép dự đoán các biểu hiện của hệ thống trong nhiều điều kiện hoạt động
khác nhau. Nhờ đó, có thể dùng để bảo quản hệ thực tốt hơn mà không phải thử
nghiệm với các hoạt động vượt quá giới hạn.
• Cho phép lựa chọn các thiết kế hệ thống khác nhau.
34
• Cho phép thay thế nghiên cứu các diễn biến trong thời gian thực dài bằng diễn
biến trong thời gian nén.
Hạn chế:
• Cần nhiều hoạt động thử nghiệm của mô hình.
• Phụ thuộc rất lớn vào độ tin cậy của mô hình.
3.5. Một số phương pháp mô phỏng [6]
3.5.1. Phương pháp Monte Carlo
Phương pháp này dựa trên các quá trình ngẫu nhiên. Một tập hợp rất lớn các đơn
thể có hành vi ngẫu nhiên lại có biểu hiện trạng thái tổng hợp rất ổn định và xác định.
Tương tự, một tiến trình dài được xem như bao gồm các tiến trình phân đoạn ngẫu
nhiên ngắn thỏa mãn một số điều kiện đặc trưng của mô hình. Chẳng hạn, trong quá
trình phún xạ magnetron, các hạt vật liệu bứt ra từ bia có năng lượng và hướng
chuyển động ban đầu ngẫu nhiên tuân theo các phân bố góc và năng lượng xác định,
kế tiếp chúng chuyển động về phía đế và va chạm với các phần tử môi trường. Quá
trình này của một hạt vật chất từ bia đến đế được xem như gồm một chuỗi quãng
đường tự do trung bình có độ dài ngẫu nhiên thỏa mãn điều kiện phân bố vận tốc và
góc. Từ đó, cho phép chúng ta ước lượng được các tham số vĩ mô của mô hình bằng
cách tổng hợp hành vi ngẫu nhiên của các đơn thể. Phần 2 trình bày chi tiết việc triển
khai phương pháp này để mô phỏng hiện tượng phún xạ magnetron.
3.5.2. Phương pháp động lực học phân tử
Đây là phương pháp rất giống với thí nghiệm thực và thường được dùng cho hệ
nhiều hạt tuân theo các định luật cơ học cổ điển. Các bước tiến hành bao gồm: chuẩn
bị mẫu đo là hệ nhiều hạt, xây dựng mô hình, thiết lập các phương trình Newton cho
mỗi hạt và giải chúng liên tục cho đến khi hệ hạt đạt trạng thái ổn định. Sau đó, tiến
hành đo các đại lượng cần thiết.
Thí dụ: mô tả một hệ nhiều hạt N qua động năng trung bình cho một bậc tự do
và đo nhiệt độ T: = kBT trong đó đại lượng vi là vận tốc có giá trị bất định
trong một khoảng xác định.
35
Nhiệt độ tức thời được tính ∑
=
=
N
i fB
ii
Nk
)t(vm)t(T
1
2
Nf = 3N−3 là số bậc tự do. T(t) được tính nhiều lần và lấy giá trị trung bình.
Ngoài ra, còn một số phương pháp khác như phương pháp Lai Monte − Carlo,
phương pháp Hồi phục tĩnh, phương pháp Monte − Carlo đảo [6], …
3.6. Các kỹ thuật mô phỏng
Khi thực hiện bài toán mô phỏng, người ta có thể áp dụng một số kỹ thuật phù
hợp với mỗi lớp bài toán cụ thể nhằm tăng nhanh quá trình tính toán và tiếp cận với
lời giải đúng một cách chính xác hơn. Một số kỹ thuật thường được dùng:
− Giải tích số các quá trình ngẫu nhiên: được dùng khi mô hình cần một số rất
lớn các giá trị ngẫu nhiên. Các giá trị này độc lập với nhau nhưng tuân theo một qui
luật là đặc trưng của quá trình cần xác định. Qui luật này được kết xuất bằng các thuật
toán thống kê và xấp xỉ.
− Kỹ thuật Vét cạn: (Squared Scan) được dùng khi mô hình cần thực hiện các
phép thử và loại sai trên một số lượng lớn nhưng hữu hạn các tập hợp các giá trị
(trạng thái) khả dĩ.
− Kỹ thuật Di truyền (Genetic): được dùng khi mô hình cần tìm tập hợp các giá
trị ngẫu nhiên có tính kế thừa lẫn nhau và quan hệ với nhau bởi một hàm mục tiêu.
Một thí dụ tiêu biểu là bài toán tính toán màng đa lớp chống phản xạ. Tập hợp
nghiệm tốt là tập nghiệm có độ tiệm cận hàm mục tiêu cao [7].
Ngoài ra còn nhiều kỹ thuật khác.
3.7. Một số mô hình mô phỏng trong vật lý màng mỏng
3.7.1. Mô phỏng quá trình lắng đọng trong kỹ thuật PVD [26]
3.7.1.1. Giới thiệu
Kỹ thuật PVD được áp dụng rộng rãi trong các lĩnh vực công nghệ hiện đại do
khả năng thực hiện phủ màng bằng nhiều vật liệu khác nhau. Mặc dù hiện tượng và
các hiệu ứng riêng của phún xạ đã được biết đến rất nhiều, tuy nhiên lý thuyết mô tả
tiến trình này vẫn chưa được hoàn thiện. Cho đến nay, sự phát triển của việc ứng
36
dụng màng và việc tối ưu hoá các tham số của tiến trình tạo màng phụ thuộc chủ yếu
vào kinh nghiệm và thực nghiệm.
Trong kỹ thuật PVD, nhiều chuyển động ngẫu nhiên của các hạt xảy ra đồng
thời. Do đó, không thể hoặc rất khó mô tả tiến trình bằng một vài công thức toán học.
Nhưng với mô phỏng bằng máy tính, có thể nghiên cứu mối quan hệ giữa các tính
chất của màng và các điều kiện thực nghiệm theo phương pháp Monte−Carlo.
Phần này trình bày một mô hình dùng phương pháp Monte−Carlo cho phún xạ
MSIP (magnetron sputter ion plating). Phương pháp này phù hợp với việc mô hình
hoá tiến trình bằng các định luật cơ bản của vật lý.
3.7.1.2. Mô hình toán học và cơ sở vật lý
Nguyên lý của quá trình
Năng lượng cao được truyền cho các electron trong điện trường giữa anode và
cathode, ion hoá các nguyên tử khí trơ trung hòa. Các ion mang điện tích dương được
gia tốc về phía cathode trong điện trường và va chạm vào bia với năng lượng cao, ở
đó có sự trao đổi năng lượng, phóng thích các phân tử và nguyên tử từ bề mặt bia.
Trong trường hợp bia kim loại 95% hạt phóng ra là nguyên tử trung hòa. Các hạt
được phóng thích có năng lượng và góc phún xạ khác nhau và tuân theo những phân
bố xác định.
Chuyển động của hạt từ bia đến đế
Trong phún xạ MSIP các phân bố năng lượng và góc của các hạt được đặc trưng
không chỉ bởi điện áp phún xạ V và năng lượng liên kết (binding) Eb của hạt trong vật
liệu khối mà còn bởi đặc trưng hình học của miền bị ăn mòn trên bia.
Một hạt được phóng ra từ bia đi qua đọan đường λj và va chạm với một phân tử
khí gas. Khoảng cách này được gọi là quãng đường tự do tức thời. Va chạm làm thay
đổi năng lượng và hướng của hạt chuyển động và nó tiếp tục bay tới cho đến khi gặp
một va chạm tiếp theo (hình 3.4). Độ dài mỗi quãng đường tự do tức thời là ngẫu
nhiên và được đặc trưng bởi quãng đường tự do trung bình λp và một số ngẫu nhiên
ε1.
λj = − λp ln(ε1) 0 < ε1 ≤ 1 (3.1)
37
Trong đó λp được tính theo: m
M
T
T
RRn
p
g
pgg
p
++= 1)(.1 2πλ (3.2)
Trong đó R là đường kính nguyên tử, n là
mật độ nguyên tử, T là nhiệt độ, M là khối
lượng nguyên tử của hạt phún xạ và m là khối
lượng nguyên tử của hạt phân tử khí gas, chỉ số
g ký hiệu cho khí gas và p là ký hiệu cho hạt
phún xạ.
Trong hình 3.4 và 3.5, O là vị trí bắt đầu,
θ0 là góc phún xạ của hạt. H và B là bề dày và
bề rộng của miền ăn mòn. RT là bán kính bia, θ
là góc tới của hạt trên đế, D là khoảng cách bia
đế. Trước khi đến được đế, hạt sẽ trải qua một
chuỗi các biến cố ngẫu nhiên. Các trạng thái ngẫu nhiên có thể được mô tả bằng cách
sử dụng số ngẫu nhiên εi (i=1,2,3,..)
Nếu Θ là góc giữa đường nối tâm của hai hạt tại thời điểm va chạm và hướng
của hạt từ bia trước khi va chạm, độ biến thiên góc hướng bay δ và tỉ số năng lượng
bay γ của hạt phún xạ được tính bởi:
⎟⎟⎠
⎞
⎜⎜⎝
⎛
Θ−+
Θ−=
)2cos(.
)2sin(.arctan π
πδ
mM
m (3.3)
2
2222
)(
sin)(cos.)(
mM
mMmM
E
E
pre
post
+
Θ++Θ−==γ (3.4)
Trong việc mô phỏng tòan tiến trình, quỹ đạo của một hạt sẽ được theo dõi cho
đến khi hoặc nó thoát khỏi miền không gian phún xạ hoặc bị giảm nhiệt độ (năng
lượng không còn lớn hơn năng lượng hạt khí gas). Nếu hạt đạt đến bề mặt đế, vị trí
rơi, năng lượng và góc tới sẽ được ghi nhận như kết quả mô phỏng.
3.7.1.3. Thủ thuật mô phỏng
Tại điểm bắt đầu, các biến được khởi tạo gồm: sự phân bố năng lượng và góc
của các hạt rời khỏi bia và các điều kiện ngưng tụ. Vị trí khởi phát cúa hạt bị phún xạ
Hình 3.4 Mô hình toán học cho
mô phỏng sự va chạm.
38
được phân bố ngẫu nhiên trên miền ăn mòn của bia (phần lõm trên hình 3.5). Sự mô
phỏng dựa trên các giả thiết sau:
Hình 3.5 Mô hình hình học của miền không gian phún xạ.
• Va chạm chỉ xảy ra giữa hạt vật liệu phún xạ và các hạt khí gas.
• Các va chạm là đàn hồi sự mất mát năng lượng của các hạt vật liệu phún xạ
chỉ xảy ra khi có va chạm giữa các hạt phún xạ.
• Khoảng đường tự do tức thời, khoảng cách giữa hai va chạm, là đoạn thẳng.
Khoảng đường tự do trung bình được tính toán theo năng lượng hạt từ đó tính
được khoảng đường tự do tức thời. Trước khi đạt đến đế, mỗi hạt phải trải qua một
chuỗi các va chạm với các nguyên tử khí gas. Tất cả các biến cố va chạm của mỗi hạt
đều được ghi nhận cho đến khi hạt vật liệu đạt đến đế hoặc thoát ra khỏi không gian
phún xạ hay giảm nhiệt độ (năng lượng không đáng kể so với năng lượng phân tử khí
gas).
Kết quả của chương trình tính là các phân bố góc và năng lượng của các hạt tới
được đế, sự phân bố độ dày lớp phủ trên đế.
3.7.1.4. Kết quả mô phỏng [26]
Quá trình phún xạ thu được trong các điều kiện sau:
Đường kính bia: 75mm Bề rộng miền ăn mòn: 20mm
Bề dày miền ăn mòn: 4mm Công suất: 300W
Dòng phún xạ: 1A Áp suất khí gas: 1Pa
39
Để so sánh được với các kết quả thực nghiệm, tất cả các tính toán mô phỏng
cũng được thực hiện trong các điều kiện nêu trên.
Mô phỏng quỹ đạo của các hạt Ti dưới các áp suất Argon khác nhau. Ảnh hưởng
của áp suất khí thể hiện rõ rệt. Trong trường hợp áp suất thấp hơn, hầu hết các hạt có
quỹ đạo thẳng trong khi áp suất cao mỗi hạt phải trải qua nhiều va chạm trước khi đến
được đế. Điều này cũng cho thấy sự phân bố năng lượng và góc tới của hạt khi đập
vào đế phụ thuộc nhạy cảm vào áp suất khí làm việc.
Các mối quan hệ giữa các phân bố năng lượng và góc tới của các hạt với các
tham số hình học của miền không gian phún xạ như miền ăn mòn trên bia và khoảng
cách bia đế, cũng có thể được nghiên cứu bằng mô phỏng. Hình (3.6) và (3.7) cho
thấy kết quả đối với các hạt đến được đế, trong đó USP là điện áp phún xạ.
Hình 3.6 (a) phân bố số hạt Ti phún xạ đến
đế theo năng lượng
Hình 3.6 (b) phân bố số hạt Ti phún xạ
theo góc tới khi đến đế
Hình 3.7 (a) phân bố số hạt Al phún xạ đến
đế theo năng lượng.
Hình 3.7 (b) phân bố số hạt Al phún xạ
theo góc tới khi đến đế.
Một điểm có thể thấy được từ hình (4.8 và 4.9) các phân bố góc tới của các loại
bia là khác nhau và ít bị ảnh hưởng bởi các tham số hình học. Độ chênh lệch của các
40
phân bố năng lượng tới không thể được biểu diễn bởi độ lớn của phần trăm eUSP.
Các hạt tới đế bị khuếch tán theo nhiều kiểu khác nhau trên bề mặt đế. Do đó, có
một kết quả quan trọng của mô phỏng là sự phân bố bề dày màng và so sánh phù hợp
tốt với thực nghiệm.
3.7.2. Mô phỏng sự thay đổi cấu trúc khi nung Al2O3 vô định hình
3.7.2.1. Giới thiệu
Gần đây, những kết quả nghiên cứu về các loại ôxít không những cung cấp
những hiểu biết về các tính chất hóa học, tính chất vật lý mà còn có những công trình
khảo sát cho kết quả xác thực về thế năng tương tác nội phân tử. Điều này mang ý
nghĩa quan trọng trong việc tìm hiểu một cách tổng quan về loại vật liệu này dựa trên
các mô hình phân tử. Bằng phương pháp mô phỏng nhóm tác giả Nguyễn Hoàng
Hưng và các cộng sự, 2006 [8], đã tiến hành khảo sát sự chuyển đổi cấu trúc trong hệ
Al2O3 vô định hình theo nhiệt độ và áp suất.
Nhóm tác giả tiến hành nung mô hình Al2O3 vô định hình ở nhiệt độ ban đầu là
0K đã được nén ở mật độ 5,00 g/cm3 lên đến nhiệt độ sau cùng là 1820K.
Trong phần khảo sát trước đây, nhóm đã tiến hành khảo sát cấu trúc của Al2O3
vô định hình khi nén ở các mật độ khác nhau, tính toán đã cho thấy trong trạng thái
vô định hình ở mật độ 5,00g/cm3, Al2O3 có cấu trúc dạng lục giác chiếm ưu thế. Kết
quả nhận được từ quá trình tính toán phân bố số phối trí và phân bố góc cho thấy có
sự chuyển đổi pha cấu trúc từ dạng lục giác sang dạng tứ diện khi nhiệt độ đạt đến
một giá trị nhất định. Dựa trên việc phân tích sự phụ thuộc của enthalpy, mật độ vào
nhiệt độ, và dựa trên việc phân tích cấu trúc nhóm tác giả này đã xác định được nhiệt
độ ở đó cấu trúc Al2O3 trở lại trạng thái dạng tứ diện gần với trạng thái ban đầu ở mật
độ 2,84g/cm3.
3.7.2.2. Phương pháp tính toán [8]
Theo kết quả thực nghiệm và mô phỏng, trong các hệ ôxít tồn tại các dạng liên
kết cơ bản như sau: liên kết ion, liên kết cộng hóa trị, liên kết Van der Waals. Liên kết
41
ion thể hiện qua tương tác xa là tương tác Coulomb, các liên kết còn lại thể hiện qua
tương tác gần. Chính vì vậy, thế tương tác giữa các hạt trong ôxít có dạng tổng quát
như sau: )()( r
r
qq
rU ij
ji
ij ϕ+= (3.5)
Số hạng đầu trong hệ thức (3.5) là tương tác Coulomb với qi và qj lần lượt là
điện tích các ion trong hệ oxít. Số hạng thứ hai là thể hiện tương tác gần trong oxít.
Với hệ Al2O3, chúng tôi sử dụng thế năng tương tác cặp Born-Mayer với điện tích của
các ion Al3+ và O2− tương ứng trong hệ là qAl = +3 và qO = −2, thành phần thể hiện
tương tác gần có dạng: ⎟⎟⎠
⎞
⎜⎜⎝
⎛−=
ij
ijij R
rBr exp)(ϕ (3.6)
trong đó Bij và Rij là các thông số được chọn, r là khoảng cách từ hạt trung tâm thứ i
đến hạt thứ j. Như vậy, biểu thức thế năng được sử dụng sẽ có dạng như sau:
⎟⎟⎠
⎞
⎜⎜⎝
⎛−+=
ij
ijjiij R
rB
r
eqqru exp)(
2
(3.7)
các thông số trong biểu thức (3.7) lần lượt có giá trị:
B11 = 0, B12 = 1779,86 eV, B22 =1500 eV và Rij = 29 pm.
Các thông số này được chọn để hàm phân bố xuyên tâm nhận được phù hợp tốt
với thực nghiệm. Mô hình với mật độ thực (ρ = 2,84g/cm3) tại nhiệt độ 0K nhận được
bằng cách làm nguội từ mô hình lỏng với tốc độ 1,7178×1013 K/s và ổn định nhiệt sau
50.000 bước MD, bước thời gian hồi phục là 4,0749×10−16 s. Mô hình ổn định này
được sử dụng để nén ở các mật độ cao hơn sau 25.000 bước MD cho mỗi trạng thái.
Mô hình có mật độ này được dùng làm mô hình ban đầu để bắt đầu cho quá trình
nung. Nhiệt độ của hệ được tăng tuyến tính theo thời gian theo biểu thức:
T(t) = T0 + γt (3.8)
với γ là tốc độ nung có giá trị γ = 1,7178.1014 K/s, T0 là nhiệt độ ban đầu được
tính từ 0K. Để tính toán phân bố số phối vị và phân bố góc liên kết, chúng tôi sử dụng
RAl-Al = 3,7 Å, RAl-O= 2,2 Å và RO-O= 3,3 Å. Trong đó R là bán kính cắt được chọn tại
vị trí đỉnh thấp nhất đầu tiên trong hàm phân bố xuyên tâm gij(r) cho trạng thái vô
định hình ở nhiệt độ 0K.
42
Một điểm quan trọng nhất trong công trình này đó là quá trình khảo sát sự phụ
thuộc của enthalpy và mật độ vào nhiệt độ. Enthalpy của hệ được tính bởi biểu thức
H = E + pV (3.9)
trong đó E là tổng năng lượng của hệ đạt được tại mỗi nhiệt độ.
Dựa trên đường cong biểu diễn sự phụ thuộc của H, ρ theo nhiệt độ và kết hợp
với phân tích cấu trúc ta có thể xác định được vùng nhiệt độ có xảy ra sự biến đổi
trong cấu trúc của mô hình đang khảo sát.
3.7.2.3. Kết quả
Qua kết quả tính toán và phân tích các kết luận được rút ra như sau:
Có sự chuyển đổi cấu trúc từ dạng lục giác sang dạng tứ diện khi nhiệt độ tăng
dần từ nhiệt độ 0K. Dạng cấu trúc tứ diện nhận được có sự biến dạng chút ít so với
dạng cấu trúc tứ diện của mô hình không nén ban đầu ở mật độ 2,84g/cm3. Điều này
có thể giải thích do sự bất thuận nghịch trong quá trình biến đổi cấu trúc của hệ.
Vùng nhiệt độ xảy ra sự chuyển đổi cấu trúc là vào khoảng 1200K.
3.8. Kết luận
Ưu điểm chính của mô phỏng dùng máy vi tính là sự nghiên cứu có thể thực
hiện hầu như trên mọi tham số nên thời gian và chi phí nghiên cứu có thể giảm thấp.
Nhờ mô phỏng phún xạ dùng phương pháp Monte carlo bằng máy tính với một
vài giả thiết vật lý, chúng ta thu được những thông tin rõ rệt hơn về mối quan hệ giữa
góc tới và vị trí rơi của các hạt phún xạ trên đế. Các kết quả cho thấy sự phân bố góc
tới của các hạt va chạm thì không đồng nhất trên toàn bề mặt đế. Các hạt càng xa tâm
các hạt tới đế với góc tới càng lớn.
Nhờ mô phỏng động học phân tử, chúng ta thu được những thông tin dự đoán về
mô hình Al2O3 vô định hình hỗ trợ cho việc giải đoán các kết quả thực nghiệm và nhờ
đó hiệu chỉnh lại mô hình mô phỏng.
Tóm lại, với sự trợ giúp của mô phỏng trên máy vi tính, ảnh hưởng của mỗi
tham số của các quá trình vật lý đều có thể được nghiên cứu.
_____________________
43
PHẦN II: THỰC NGHIỆM
4. CHƯƠNG 4:
MÔ PHỎNG PHÚN XẠ MAGNETRON − MÔ PHỎNG PHỔ UVVIS
VÀ TẠO MẪU MÀNG Al2O3
4.1. Mô phỏng phún xạ
Xu hướng nghiên cứu vật liệu phổ biến hiện nay là mô phỏng kết hợp với thực
nghiệm. Trong đó, công việc nghiên cứu được bắt đầu bằng việc mô phỏng đối tượng
cần nghiên cứu để đạt được một số kết quả sơ bộ. Các kết quả này giúp cho việc định
hướng nghiên cứu thực nghiệm sau đó được thuận lợi hơn, tránh được các thực
nghiệm không cần thiết góp phần làm giảm đáng kể chi phí và thời gian thực nghiệm.
Tiếp theo, thực nghiệm sẽ giúp cho việc hoàn thiện mô phỏng trong điều kiện cụ thể
chi tiết đã được tiến hành.
Như vậy, thực nghiệm và mô phỏng đã trở thành hai hoạt động hòa quyện vào
nhau và bổ sung cho nhau trong công tác nghiên cứu.
Để thực hiện mục tiêu nghiên cứu đã được đề ra là nghiên cứu màng mỏng vô
định hình Al2O3 và chuyển pha bằng xử lý nhiệt sau đó, trong điều kiện cụ thể đang
có, việc tạo màng Al2O3 được dự kiến thực hiện theo các hướng:
− Phún xạ màng Al từ vật liệu nhôm trong môi trường khí Ar và được oxi hóa sau
đó trong môi trường không khí.
− Phún xạ màng Al2O3 từ vật liệu nhôm trong môi trường hỗn hợp khí Ar:O2.
− Phún xạ màng Al2O3 từ bia sứ Al2O3.
Vật liệu đế được chọn l
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- Luận văn tiến sĩ- Nghiên cứu chế tạo và khảo sát màng mỏng ôxit nhôm (Al2O3) bằng phương pháp quang phổ.pdf