Tài liệu Luận văn Điều khiển tách kênh hệ tuyến tính bằng phản hồi đầu ra theo nguyên lý tách: Số húa bởi Trung tõm Học liệu – Đại học Thỏi Nguyờn
ĐẠI HỌC THÁI NGUYấN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CễNG NGHIỆP
---------------------------------------
LUẬN VĂN THẠC SĨ KỸ THUẬT
ĐIỀU KHIỂN TÁCH KấNH HỆ TUYẾN TÍNH
BẰNG PHẢN HỒI ĐẦU RA THEO NGUYấN Lí TÁCH
Ngành : TỰ ĐỘNG HOÁ
Mó số:23.04.3898
Học Viờn: HOÀNG ĐỨC QUỲNH
Người HD Khoa học : PGS.TS. NGUYỄN DOÃN PHƯỚC
THÁI NGUYấN - 2009
Số húa bởi Trung tõm Học liệu – Đại học Thỏi Nguyờn
H
O
À
N
G
Đ
Ứ
C
Q
U
Ỳ
N
H
ĐẠI HỌC THÁI NGUYấN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CễNG NGHIỆP
---------------------------------------
LUẬN VĂN THẠC SĨ KỸ THUẬT
T
Ự
Đ
Ộ
N
G
H
O
Á
NGÀNH : TỰ ĐỘNG HOÁ
ĐIỀU KHIỂN TÁCH KấNH HỆ TUYẾN TÍNH
BẰNG PHẢN HỒI ĐẦU RA THEO
NGUYấN Lí TÁCH
HOÀNG ĐỨC QUỲNH
2
0
0
7
–
2
0
0
9
Thỏi
nguyờn
2009
THÁI NGUYấN 2009
Điều khiển tách kênh hệ tuyến tính bằng phản hồi đầu ra theo nguyên lý tách
Số húa bởi Trung tõm Học liệu – Đại học Thỏi Nguyờn
Mục lục
...
132 trang |
Chia sẻ: haohao | Lượt xem: 1175 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Luận văn Điều khiển tách kênh hệ tuyến tính bằng phản hồi đầu ra theo nguyên lý tách, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CÔNG NGHIỆP
---------------------------------------
LUẬN VĂN THẠC SĨ KỸ THUẬT
ĐIỀU KHIỂN TÁCH KÊNH HỆ TUYẾN TÍNH
BẰNG PHẢN HỒI ĐẦU RA THEO NGUYÊN LÝ TÁCH
Ngành : TỰ ĐỘNG HOÁ
Mã số:23.04.3898
Học Viên: HOÀNG ĐỨC QUỲNH
Người HD Khoa học : PGS.TS. NGUYỄN DOÃN PHƯỚC
THÁI NGUYÊN - 2009
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
H
O
À
N
G
Đ
Ứ
C
Q
U
Ỳ
N
H
ĐẠI HỌC THÁI NGUYÊN
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KỸ THUẬT CÔNG NGHIỆP
---------------------------------------
LUẬN VĂN THẠC SĨ KỸ THUẬT
T
Ự
Đ
Ộ
N
G
H
O
Á
NGÀNH : TỰ ĐỘNG HOÁ
ĐIỀU KHIỂN TÁCH KÊNH HỆ TUYẾN TÍNH
BẰNG PHẢN HỒI ĐẦU RA THEO
NGUYÊN LÝ TÁCH
HOÀNG ĐỨC QUỲNH
2
0
0
7
–
2
0
0
9
Thái
nguyên
2009
THÁI NGUYÊN 2009
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Mục lục
Lời mở đầu
Mục lục.................................................................................................................. 1
Chương 1. Tổng quan về bộ điều khiển tách kênh
1.1 Nội dung bài toán điều khiển tách kênh....................................................... 3
1.2 Hai phương pháp tách kênh cơ
bản...............................................................
4
Chương 2. Điều khiển tách kênh trong miền tần số và nhược điểm của nó
2.1 Mô hình ma trận hàm truyền........................................................................ 6
2.2 Đánh giá sự tương tác các kênh.................................................................... 11
Chương 3. Điều khiển tách kênh bằng phản hồi trạng thái
3.1 Điều khiển phản hồi trạng thái..................................................................... 12
3.2 Thuật toán tìm các bộ điều khiển của bài toán tách kênh............................. 14
Chương 4. Quan sát trạng thái
4.1 Bộ quan sát Luenberger................................................................ 25
4.1.1 Phân tích tính quan sát được............................................................. 25
4.1.1.1. Khái niệm quan sát được và quan sát được hoàn toàn......... 25
4.1.1.2. Một số kết luận chung về tính quan sát được của hệ tuyến
tính..................................................................................................... 26
4.1.1.3. Tính đối ngẫu và các tiêu chuẩn xét tính quan sát được của
hệ tham số hằng................................................................................. 32
4.1.2 Bộ quan sát Luenberger..................................................................... 35
4.1.2.1. Phương pháp thiết kế............................................................ 35
4.1.2.2. Các phương pháp khác nhau phục vụ bài toán thiết kế bộ
điều khiển phản hồi trạng thái gán điểm cực.................................... 38
a. Phương pháp Ackermann.............................................................. 38
b. Phương pháp Roppenecker............................................................ 40
c. Phương pháp Modal phản hồi trạng thái....................................... 42
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
d. Bài toán điều khiển phản hồi trạng thái tối ưu
Thiết kế bộ điều khiển LQR phản hồi dương.................................... 50
4.2 Các bộ quan sát trạng thái tuyến tính khác................... 58
4.2.1 Bộ quan sát Kalman.......................................................................... 58
4.2.2 Bộ điều khiển tối ưu phản hồi đầu ra LQG....................................... 61
4.3 Kết luận về chất lượng hệ kín: NGUYÊN LÝ TÁCH......... 63
Chương 5. Nghiên cứu khả năng ghép chung bộ điều khiển phản hồi trạng thái
tách kênh với bộ quan sát trạng thái
5.1 Mô phỏng hệ MIMO tuyến tính 2 đầu vào 2 đầu ra..................................... 65
5.1.1 Đối tượng thứ nhất............................................................................ 65
5.1.2 Đối tượng thứ hai.............................................................................. 70
5.2 Mô phỏng bộ điều khiển tách kênh cho đối tượng MIMO tuyến tính.......... 75
5.2.1 Đối tượng thứ nhất............................................................................ 75
5.2.2 Đối tượng thứ hai.............................................................................. 83
5.3 Mô phỏng bộ quan sát Luenberger cho đối tượng MIMO tuyến
tính...........
91
5.3.1 Đối tượng thứ nhất............................................................................ 91
5.3.2 Đối tượng thứ hai.............................................................................. 99
5.4 Nghiên cứu mô phỏng khả năng ghép chung bộ điều khiển phản hồi trạng
thái tách kênh với bộ quan sát trạng thái...................................................... 105
5.4.1 Đối tượng thứ nhất............................................................................ 105
5.4.2 Đối tượng thứ hai.............................................................................. 112
Kết luận ................................................................................................................. 119
Danh mục tài liệu tham khảo
Danh mục các hình vẽ, đồ thị sử dụng trong luận văn
Tóm tắt luận văn
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
LỜI MỞ ĐẦU
Điều khiển hệ thống là bài toán can thiệp vào đối tượng điều khiển để
hiệu chỉnh, để biến đổi sao cho nó có chất lượng mong muốn. Kết quả của bài
toán điều khiển có thể là một tín hiệu điều khiển thích hợp hoặc một bộ điều
khiển tạo tín hiệu điều khiển thích hợp cho đối tượng. Các bộ điều khiển bao
gồm các cấu trúc: Điều khiển hở, điều khiển phản hồi trạng thái, điều khiển
phản hồi tín hiệu ra.
Có rất nhiều bộ điều khiển được ứng dụng thành công lại chỉ dùng được cho
hệ SISO (ví dụ: bộ điều khiển PID). Để sử dụng các bộ điều khiển đó cho hệ
MIMO, ta phải can thiệp sơ bộ trước vào hệ MIMO, biến một hệ thống
MIMO thành nhiều hệ SISO với mỗi đầu ra chỉ phụ thuộc vào một tín hiệu
đầu vào.
Bộ điều khiển phản hồi trạng thái có khả năng giữ được ổn định chất lượng
mong muốn cho đối tượng dù trong qúa trình điều khiển luôn có những tác
động nhiễu. Để ứng dụng tốt bộ điều khiển trạng thái trong việc điều khiển hệ
thống MIMO, cần sử dụng kết hợp với bộ Quan sát trạng thái để có thể lấy
chính xác và đầy đủ nhất các thông tin về chất lượng động học của đối tượng.
Xuất phát từ những yêu cầu cấp thiết phải nghiên cứu trên, tác giả muốn đóng
góp một phần nhỏ vào việc nghiên cứu khả năng kết hợp giữa bộ quan sát
trạng thái với bộ điều khiển phản hồi trạng thái tách kênh hệ MIMO tuyến
tính để có được bộ điều khiển tách kênh phản hồi đầu ra.
Được sự hướng dẫn chỉ bảo của thầy PGS.TS Nguyễn Doãn Phước –
Trưởng bộ môn Điều khiển tự động Trường Đại học Bách Khoa Hà Nội
tôi đã tiến hành nghiên cứu đề tài:
ĐIỀU KHIỂN TÁCH KÊNH HỆ TUYẾN TÍNH BẰNG PHẢN HỒI
ĐẦU RA THEO NGUYÊN LÝ TÁCH
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Đề tài nghiên cứu thành công sẽ chứng minh khả năng kết hợp giữa bộ
quan sát trạng thái với bộ điều khiển phản hồi trạng thái tách kênh hệ M
M tuyến tính. Nói cách khác, nó sẽ chứng minh được nguyên lý tách cũng
đúng trong điều khiển tách kênh.
Dựa trên lý thuyết được nghiên cứu của đề tài sẽ thiết kế được bộ điều
khiển cho một số đối tượng tuyến tính trong thực tế và hướng ứng dụng kết
quả nghiên cứu vào thiết kế bộ điều khiển phản hồi trạng thái tách kênh cho
các đối tượng tuyến tính trong các hệ thống tự động điều khiển quá trình sản
xuất, đặc biệt là với các quá trình chưng cất.
Sau một thời gian học tập và nghiên cứu đến nay bản luận văn của tôi đã
được hoàn thành. Nhân dịp này tôi xin chân thành cảm ơn PGS.TS Nguyễn
Doãn Phước - Thầy giáo hướng dẫn trực tiếp, người đã đưa ra hướng nghiên
cứu tận tình giúp đỡ, chỉ bảo và tạo mọi điều kiện thuận lợi để tôi hoàn thành
luận văn này.
Tôi xin cảm ơn tất cả các thầy cô giáo đã tham gia giảng dạy, giúp đỡ tôi
trong suốt quá trình học tập, nâng cao trình độ kiến thức.
Tôi xin gửi lời cảm ơn đến tất cả bạn bè, đồng nghiệp và người thân đã
giúp đỡ tôi trong suốt quá trình vừa qua.
Vì điều kiện về thời và khả năng của bản thân có hạn nên bản luận văn
này không tránh khỏi những thiếu sót. Tôi rất mong các thầy cô cùng các bạn
đồng nghiệp góp ý sửa đổi, bổ xung thêm để bản luận văn thêm hoàn thiện.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
LỜI CAM ĐOAN
Tôi xin cam đoan rằng đây là công trình nghiên cứu của tôi, có sự hỗ trợ từ
Thầy hướng dẫn và những người tôi đã cảm ơn. Các nội dung nghiên cứu và kết quả
trong đề tài này là trung thực và chưa từng được ai công bố trong bất cứ công trình
nào.
Thái nguyên, ngày 25 tháng 07 năm 2009
Tác giả
Hoàng Đức Quỳnh
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 1: tæng quan vÒ bé ®iÒu khiÓn t¸ch kªnh
Page: 3
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Chương 1
TỔNG QUAN VỀ BỘ ĐIỀU KHIỂN TÁCH KÊNH
1.1. Nội dung bài toán điều khiển tách kênh
Hệ thống điều khiển nhiều chiều là hệ có nhiều đại lượng điều chỉnh và
nhiều đại lượng được điều chỉnh tức là có nhiều đại lượng đầu vào và nhiều
đại lượng đầu ra (MIMO). Các đại lượng này không độc lập mà liên quan chặt
chẽ tác động qua lại lẫn nhau. Chỉ cần một sự thay đổi nhỏ của đại lượng nào
đó cũng gây ra sự thay đổi của đại lượng khác làm mất cân bằng hệ thống. Vì
vậy nó là hệ thống khó điều khiển.
Có rất nhiều bộ điều khiển được ứng dụng thành công lại chỉ dùng
được cho hệ SISO, bộ điều khiển PID là một ví dụ điển hình. Vì mong muốn
sử dụng các bộ điều khiển đó cho hệ MIMO, người ta nghĩ đến việc can thiệp
sơ bộ trước vào hệ MIMO, biến một hệ thống MIMO thành nhiều hệ SISO
với mỗi đầu ra yi (t) chỉ phụ thuộc vào một tín hiệu đầu vào wi (t).
Ta nói rằng hệ thống đã được phân ly, tín hiệu ra của 1 kênh bất biến với tác
động điều khiển của các kênh khác.
1.2. Hai phương pháp tách kênh cơ bản
u1
um
y1
ym
w1
wm
y1
ym
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 1: tæng quan vÒ bé ®iÒu khiÓn t¸ch kªnh
Page: 4
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Phương pháp 1: Phương pháp Falb – Wolovich
Xét đối tượng MIMO tuyến tính có m đầu vào u1, u2,…um và cũng có m đầu
ra y1, y2,…,ym mô tả bởi:
xCy
uBxA
dt
xd
Để tách kênh, ta phải xác định các bộ điều khiển R và M như ở hình trên mô
tả, sao cho đầu ra yi(t) chỉ phụ thuộc vào một tín hiệu đầu vào wi(t) với i =
1,2,..., m. Sự phụ thuộc đó được mô tả trong miền thời gian bởi phương trình
vi phân bậc ri hệ số hằng:
a 1
0 1 , 1 1
...
i i
i i i
r r
i i i
i i i r ir r
dy d y d y
a a b
dt dt dt
wi
ri
i
ri
dt
yd + 1
0
w
ir k
i
ik i ik
k
d y
a b
dt
(1.1)
Trong đó bi và aik, i = 1, 2,...,m; k = 0,1,...,ri – 1 là các tham số tự do được
chọn tuỳ ý theo chất lượng đặt trước của từng kênh. Nói cách khác, nhiệm vụ
thiết kế đặt ra ở đây là phải xác định hai bộ điều khiển tĩnh R và M để với nó
hệ kín có ma trận truyền đạt dạng đường chéo:
M
R
w1
wm
y1
ym
x
u
w1
wm
y1
ym
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 1: tæng quan vÒ bé ®iÒu khiÓn t¸ch kªnh
Page: 5
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
G(s) =
( ) ... 0
0 ... ( )
i
m
G s
G s
Với các phần tử Gi(s) là những hàm truyền đạt:
1
0 1 , 1
( )
... i i
i
i
i r r
i i i r
b
G s
a a s a s s
(1.2)
có các hệ số bi và aik, i = 1, 2,...,m; k = 0,1,...,ri – 1 cho trước, tương ứng với
chất lượng mong muốn của từng kênh.
Phương pháp 2: Phương pháp Smith - McMillan
Phép biến đổi Smith – McMilan trình bày sau đây cho phép thiết kế các
bộ điều khiển nhằm biến đổi mọi ma trận truyền đạt S (s) của đối tượng,
không cần phải vuông, tức là không cần phải có giả thiết đối tượng có số tín
hiệu vào bằng số các tín hiệu ra, về được dạng:
1( ) 0
0 ( )
( )
0 0
0 0
m
G s
G s
G s
hoặc 1
( ) 0 0 0
( )
0 ( ) 0 0m
G s
G s
G s
Điều đó nói rằng mọi hệ thống MIMO đều có thể tách được kênh.
Phép biến đổi Smith – McMilan dựa vào việc thay đổi các dòng hay cột của
ma trận bằng những dòng, cột mới tương đương (phép biến đổi tương đương)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 2: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh trong miÒn tÇn sè vµ nh•îc ®iÓm cña nã
Page: 6
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Chương 2
ĐIỀU KHIỂN TÁCH KÊNH TRONG MIỀN TẦN SỐ
VÀ NHƯỢC ĐIỂM CỦA NÓ
2.1. Mô hình ma trận hàm truyền
Phép biến đổi Smith – McMilan trình bày sau đây cho phép thiết kế các
bộ điều khiển nhằm biến đổi mọi ma trận truyền đạt S (s) của đối tượng,
không cần phải vuông, tức là không cần phải có giả thiết đối tượng có số tín
hiệu vào bằng số các tín hiệu ra, về được dạng:
1( ) 0
0 ( )
( )
0 0
0 0
m
G s
G s
G s
hoặc 1
( ) 0 0 0
( )
0 ( ) 0 0m
G s
G s
G s
Điều đó nói rằng mọi hệ thống MIMO đều có thể tách được kênh.
Phép biến đổi Smith – McMilan dựa vào việc thay đổi các dòng hay cột của
ma trận bằng những dòng, cột mới tương đương (phép biến đổi tương đương).
Chúng bao gồm:
- Hoán đổi vị trí véctơ hàng thứ i với hàng thứ k của S (s). Việc này
tương ứng phép nhân Iik với S (s), trong đó Iik là ma trận không suy
biến thu được từ ma trận đơn vị I sau khi đổi chỗ hai hàng thứ i và k
(hoặc hai cột). Ví dụ:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 2: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh trong miÒn tÇn sè vµ nh•îc ®iÓm cña nã
Page: 7
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
1 1
2 5
3 325
4 4
5 2
1 0 0 0 0
0 0 0 0 1
( ) 0 0 1 0 0
0 0 0 1 0
0 1 0 0 0
t t
t t
t tI S s
t t
t t
- Hoán đổi vị trí véctơ cột thứ i với cột thứ k của S (s). Việc này tương
ứng phép nhân S (s) với Iik, trong đó Iik là ma trận không suy biến thu
được từ ma trận đơn vị I sau khi đổi chỗ hai hàng thứ i và thứ k (hoặc
hai cột). Ví dụ:
1 2 3 4 5 1 5 3 4 2
25
1 0 0 0 0
0 0 0 0 1
( ) 0 0 1 0 0
0 0 0 1 0
0 1 0 0 0
t t t t t t t t t t
S s I
- Hàng thứ i được cộng thêm với tích của c và hàng thứ k trong S (s).
Việc này tương ứng phép nhân Cik với S (s), trong đó Cik là ma trận
không suy biến thu được từ ma trận đơn vị I sau khi thay phần tử 0 thứ
ik bằng phần tử c. Ví dụ:
1 1
2 2 4
3 324
4 4
5 5
1 0 0 0 0
.0 1 0 0
( ) 0 0 1 0 0
0 0 0 1 0
0 0 0 0 1
t t
t t c tc
t tC S s
t t
t t
- Cột thứ k được cộng thêm với tích của c và cột thứ i trong S (s). Việc này
tương ứng phép nhân S (s) với Cik, trong đó Cik là ma trận vuông không
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 2: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh trong miÒn tÇn sè vµ nh•îc ®iÓm cña nã
Page: 8
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
suy biến thu được từ ma trận đơn vị I sau khi thay phần tử 0 thứ ik bằng
phần tử c. Ví dụ:
1 2 3 4 5 1 2 3 4 2 5
24
1 0 0 0 0
0 1 0 0
.
( ) 0 0 1 0 0
0 0 0 1 0
0 0 0 0 1
c
t t t t t t t t t c t t
S s C
Phép biến đổi Smith – McMilan được tóm tắt như sau:
1. Viết lại S (s) thành
1
( )
( )
P s
d s
trong đó d (s) là đa thức bội số chung nhỏ nhất
của tất cả các đa thức mẫu số có trong các phần tử của S (s) và P (s) là ma trận
có các phần tử là đa thức. Ví dụ:
2. Sử dụng các phép biến đổi tương đương đã nói ở trên để đưa P (s) về
dạng “đường chéo” bằng cách đưa dần các phần tử không nằm trên
đường chéo về 0 thông qua việc cộng trừ hàng và cột. Điều này đã
được Smith – McMillan chuyển thành những bước của thuật toán sau:
d(s
)
P(s)
2 2
2 2
2 2
2 2 2
2 2
1 1
3 2 3 2
1 1
4 2 8 1
( ) 4 2 8
3 2 3 2 3 2
4 2 8
2 2 4
1 1
s s s s
s s s s
S s s s s s
s s s s s s
s s
s s
s s
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 2: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh trong miÒn tÇn sè vµ nh•îc ®iÓm cña nã
Page: 9
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
a. Đặt d0(s) = 1.
b. Chọn d1(s) là ước số chung lớn nhất của tất cả các phần tử của P
(s).
Ví dụ:
d1(s) = ƯSCLN {1, -1, s
2
+ s - 4, 2s
2
- s – 4, s2 – 4, 2s2 – 8} = 1
c. Chọn dk(s) là ước số chung lớn nhất của tất cả các phần tử là
định thức ma trận vuông kxk lấy từ P (s). Ví dụ:
d2(s)= ƯSCLN
{ 2 2
2 2 2 2 2 2
1 1 1 1 4 2 8
det , ,
4 2 8 4 2 8 4 2 8
s s s s
s s s s s s s s
}
= ƯSCLN {
2 2 23 2 4,3 4, ( 4)s s s s s
}=(s+2)(s-2)
d. Ma trận “đường chéo” G (s) tương đương với S (s) sẽ có các
phần tử Gk(s) là:
Gk(s) =
1
( )1
.
( ) ( )
k
k
d s
d s d s
Ví dụ:
2
1
0
( 1)( 2)
1 0
1 2
( ) 0 ( 2)( 2) 0
3 2 1
0 0
0 0
s s
s
G s s s
s s s
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 2: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh trong miÒn tÇn sè vµ nh•îc ®iÓm cña nã
Page: 10
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Như vậy phép biến đổi Smith – McMillan không cần có giả thiết S (s) phải là
ma trận vuông và có E không suy biến. Ma trận G (s) được tạo thành là tương
đương với S (s) theo nghĩa:
G(s) = ST(s)S(s)SP(s)
Trong đó ST(s) và SP(s) là những ma trận không suy biến (với phần lớn các
giá trị s), được sinh ra từ những phép biến đổi hàng cột của S (s). Chúng
chính là hai bộ điều khiển tách kênh đối tượng S (s) như mô tả ở hình vẽ trên.
( )PS s
( )TS s
( )S s
G(s)
H×nh 2.1:ThiÕt kÕ bé ®iÒu khiÓn t¸ch kªnh
theo Smith - McMillan
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 2: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh trong miÒn tÇn sè vµ nh•îc ®iÓm cña nã
Page: 11
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
2.2. Đánh giá sự tương tác các kênh
Tương tác được hiểu là tác động qua lại hoặc ảnh hưởng lẫn nhau giữa các đối
tượng tham gia tương tác. Trong hệ MIMO, sự tương tác được thể hiện qua sự
thay đổi của một biến sẽ ảnh hưởng tới các biến còn lại với các mức độ khác
nhau.
Giữa hai biến xi và xj trong hệ thống có thể có các quan hệ: tương tác 2 chiều
(sự thay đổi của bất kỳ biến nào cũng sẽ ảnh hưởng tới biến còn lại); tương
tác 1 chiều, chẳng hạn từ xi sang xj (chỉ sự thay đổi của xi mới ảnh hưởng tới
xj còn thay đổi xj không ảnh hưởng tới xi ); hoặc giữa 2 biến không có tương
tác.
Mức độ tương tác giữa các biến được thể hiện qua hệ số tương tác. Hệ số
tương tác tĩnh giữa biến vào ui và biến ra yj ký hiệu là
ji
được định nghĩa là
tỷ số giữa hệ số khuếch đại vòng hở (khi chưa có điều khiển) và hệ số khuếch
đại vòng kín (khi đã có điều khiển). Khi
ji
= 1: yj chỉ phụ thuộc vào riêng ui,
ji
= 0 : giữa ui và yj không có quan hệ gì,
ji
< 1: thể hiện hệ số khuếch đại từ
ui sang yj sẽ giảm khi khép mạch và ngược lại.
Giả sử hệ thống có n biến vào điều khiển n biến ra và ma trận truyền đạt:
G(s) = [gij]nxn
Các hệ số tương tác
ji
tương ứng với các phần tử của ma trận có hệ số
khuếch đại tương đối ký hiệu là
G được xác định theo công thức:
G = G(s) x (G(s)
-1
)
T
= [
ji
(s)]nxn
ý nghĩa của hệ số tương tác
ji
: Đánh giá mức độ tương tác giữa các biến
trong hệ thống và trợ giúp việc cặp đôi các biến điều khiển và biến được điều
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
CH•¬ng 2: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh trong miÒn tÇn sè vµ nh•îc ®iÓm cña nã
Page: 12
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
khiển trong trường hợp sử dụng cấu trúc điều khiển phi tập trung, khi
ji
1
sẽ dùng uj để điều khiển yi. Tuyệt đối tránh trường hợp cặp đôi uj và yi mà
ji
<0. Một trong những nhiệm vụ quan trọng khi điều khiển hệ MIMO là
giảm thiểu hoặc khử t •¬ng t¸c gi÷a c¸c ®Çu ra.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 12
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Chương 3
ĐIỀU KHIỂN TÁCH KÊNH BẰNG PHẢN HỒI TRẠNG THÁI
3.1. Điều khiển phản hồi trạng thái
ở đối tượng điều khiển, các tín hiệu trạng thái x1(t), x2(t), ..., xn(t) được viết
chung dạng véctơ x(t) = (x1(t), x2(t), ..., xn(t))
T
, là thành phần chứa đựng đầy
đủ nhất các thông tin chất lượng động học hệ thống. Nó phản ánh nhanh nhất
sự ảnh hưởng của những tác động bên ngoài vào hệ thống, kể cả những tác
động nhiễu không mong muốn. Bởi vậy, để có thể tạo ra được cho đối tượng
một chất lượng mong muốn, ổn định với các tác động nhiễu, cần phải có được
một tín hiệu áp đặt ở đầu vào là u (t) phản ứng kịp theo những thay đổi trạng
thái của đối tượng.
Bé ®iÒu
khiÓn
§èi t•îng
®iÒu khiÓn
y
x
u w e
+
H×nh 3.1a: Bé ®iÒu khiÓn ®Æt ë vÞ trÝ
m¹ch truyÒn th¼ng
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 13
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Hình vẽ trên biểu diễn nguyên tắc điều khiển phản hồi trạng thái. Bộ điều
khiển sử dụng tín hiệu trạng thái x(t) của đối tượng để tạo ra được tín hiệu đầu
vào u (t) cho đối tượng. Vị trí của bộ điều khiển có thể là ở mạch truyền thẳng
(hình 3.1a) hoặc ở mạch hồi tiếp (hình 3.1b).
Hệ thống điều khiển phản hồi trạng thái có khả năng giữ được ổn định chất
lượng mong muốn cho đối tượng, mặc dù trong quá trình điều khiển luôn có
những tác động nhiễu. Xét phản ứng của người lái xe làm ví dụ, trong đó
người lái xe được xem như là bộ điều khiển và chiếc xe là đối tượng điều
khiển. Nhiệm vụ của bộ điều khiển là giữ ổn định tốc độ xe và vị trí của xe
phải luôn nằm trong phần đường bên phải của vạch phân cách. Như vậy người
lái xe (bộ điều khiển) đã:
- Dựa vào khoảng cách của xe với vạch phân cách (trạng thái của đối
tượng điều khiển) để đưa ra quyết định phải đánh tay lái sang phải
mạnh hay nhẹ.
- Dựa vào tình trạng của mặt đường như lên dốc hay xuống dốc (tác
động của tín hiệu nhiễu tới chất lượng hệ thống) để điều chỉnh số và
bàn đạp ga.
Bé ®iÒu
khiÓn
§èi t•îng
®iÒu khiÓn
y
x
u w
+
H×nh 3.1b: VÞ trÝ bé ®iÒu khiÓn ®Æt ë
m¹ch håi tiÕp
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 14
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
3.2. Thuật toán tìm các bộ điều khiển của bài toán tách kênh
Xét đối tượng MIMO tuyến tính có m đầu vào u1, u2,…um và cũng có m đầu
ra y1, y2,…,ym mô tả bởi:
xCy
uBxA
dt
xd
Để tách kênh, ta phải xác định các bộ điều khiển R và M như ở hình trên mô
tả, sao cho đầu ra yi(t) chỉ phụ thuộc vào một tín hiệu đầu vào wi(t) với i =
M
R
w1
w2
y1
y2
x
u
w1
w2
y1
y2
H×nh 3.2: M« t¶ thuËt to¸n t¸ch kªnh
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 15
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
1,2,..., m. Sự phụ thuộc đó được mô tả trong miền thời gian bởi phương trình
vi phân bậc ri hệ số hằng:
a 1
0 1 , 1 1
...
i i
i i i
r r
i i i
i i i r ir r
dy d y d y
a a b
dt dt dt
wi
ri
i
ri
dt
yd
+ 1
0
w
ir k
i
ik i ik
k
d y
a b
dt
(3.1)
Trong đó bi và aik, i = 1, 2,...,m; k = 0,1,...,ri – 1 là các tham số tự do được
chọn tuỳ ý theo chất lượng đặt trước của từng kênh. Nói cách khác, nhiệm vụ
thiết kế đặt ra ở đây là phải xác định hai bộ điều khiển tĩnh R và M để với nó
hệ kín có ma trận truyền đạt dạng đường chéo:
G(s) =
( ) ... 0
0 ... ( )
i
m
G s
G s
Với các phần tử Gi(s) là những hàm truyền đạt:
1
0 1 , 1
( )
... i i
i
i
i r r
i i i r
b
G s
a a s a s s
(3.2)
có các hệ số bi và aik, i = 1, 2,...,m; k = 0,1,...,ri – 1 cho trước, tương ứng với
chất lượng mong muốn của từng kênh.
Trước hết ta bàn đến vấn đề bậc ri, i = 1,2..., m của mô hình (3.1), cũng như
của hàm truyền đạt (3.2) cần phải có, tức là xét xem với ri như thế nào thì vế
phải của (3.1) chỉ có wi(t) chứ không có các đạo hàm của wi(t).
Để xác định ri cho riêng kênh thứ i ta sử dụng khái niệm bậc tương đối tối
thiểu được định nghĩa:
Bậc tương đối tối thiểu r =n-m của hệ SISO có hàm truyền đạt
G(s) =
0 1
0 1
...
...
m
m
n
n
b b s b s
a a s a s
(m<n)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 16
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
tương ứng của nó bằng công thức sau:
0 0 2
0 1
T k
khi k r
c A B
khi k r
Ký hiệu ci , i=1,2,..., s là véctơ hàng thứ i của ma trận C, tức là C =
1
...
T
T
s
c
c
thì bậc tương đối tối thiểu ri cho kênh thứ i sẽ được xác định theo định lý sau:
Định lý 3.1
Từng phần tử của véctơ hàng (r1,...,rm) gọi là véctơ bậc tương đối tối thiểu
của hệ MIMO
dx
Ax Bu
dt
y C x
có m tín hiệu vào u (t),..., um(t) và m tín hiệu ra y1(t) , ... , ym(t), mô tả bởi ma
trận truyền đạt:
11 12 1
21 22 21
1 2
( ) ( ) ... ( )
( ) ( ) ... ( )
( ) ( )
( ) ( ) ( )
m
m
m m mm
G s G s G s
G s G s G s
G s C sI A B
G s G s G s
sẽ được xác định từ mô hình trạng thái
dx
Ax Bu
dt
y C x
của nó bằng công thức
0 0 2
0 1
T k
khi k r
c A B
khi k r
(3.3)
Trong đó ci
T
là véctơ hàng thứ i của ma trận C.
Chứng minh:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 17
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Sau đây ta sẽ xét bài toán cho hệ MIMO có m tín hiệu vào u1(t), ... , um(t) và
m tín hiệu ra y1(t), ... , ym(t) với mô hình trạng thái dạng hợp thức chặt:
dx
Ax Bu
dt
y C x
Ta vận dụng định lý 1.2 sau để chứng minh:
Định lý 3.2
Xét hệ SISO tham số hằng với mô hình trạng thái dạng:
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
Được viết lại cho phù hợp với tính chất SISO, tức là m = r = 1 như sau:
T
dx
Ax bu
dt
y c x du
Nói cách khác, do có m = r = 1 nên ma trận B trở thành véctơ b , ma trận C
thành véctơ hàng cT và ma trận D trở thành số thực d.
Hệ SISO tuyến tính trên có hàm truyền đạt:
G(s) = c
T
(sI-A)
-1
b +d (3.4)
Gọi A (s) là đa thức đặc tính của hệ (đa thức mẫu số) và B (s) là đa thức tử số
của G (s), tức là G (s) =
( )
( )
B s
A s
. Khi đó, nếu mô hình trạng thái
T
dx
Ax bu
dt
y c x du
không có biến trạng thái thừa (loại biến trạng thái hoàn toàn suy ra được
bằng công thức đại số từ những biến trạng thái còn lại), thì:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 18
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
A(s) = a0+a1s+...+ans
n
= det(sI-A)
B(s) = b0+b1s+...+bms
m
=
det( )
T
adjc A b d sI A
với
adjA
là ma trận bù của ma trận (sI-A)
Hàm truyền đạt G (s) luôn hợp thức và nếu mô hình trạng thái
T
dx
Ax bu
dt
y c x du
có d =0 thì G (s) còn là hợp thức chặt (bậc của đa thức tử số nhỏ hơn bậc của
đa thức mẫu số)
Chứng minh:
Chuyển 2 vế của phương trình thứ nhất của hệ
T
dx
Ax bu
dt
y c x du
sang miền phức
nhờ toán tử Laplace và để ý rằng các giá trị đầu xi(0), i=1,2,..., n đều bằng 0,
sẽ có:
sX(s) = aX(s) +bU(s)
X(s) = (sI-A)
-1
bU(s)
Tương tự, ảnh Laplace của phương trình thứ hai là:
Y(s) = c
T
X(s)+dU(s)
Với hai kết quả trên ta suy ra được điều phải chứng minh thứ nhất:
Y(s) = [c
T
(sI-A)
-1
b+d]U(s)
Tiếp tục, do:
1( )
det( )
adjA
sI A
sI A
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 19
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Với
adjA
là ma trận có các phần tử
( 1) deti j jiija A
, trong đó ma trận
jiA
thu
được từ (sI-A) bằng cách bỏ đi hàng thứ j và cột thứ i (bỏ đi hàng và cột chứa
phần tử đối xứng với aiJ ), nên:
G(s) =
1( ) ( )
( ) det( )
T
adjTB s c A b
c sI A b d d
A s sI A
(3.5)
và đó là điều phải chứng minh thứ hai.
Cuối cùng, do
adjA
có các phần tử là định thức của ma trận (n-1) hàng (n-1) cột
lấy từ (sI-A), tức là đa thức có bậc không quá n -1, nên
T
adjc A b
có bậc cao
nhất cũng chỉ là n -1. Bởi vậy từ (3.4) ta suy ra điều phải chứng minh thứ ba.
Tương tự như hàm truyền đạt cho hệ SISO, ta định nghĩa: ma trận truyền đạt
G (s) cho hệ MIMO là loại ma trận thoả mãn:
Y(s) = G(s)U(s)
Trong đó U(s) là ký hiệu chỉ ảnh Laplace của véctơ tín hiệu vào u(t) và Y(s)
là ảnh Laplace của véctơ tín hiệu ra y(t) khi hệ có tất cả các trạng thái đầu vào
bằng 0, thì ma trận G (s) cũng được xác định từ mô hình trạng thái của nó như
sau:
G(s) = C(sI-A)
-1
B + D
Vậy với đối tượng MIMO đang xét, ta có ma trận truyền đạt:
11 12 1
21 22 21
1 2
( ) ( ) ... ( )
( ) ( ) ... ( )
( ) ( )
( ) ( ) ( )
m
m
m m mm
G s G s G s
G s G s G s
G s C sI A B
G s G s G s
Từng phần tử Gik(s) của ma trận G (s) chính là hàm truyền đạt giữa tín hiệu
vào uk(t) và tín hiệu ra yi(t). Nó được xác định theo công thức (3.4) như sau:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 20
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Gik(s) = ci
T
(sI-A)
-1
bk
trong đó ci
T
là véctơ hàng thứ i của C và bk là véctơ cột thứ k của B
Viết lại hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x
thành m hệ MISO con (nhiều đầu vào, một
đầu ra) với mô hình trạng thái của từng hệ con như hình 3.1
Hi:
T
ii
dx
Ax Bu
dt
y c x
(3.6)
HÖ MISO
H1
HÖ MISO
H2
HÖ MISO
Hm
u1
um
y1
y2
ym
H×nh 3.3. Xem hÖ MIMO nh• c¸c hÖ MISO nèi song song víi nhau
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 21
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Khi đó, trong miền phức, các hệ này cùng có ma trận truyền đạt dạng véctơ
hàng:
Yi(s) = (Gi1(s) ... Gim(s))
1( )
( )m
U s
U s
Nếu ký hiệu ri1, ... ,rim là các bậc tương đối của các hàm truyền đạt Gi1(s), ...
,Gim(s) của hệ con Hi, xác định theo (1.3)
0 0 2
0 1
T k
khi k r
c A B
khi k r
và gọi:
ri = min{ri1, ... ,rim}
là bậc tương đối tối thiểu của Hi, ta có thể thấy ngay rằng ri được xác định từ
mô hình trạng thái (3.6) của Hi như sau:
0 0 2
0 1
T
T k i
i T
i
khi k r
c A B
khi k r
Suy ra điều phải chứng minh. (Định lý 3.1)
Vậy từ đây ta sẽ có từ phương trình mô hình trạng thái với đầu ra thứ i:
yi = ci
T
x
các quan hệ sau:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 22
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
1 1
1
1 1
0
1
1
0
1
( )
( )
( )
i i i
i
i i i
i
i i
i
T Tr r r
i i
r
T T Tr r r k
i i iik i i
k
r
T Tr r k
i iik
k
T r
i i i
c A A BR x c A BM w
c A A BR x c A BM w a c A x b w
c A A BR x a c A
c A BM w b w
( )
T T Ti
i i i
dy dx
c c Ax Bu c Ax
dt dt
(Vì ci
T
B = 0
T
)
k
T ki
ik
d y
c A x
dt
Nếu
0 k
<ri – 1
1 1
. . ( )
i
i i i i
i
r
T T Tr r r rTi
i i i ir
d y
c A x c A B u c A x c A B M w Rx
dt
=
1 1
( )i i i
T Tr r r
i ic A A BR x c A BM w
Kết quả trên cho thấy bậc ri của phương trình vi phân (3.1) chỉ có thể là bậc
tương đối ri của kênh thứ i. Từ đây ta suy ra được cho (3.1):
1
1 1
0
( )
i
i i i
r
T T Tr r r k
i i iik i i
k
c A A BR x c A BM w a c A x b w
Và 1
1
0
( )
i
i i
r
T Tr r k
i iik
k
c A A BR x a c A
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 23
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
1
1
0
i
i i
r
T Tr rT k
i ii ik
k
c A BR c A a c A
(3.7)
Và
1iT r
i i ic A BM w b w
1
(0,...,0, ,0,...,0)i
T r
i ic A BM b
(3.8)
Viết chung lại cho (3.7) và (3.8) cho tất cả các kênh i = 1,2,..., m ta đi đến
:
1
1
11 1 1
01
11
0
1
1
0 1 , 1 1 2 ,( )( )...( )
i
i
mm
m
i i
i i
r
T rk T
T r k
k
T rr
T rk Tm
mmk m
k
r r
i i i r i i i r
a c A c A
c A B
R
c A B
a c A c A
R E F
a a s a s s s s s s s s
1
1
11 1 1
01
11
0
i
i
mm
m
r
T rk T
T r k
k
T rr
T rk Tm
mmk m
k
a c A c A
c A B
R
c A B
a c A c A
1R E F
(3.9)
Với E =
1
1
1
i
m
T r
T r
m
c A B
c A B
; F =
1
1
11 1
0
1
0
i
m
m
r
T rk T
k
k
r
T rk T
mmk m
k
a c A c A
a c A c A
Và
PhÇn tö thø i
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 24
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
11
1
2 1
1
0 0
0 0
0 0
i
m
T r
T r
m
m
b
c A B
b
M M E L
c A B
b
(3.10)
Với:
L =
1
2
0 0
0 0
0 0 m
b
b
b
Hai công thức (3.9) và (3.10) chính là lời giải tìm R và M của bài toán tách
kênh. Cũng từ hai công thức đó mà ta thấy điều kiện để bài toán có nghiệm là
E phải là ma trận không suy biến.
Vậy thuật toán tìm các bộ điều khiển R và M cho bài toán tách kênh sẽ như
sau:
1. Xác định véctơ bậc tương đối tối thiểu (r1, ... ,rm) của đối tượng.
2. Chọn tuỳ ý các tham số bi và aik, i = 1,2, ... ,m, k=0,1, ... , ri-1. Ta cũng
có thể chọn chúng theo chất lượng định trước cho từng kênh, chẳng
hạn:
a. Chọn aik, i = 1,2, ..., m, k = 0,1, ... ,ri – 1 để có:
1
0 1 , 1 1 2 ,( )( )...( )
i i
i i
r r
i i i r i i i ra a s a s s s s s s s s
với si1, si2, ... ,
, ii r
s
là các điểm cực chọn trước cho kênh thứ i.
b. Chọn bi = ai0 để kênh thứ i không có sai lệch tĩnh.
3. Lập các ma trận E, F, L rồi tính M, R theo các công thøc (3.9) vµ (3.10)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch¦¬ng 3: §iÒu khiÓn t¸ch kªnh b»ng ph¶n håi tr¹ng th¸i
Page: 25
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 25
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Chương 4
QUAN SÁT TRẠNG THÁI
4.1.Bộ quan sát Luenberger
4.1.1. Phân tích tính quan sát được
4.1.1.1. Khái niệm quan sát được và quan sát được hoàn toàn
Trong bài toán điều khiển, người ta thường đề cập đến việc thiết kế bộ điều
khiển phản hồi các tín hiệu trạng thái hoặc các tín hiệu ra. Vấn đề muốn nói ở
đây không phải là sự cần thiết của việc phản hồi mà phải làm thế nào để thực
hiện được việc phản hồi những tín hiệu đó. Tất nhiên rằng ta phải đo chúng,
phải xác định được giá trị của các tín hiệu cần phản hồi.
Thông thường, việc xác định giá trị tín hiệu một cách đơn giản nhất là đo trực
tiếp nhờ các thiết bị cảm biến (sensor). Song không phải mọi tín hiệu đều có
thể đo được một cách trực tiếp. Rất nhiều các tín hiệu chỉ có thể được đo một
cách gián tiếp thông qua những tín hiệu đo được khác... Chẳng hạn:
- Gia tốc không thể đo được trực tiếp mà phải được suy ra từ việc đo
tốc độ trong một khoảng thời gian.
- Giá trị công suất có được nhờ việc đo dòng điện và điện áp.
Để thống nhất chung, người ta sử dụng khái niệm quan sát một tín hiệu để chỉ
công việc xác định tín hiệu một cách gián tiếp thông qua các tín hiệu đo được
khác (thường là các tín hiệu vào /ra).
Định nghĩa 4.1: Một hệ thống có tín hiệu vào u(t) và tín hiệu ra y(t) được gọi
là:
a. Quan sát được tại thời điểm t0, nếu tồn tại ít nhất một giá trị hữu
hạn T >t0 để điểm trạng thái x(t0)=x0, xác định được một cách chính
xác thông qua vectơ các tín hiệu vào ra u(t), y(t) trong khoảng thời
gian [t0,T].
b. Quan sát được hoàn toàn tại thời điểm t0, nếu với mọi T >t0, điểm
trạng thái x0=x(t0) luôn xác định được một cách chính xác từ véctơ
các tín hiệu vào ra u(t), y(t) trong khoảng thời gian [t0,T].
Chú ý: Yêu cầu phải đo trong khoảng thời gian hữu hạn là rất quan trọng.
Khoảng thời gian quan sát càng ngắn sẽ càng tốt cho công việc điều khiển sau
này. Nếu thời gian quan sát quá lớn, điểm trạng thái x0 vừa xác định được sẽ
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 26
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
mất ý nghĩa ứng dụng cho bài toán điều khiển, ví dụ khi có được x0 thì có thể
hệ đã chuyển đến một điểm trạng thái mới cách rất xa điểm trạng thái x0.
4.1.1.2. Một số kết luận chung về tính quan sát được của hệ tuyến tính
Một cách tổng quát, sau đây ta sẽ xét hệ tuyến tính có thể không dừng với:
0
0
0
00
0
00
0
( ) ( )
( ) ( )
( ) ( ) ( ) ( ) ( ). .
( ) ( ) ( ) ( ) ( ) ( ). . ( ).
( ) ( ) ( ) ( ) ( ). . ( ). ( )
t
t
t
t
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
t t
x t C t t t t B u d
y t C t t t x C t t B u d D t u
C t t t x C t t B u d D t u y t
Trong đó
( ) n nA t
,
( ) n mB t
,
( ) r nC t
,
( ) r mD t
là những ma trận có
phần tử có thể là hàm số phụ thuộc t.
Định lý 4.2: Hệ không dừng ( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
sẽ
a. Quan sát được tại t0 khi và chỉ khi tồn tại ít nhất một giá trị T >t0 hữu
hạn sao cho các véctơ cột của ma trận C (t)
(t-t0) độc lập tuyến tính
trong khoảng thời gian
0t t
<T.
b. Quan sát được hoàn toàn tại t0 khi và chỉ khi với mọi giá trị T >t0,
các véctơ cột của ma trận C (t)
(t-t0) độc lập tuyến tính trong
khoảng
0t t
<T.
Chứng minh:
Phương trình vi phân của hệ ( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
với điều kiện đầu x(t0) = x0 có
nghiệm:
0
00( ) ( ) ( ) ( ) ( ). .
t
t
x t C t t t x t B u d
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 27
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Thay vào phương trình thứ hai ta được:
00
0
( ) ( ) ( ) ( ) ( ) ( ). . ( ).
t
y t C t t t x C t t B u d D t u
00
0
( ) ( ) ( ) ( ) ( ). . ( ). ( )
t
C t t t x C t t B u d D t u y t
(4.1)
Theo định nghĩa 4.1, hệ ( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
quan sát được tại t0 nếu tồn tại một
khoảng thời gian hữu hạn [t0,T] để x(t0)=x0 xác định được từ u(t) và y(t) khi
có
0t t
<T. Điều này đồng nghĩa với việc phương trình (4.1) có nghiệm x0
duy nhất.
Do chỉ có thành phần
00( ) ( )C t t t x
chứa x0 nên (4.1) sẽ có nghiệm x0 duy
nhất nếu tồn tại ít nhất một giá trị hữu hạn T >t0 sao cho các véctơ cột của
0( ) ( )C t t t
không phụ thuộc tuyến tính trong toàn bộ khoảng [t0,T] và đó
chính là điều phải chứng minh.
Ví dụ minh hoạ:
Xét hệ tuyến tính, có tham số phụ thuộc t với mô hình trạng thái:
0
0
0
0 0
0
0
0
0 1
0 0
(1,1 1 )
1
( ) , (1,1 1)
0 1
1
( ) ( ) (1,1 1) ( 1) 1
0 1
h ng s 1
( 1) 1
2( 1) 1
dx
x Bu
dt
y t x Du
t t
t t C t
t t
C t t t t t t t
t khi t
t t t
t t khi t
» è
0 1
0 0
(1,1 1 )
dx
x Bu
dt
y t x Du
Trong đó: B, D là hai ma trận tuỳ ý. hệ có
0
0
1
( ) , (1,1 1)
0 1
t t
t t C t
Bởi vậy:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 28
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
0
0 0
0
0
0
1
( ) ( ) (1,1 1) ( 1) 1
0 1
1
( 1) 1
2( 1) 1
t t
C t t t t t t t
t hang so khi t
t t t
t t khi t
Khi t0 là tuỳ ý, ta chọn T >t0 và T >1. Hai véctơ cột của
0( ) ( )C t t t
sẽ độc
lập tuyến tính trong khoảng 1<t<T , tức là sẽ không phụ thuộc tuyến tính trên
toàn bộ khoảng [t0 , T] , bởi vậy hệ quan sát được tại t0. Khia t0>1 hai cột của
0( ) ( )C t t t
sẽ độc lập tuyến tính trong mọi khoảng [t0 , T], nên tại t0>1 hệ
không những quan sát được mà còn quan sát được hoàn toàn.
Định lý 4.3. Nếu hệ không dừng ( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
có C là ma trận
hằng (không phụ thuộc t) quan sát được tại t0 thì nó cũng quan sát được hoàn
toàn tại t0 và ngược lại.
Chứng minh:
Theo định lý 4.2 hệ ( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
quan sát được tại thời điểm t0 nếu tồn
tại T1>t0 hữu hạn sao cho các véctơ cột của
0( )C t t
không phụ thuộc tuyến
tính trên toàn khoảng [t0, T1]. Vì C là ma trận hằng nên
0( )t t
là thành phần
duy nhất phụ thuộc t trong tích
0( )C t t
.
(Giả sử đầu tiên ta xét đối tượng
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 29
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Trong đó
( )
0
( )
0
0 0
, , ,
, , ,
( ) (0) ( )
( ) [ (0) ( ) ]
( ) ( )
n n n n
n n n m r n r m
t
At A t
t
At A t
At At At At At At
t t
At At A A
x u y x
A B C D
x t e x e Bu d
y t C e x e Bu d Du
dx dx
e e Ax e Bu e e Ax e Bu
dt dt
d d
e x e Bu e x d e Bu
dt d
1
( )
0 0
( )
0
0
1 2 2 1
0 0 0
1 1 0
( )
( ) (0) ( ) ( ) (0) ( )
( ) [ (0) ( ) ]
( ) ( ) (0) ( ) ( ). ( )
( ) ( ) ( ) ( ) ...
( ). ( ) (
t t
At A At A t
t
At A t
t
t t
d
e x t x e Bu d x t e x e Bu d
y t C e x e Bu d Du
x t t x t B u d
t I A d A A d d
t t t t t
0
1
0 0
0
)
( ) ( )
(0)
0 1
0 1 1
(1 ,1)
t
t t t t
I
tdx
x u
dt
y x
t t
, , ,n n n nx u y x
và các ma trận
, , ,n n n m r n r mA B C D
hoặc là hằng (các phần tử của chúng là những hằng số) hoặc phụ thuộc vào
các tham số khác được ghép chung lại thành véctơ tham số v (không phụ
thuộc vào t).
Phương trình trạng thái
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
có nghiệm:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 30
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
( )
0
( )
0
( ) (0) ( )
( ) [ (0) ( ) ]
t
At A t
t
At A t
x t e x e Bu d
y t C e x e Bu d Du
và ma trận hàm eAt có véctơ cột thứ k là đáp ứng trạng thái của hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
từ trạng thái ban đầu x(0)=ek khi hệ không bị kích thích, tức là
khi có u(t) = 0 , trong đó ek là véctơ đơn vị (véctơ có phần tử thứ k bằng 1)
Chứng minhC: Nhân hai vế của phương trình thứ nhất trong hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
với hàm e -At được:
0 0
( )
0 0
( ) ( ) ( )
( ) (0) ( ) ( ) (0) ( )
At At At At At At
t t
At At A A
t t
At A At A t
dx dx
e e Ax e Bu e e Ax e Bu
dt dt
d d
e x e Bu e x d e Bu d
dt d
e x t x e Bu d x t e x e Bu d
Để có đáp ứng y(t) ta chỉ cần thay x(t) vào phương trình thứ hai trong
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
Suy ra:
( )
0
( ) [ (0) ( ) ]
t
At A ty t C e x e Bu d Du
Kết luận cuối cùng là hiển nhiên, vì khi u(t) = 0 , x(0)=ek thì x(t)=e
At
ek và đó
chính là véctơ cột thứ k của ma trận hàm eAt.
Tiếp theo ta xét hệ thống có mô hình:
( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 31
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Giống như mô hình
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
không phụ thuộc thời gian, nghiệm của hệ
trên sẽ có dạng:
0
( ) ( ) (0) ( ) ( ). ( )
t
x t t x t B u d
Địnhlý 4.4
Tuy nhiên có một sự khác nhau là ma trận hàm
( )t
trong phương trình trên
là ma trận thoả mãn:
a. 1
1 2 2 1
0 0 0
( ) ( ) ( ) ( ) ...
t t
t I A d A A d d
b.
1 1 0 0( ). ( ) ( )t t t t t t
c.
1
0 0( ) ( )t t t t
, như vậy ma trận
( )t
là không suy biến
d.
(0) I
(I là ma trận đơn vị))
Tiếp tục chứng minh định lý 4.3:
Do
0( )t t
không suy biến với mọi t theo chứng minh trên nên điều này cũng
đúng với mọi khoảng [t0,T], trong đó T là số tuỳ ý lớn hơn t0.
Định lý 4.5: Nếu hệ không dừng ( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
quan sát được tại thời
điểm t0 thì nó cũng quan sát được tại mọi thời điểm t 0
Chứng minh định lý 4.5:
Khi hệ ( ) ( )
( ) ( )
dx
A t x B t u
dt
y C t x D t u
quan sát được tại t0 thì sẽ tồn tại một giá trị hữu
hạn T >t0 để các véctơ cột của ma trận C (t)
0( )t t
độc lập tuyến tính
trong khoảng thời gian
0t t
<T
Xét tại một thời điểm t1 0 bất kỳ, từ định lý 4.4 về tính chất của
( )t
, ta có:
1( ) ( )C t t t
cũng vì thế mà độc lập tuyến tính trong khoảng thời gian
1t t
<T.
Bởi vậy theo định lý 4.2, hệ quan sát được tại thời điểm t1 suy ra điều phải
chứng minh.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 32
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
4.1.1.3. Tính đối ngẫu và các tiêu chuẩn xét tính quan sát được của hệ
tham số hằng
Cho hệ tuyến tính tham số hằng mô tả bởi:
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
(4.2)
Với
, , ,n n n m r n r mA B C D
Một hệ tuyến tính khác được suy ra từ hệ trên với mô hình:
T T
T T
dx
A x B u
dt
y C x D u
(4.3)
Được gọi là hệ đối ngẫu với hệ đã cho.
Có thể thấy ngay được là từ ma trận truyền đạt của hệ (4.3):
G(s) = C(sI-A)B + D
ta cũng có ma trận truyền đạt GT(s) cho hệ đối ngẫu (4.3) với nó.
Định lý 4.6: Hệ tham số hằng
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
quan sát được khi và chỉ khi hệ
T T
T T
dx
A x B u
dt
y C x D u
đối ngẫu với nó điều khiển được.
Chứng minh:
Nếu hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
quan sát được tại T * thì theo định lý 4.2, các véctơ
cột của
** ( )( ) ( ) A t TC t t T Ce
là độc lập tuyến tính với mọi t. Điều này dẫn đến cá véctơ cột của
*( )A t TCe
cũng độc lập tuyến tính vì * *( ) ( )A t T A T te e I . Suy ra các véctơ hàng của:
( *( )A t TCe )
T
= *( )TA t T Te C
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 33
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
là độc lập tuyến tính. Vậy theo định lý 4.2, hệ
T T
T T
dx
A x B u
dt
y C x D u
điều khiển
được.
Chứng minh tương tự ta có điều ngược lại là khi hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
điều
khiển được thì hệ
T T
T T
dx
A x B u
dt
y C x D u
sẽ quan sát được.
Dựa vào nội dung định lý trên và cùng với các tiêu chuẩn xét tính điều khiển
được của hệ tuyến tính tham số hằng đã biết, ta sẽ có:
Định lý 4.7: Cho hệ tham số hằng
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
. Các phát biểu sau là tương
đương:
a. Hệ quan sát được
b.
sI A
Rank
C
= n với mọi s. I là ma trận đơn vị.
c.
1n
C
CA
Rank
CA
= n
Chứng minh:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 34
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
* a
b: Theo định lý 2.6: để hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
quan sát được thì cần và đủ là
hệ
T T
T T
dx
A x B u
dt
y C x D u
điều khiển được. Tiếp tục, theo định lý Hautus (đưa ra
năm 1969): Cần và đủ để hệ tuyến tính:
dx
Ax Bu
dt
với
,n n n mA B
điều khiển được là:
Rank(sI-A , B) = n với mọi s
thì hệ
T T
T T
dx
A x B u
dt
y C x D u
điều khiển được khi và chỉ khi:
Rank(sI-A
T
, C
T
) = n với mọi s.
Suy ra:
Rank(sI-A
T
, C
T
)
T
=
sI A
Rank
C
= n
* a
c: Để hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
quan sát được thì cần và đủ là hệ
T T
T T
dx
A x B u
dt
y C x D u
điều khiển được và theo định lý Kalman (đưa ra năm
1960): Cần và đủ để hệ tuyến tính
dx
Ax Bu
dt
với
,n n n mA B
điều
khiển được là:
Rank(B, AB, ..., A
n-1
B) = n
Điều đó tương đương với:
Rank(C
T
, A
T
C
T
, ... , (A
n-1
)
T
C
T
)
= n
Suy ra:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 35
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Rank(C
T
, A
T
C
T
, ... , (A
n-1
)
T
C
T
)
= Rank
1n
C
CA
CA
= n
4.1.2. Bộ quan sát Luenberger
4.1.2.1. Phương pháp thiết kế
Xét đối tượng hợp thức chặt với mô hình trạng thái:
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
(4.4)
ý tưởng chính của phương pháp thiết kế bộ quan sát trạng thái Lueberger là sử
dụng khâu có mô hình:
( )
dx
Ax Bu L y y Du
dt
y Cx
(4.5)
làm bộ quan sát để có được sự xấp xỉ
x x
ít nhất là sau một khoảng thời gian
T đủ ngắn, nói cách khác là có được:
Hình 4.1: Bộ quan sát trạng thái của
Luenberger
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
u y
y
x
( )
dx
Ax Bu L y Cx Du
dt
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 36
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
( ) ( ) ( ) 0e t x t x t Khi t T
(4.6)
Nhiệm vụ của thiết kế là xác định L trong (4.5) để có được yêu cầu. Trước
tiên ta lập sai lệch từ hai mô hình (4.4) và (4.5) và được:
( ) ( ) ( )
( )
( ) ( ) ( )
( )
e t x t x t
de d x x
A x x L y C x Du Ae L C x C x
dt dt
A LC e
Như vậy, rõ ràng để e(t)
0 thì A -LC phải là ma trận bền. Sai lệch e(t) sẽ
càng tiến nhanh về 0 , tức là thời gian T cần thiết cho việc quan sát tín hiệu
vào ra sẽ càng nhỏ, nếu các giá trị riêng của A -LC nằm càng xa trục ảo (về
phía -
). Do đó ta có thể chủ động tìm L với một tốc độ tiến về 0 của e(t) đã
được chọn trước bằng cách xác định L sao cho A -LC có các giá trị riêng
phù hợp với tốc độ đó.
Nếu để ý thêm rằng giá trị riêng của ma trận bất biến với phép chuyển vị, thì
công việc xác định L sao cho A -LC có được những giá trị riêng chọn trước
cũng đồng nghĩa với việc tìm LT để
(A-LC)
T
= A
T
-C
T
L
T
nhận các giá trị cho trước s1, ..., sn làm giá trị riêng và đây là bài toán thiết kế
bộ điều khiển cho trước điểm cực:
Đặt vấn đề và phát biểu bài toán:
Xét hệ MIMO có mô hình trạng thái tham số hằng:
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
Ma trận truyền đạt G (s) của hệ thống:
G(s) = C(sI-A)
-1
B + D = ( )
det( )
adjsI A
C B D
sI A
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 37
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Trong đó: (sI-A)adj là ma trận bù của (sI-A), ta thấy ngay được rằng giá trị
riêng của ma trận A trong mô hình
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
chính là điểm cực của hệ
thống.
Mặt khác, chất lượng hệ thống lại phụ thuộc nhiều vào vị trí của các điểm cực
(cũng là giá trị riêng của A) trong mặt phẳng phức. Do đó, để hệ thống có
được chất lượng mong muốn, người ta có thể can thiệp bằng một bộ điều
khiển vào hệ thống sao cho sự can thiệp đó, hệ có được các điểm cực là
những giá trị cho trước ứng với chất lượng mong muốn. Cũng vì nguyên lý
can thiệp để hệ nhận được các điểm cực cho trước như vậy nên phương pháp
thiết kế bộ điều khiển can thiệp này có tên gọi là Phương pháp cho trước điểm
cực, hay phương pháp gán điểm cực.
Có hai khả năng thiết kế bộ điều khiển gán điểm cực bằng bộ điều khiển R
tĩnh là:
- Thiết kế bằng phản hồi trạng thái:
Với R, hệ kín sẽ có mô hình:
( ) ( )
dx
Ax Bu Ax B w Rx Ax Bw BRx A BR x Bw
t
Bởi vậy nhiệm vụ “ gán điểm cực” là phải thiết kế R sao cho ma trận A -BR
nhận n giá trị si, i = 1,2, ... , n đã được chọn trước từ yêu cầu chất lượng cần
có của hệ thống, làm giá trị riêng. Nói cách khác, ta phải giải phương trình:
det(sI-A+BR) = (s-s1) (s-s2) (s-s3)... (s-sn) (4.7)
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
R
-
w u y
x
Hình 4.2: Thiết kế bằng phản hồi trạng thái
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 38
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Để có bộ điều khiển (m trận) R
- Thiết kế bằng phản hồi tín hiệu ra:
Vì tín hiệu phản hồi về bộ điều khiển R là y nên hệ kín có mô hình:
( ) ( )
dx
Ax Bu Ax B w Ry Ax Bw BRCx A BRC x Bw
t
Vậy nhiệm vụ “gán điểm cực” là phải tìm R để ma trận A -BRC có các giá
trị riêng là n giá trị si, i = 1,2, ... , n đã được chọn trước từ yêu cầu chất lượng
cần có của hệ thống, hay nhiệm vụ thiết kế chính là tìm ma trận R thoả mãn:
det(sI-A+BRC) = (s-s1) (s-s2) (s-s3)... (s-sn) (4.8)
Để phương trình (2.7) có nghiệm R thì chỉ cần hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
cho ban đầu
điều khiển được là đủ. Ngược lại, đối với phương trình (4.8) thì điều kiện hệ
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
R
-
w u y
q
Hình 4.3: Thiết kế bằng phản hồi tín hiệu ra
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 39
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
d x
Ax Bu
dt
y C x Du
điều khiển được là chưa đủ và người ta thường phải mở rộng
phạm vi tìm nghiệm sang cả những bộ điều khiển phản hồi đầu ra mang tính
động học, chứ không phải chỉ giới hạn trong các bộ điều khiển tĩnh (ma trận
hằng) R, tức là phải sử dụng bộ điều khiển có mô hình trạng thái (tuyến tính):
R:
d z
Ez F y
dt
q Gz H y
4.1.2.2. Các phương pháp khác nhau phục vụ bài toán thiết kế bộ điều
khiển phản hồi trạng thái gán điểm cực:
a. Phương pháp Ackermann
Phương pháp Ackermann là phương pháp thiết kế bộ điều khiển gán điểm cực
R theo nguyên lý phản hồi trạng thái cho đối tượng chỉ có một tín hiệu vào:
Trước hếtT, ta xét đối tượng có một đầu vào u mô tả bởi mô hình trạng thái
dạng chuẩn điều khiển theo định lý sau:
Định lý:
Hệ SISO với hàm truyền đạt
0 1
1
0 1 1
... ( )
( )
... ( )
n
n
n n
n
b b s b s B s
G s
a a s a s s A s
có mô hình trạng thái dạng chuẩn điều khiển như sau:
0 1 2 1
0 0 1 1
0 1 0 0 0
0 0 1 0
0
1
( )
n
n n n n n
dx
x u
dt
a a a a
y b a b b a b x b u
(4.9)
T
n
dx
Ax bu
dt
y c x b u
Như vậy đối tượng có đa thức đặc tính là:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 40
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
det(sI-A) = a0 + a1s + ... + an-1s
n-1
+ s
n
với nghiệm là các điểm cực của đối tượng.
Tương ứng với đối tượng (4.9), bộ điều khiển phản hồi trạng thái R phải là:
R = (r1, r2, ... , rn) (4.10)
Khi đó hệ kín sẽ có mô hình:
( )
d x
A bR x bw
dt
1 2
0 1 2 1
0 1 2 1
1 0 0 0 0
0 0 1 0
[ ( , ,..., ) ]
0 0
1 1
0 1 0 0 0
0 0 1 0
0
1
n
n
n
r r r x w
a a a a
x w
a a a a
Với đa thức đặc tính:
det(sI-A+bR) = (a0+r1) + (a1+r2)s + ... + (an-1+rn)s
n-1
+ s
n
và phương trình (4.8) trở thành:
(a0+r1) + (a1+r2)s + ... + (an-1+rn)s
n-1
+ s
n
= (s-s1) (s-s2) (s-s3)... (s-sn)
(a0+r1) + (a1+r2)s + ... + (an-1+rn)s
n-1
+ s
n
=
1
0 1 1
n n
na a s a s s
Suy ra:
ri = 1ia -ai-1 ; i = 1,2, ... ,n
Vậy thuật toán xác định bộ điều khiển R gán điểm cực si , i = 1,2, ... , n theo
nguyên tắc phản hồi trạng thái cho đối tượng
0 1 2 1
0 1 0 0 0
0 0 1 0
0
1n
dx
x u
dt
a a a a
một đầu vào dạng chuẩn điều khiển gồm các bước sau:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 41
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
- Tính các hệ số
ia
, i = 0,1, ... , n-1 của phương trình đặc tính cần phải
có của hệ kín từ những giá trị điểm cực si , i = 1, 2, ... , n đã cho theo
(s-s1) (s-s2) (s-s3)... (s-sn) = 10 1 1 n nna a s a s s
- Tính các phần tử ri, i = 1,2, ..., n của bộ điều khiển (4.10) theo công
thức: ri = 1ia -ai-1
b. Phương pháp Roppenecker
Giống như phương pháp Ackermann, phương pháp Roppenecker được sử
dụng để thiết kế bộ điều khiển phản hồi trạng thái theo nguyên lý cho trước
điểm cực. Khác với Ackermann, phương pháp Roppenecker áp dụng được
cho cả hệ MIMO.
Để bắt đầu, ta hãy xét đối tượng MIMO:
dx
Ax Bu
dt
Nhiệm vụ đặt ra là phải tìm bộ điều khiển phản hồi trạng thái R sao cho hệ kín
( )
dx
A BR x Bw
dt
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
R
-
w u y
x
Hình 4.4: Thiết kế bằng phản hồi trạng thái
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 42
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
nhận những giá trị si , i = 1,2, ..., n cho trước làm điểm cực. Chú ý rằng nếu có
sk là một số phức thì cũng phải có một giá trọ liên hợp với nó si = ks , vì chỉ
như vậy các phần tử của R mới có thể là những số thực.
Giả sử rằng đã tìm được R, vậy thì do det (skI-A+BR)= 0 với mọi k = 1,2,
..., n nên ứng với mỗi k phải có một véctơ (riêng bên phải) ak không đồng
nhất bằng 0 thoả mãn:
(skI-A+BR)ak = 0 (skI-A)ak = -BRak
Nếu gọi tk = -Rak là những véctơ tham số thì:
(skI-A)ak = -Btk
ak = (skI-A)
-1
Btk k = 1,2, ... ,n (4.11)
và (t1, ..., tn) = -R(a1,... , an)
R = -(t1, ..., tn)(a1, . .., an)
-1
(4.12)
Từ đây, ta có thể hình dung sơ lược việc thiết kế bộ điều khiển phản hồi
trạng thái R gán điểm cực sk, k = 1,2, ..., n cho trước, gồm các bước như
sau:
- Chọn n véctơ tham số t1, ..., tn sao cho với nó n véctơ ak, k = 1,2, ..., n
xác định theo công thức: ak = (skI-A)
-1
Btk k = 1,2, ... ,n
lập thành hệ độc lập tuyến tính, tức là ma trận (a1, ..., an) không bị suy
biến.
- Xác định R theo công thức: R = -(t1, ..., tn)(a1, . .., an)
-1
Thuật toán Roppenecker dạng tổng quát:
1. Tính các véctơ ak ứng với các giá trị sk đã cho:
a. Nếu sk không phải là giá trị riêng của A thì tính theo công thức:
ak = (skI-A)
-1
Btk k = 1,2, ... ,n
Trong đó tk là tham số tự do.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 43
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
c. Nếu sk là giá trị riêng của A thì chọn tk = 0 và ak là véctơ riêng bên
phải tương ứng của A tính theo công thức: (skI - A)ak = 0
2. Chọn các véctơ tham số còn tự do tk sao cho với nó n véctơ ak , k =
1,2, ..., n xác định ở bước 1 lập thành hệ độc lập tuyến tính, rồi tính R
theo công thức: R = -(t1, ..., tn)(a1, . .., an)
-1
c. Phương pháp Modal phản hồi trạng thái
Phương pháp modal do Rosenbrock xây dựng năm 1962 là phương pháp thiết
kế bộ điều khiển tĩnh R, phản hồi trạng thái cho đối tượng MIMO mô tả bởi:
dx
Ax Bu
dt
để hệ kín thu được với mô hình
( )
dx
A BR x Bw
dt
nhận những giá trị cho trước si , i = 1,2, ..., n làm điểm cực, tức là có:
det(siI-A+BR) = với mọi i = 1,2, ...,n
Tư tưởng của phương pháp khá đơn giản. Nó bắt đầu từ việc chuyển mô
hình đối tượng, cụ thể là ma trận A, sang dạng đường chéo (dạng modal)
hay Jordan để thiết kế bộ điều khiển rồi sau đó mới chuyển ngược lại mô
hình ban đầu.
Để mô tả nội dung phương pháp modal, ta bắt đầu với trường hợp ma
trận A của đối tượng có dạng giống đường chéo.
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
R
-
w u y
x
Hình 4.5: Thiết kế bằng phản hồi trạng thái
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 44
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Một ma trận A được gọi là giống đường chéo, nếu:
- Hoặc là các giá trị riêng gi, i = 1,2, ... , n của nó khác nhau từng
đôi một.
- Hoặc là ứng với một giá trị riêng gk bội q thì phải có đúng q
véctơ riêng bên phải độc lập tuyến tính.
Một ma trận A giống đường chéo luôn chuyển được về dạng đường chéo
nhờ phép biến đổi tương đương, trong đó ma trận đường chéo thu được
có các phần tử trên đường chéo chính là giá trị riêng của nó gi , i = 1,2,
... ,n
1
21
0 0
0 0
( )
0 0
i
n
g
g
M AM diag g
g
và M là ma trận modal có các véctơ cột là véctơ riêng bên phải của A:
M = (a1 ,..., an)
(giI-A)ai = 0 với mọi i = 1,2, ...,n
Gọi gi, i = 1,2, ..., n là các giá trị riêng và M là ma trận modal của A. Khi
đó với phép đổi biến
x = Mz
z = M
-1
x
Ta sẽ thu được mô hình trạng thái tương đương cho đối tượng:
1 1
1
dz
M AM z M Bu
dt
Gz M Bu
Trong đó: G = M-1AM = 1
0
0 n
g
g
=diag(gi)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 45
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Hình 4.6a:
Hình 4.6b:
Hình 4.6c:
Hình 4.6d:
B M
-1
M
G
u z x z
z
B M
-1
M
G
u x z
S - G
z
B M
-1
M
G
w x z
T S - G M
-1
Bộ điều khiển phản hồi dương
B M
-1
M
G
u x z
M
-1 S-G
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 46
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Với việc chuyển đổi trạng thái nhờ ma trận modal M như vậy thì mạch
phản hồi chính là ma trận đường chéo chứa các điểm cực của hệ. Do đó,
muốn hệ thống nhận tất cả các giá trị cho trước si , i = 1,2, …,n làm giá
trị riêng ta chỉ cần nối song song với G một khối khác có S -G (Hình
4.6b) trong đó:
1
2
0 0
0 0
( )
0 0
i
n
s
s
S diag s
s
Chứng minh:
Từ sơ đồ khối của hệ ta có mô hình trạng thái:
1 1
1 1 1
1
( )
dz
G S G z M Bu S z M Bu
dt
d x
M SM x M Bu
dt
MSM x Bu
Do đó hệ sẽ có các điểm cực là giá trị riêng của MSM -1. Nhưng giá trị
riêng của MSM -1 cũng là giá trị riêng của S vì MSM -1 và S là hai ma
trận tương đương, nên hệ sẽ có các điểm cực là si, i = 1,2, …,n (Cũng là
các giá trị riêng của S). Suy ra điều phải chứng minh.
Việc còn lại là phải đưa hệ trong hình 4.6b về dạng thực hiện được, tức
là về dạng mà điểm hồi tiếp phải là điểm trạng thái x và đầu ra của khâu
hồi tiếp phải kết hợp được với u. Áp dụng quy tắc về đại số sơ đồ khối,
trước tiên dễ dàng có ngay sơ đồ khối như hình 4.6c vì M là ma trận
không suy biến.
Để tiếp tục, ta chuyển điểm hồi tiếp tới trước khâu B. Vấn đề sẽ rất đơn
giản nếu B là ma trận không suy biến. Khi đó ta chỉ cần chọn:
T = (M
-1
B)
-1
= B
-1
M (4.13)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 47
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
là được và bộ điều khiển phản hồi âm R khi đó sẽ làl:
R = -T(S-G)M
-1
(4.14)
Song nói chung do B không phải ma trận vuông (B có n hàng, r cột với n
>r) nên tích M
-1B cũng có n hàng, r cột và do đó không thể tính T
theo (4.13). Nếu như tích M -1B có hạng là r thì ta có thể giả sử rằng r
véctơ hàng đầu tiên của nó là độc lập tuyến tính. Điều giả sử này hoàn
toàn không làm mất tính chất tổng quát của phương pháp vì tích M -1B
phụ thuộc vào M nên lúc nào ta cũng có thể sắp xếp lại thứ tự các véctơ
riêng bên phải của A trong M để có được r véctơ hàng đầu tiên trong
M
-1B là độc lập tuyến tính.
Khi M
-1B có r véctơ hàng đầu tiên là độc lập tuyến tính, tức là:
M
-1
B =
r
n r
K
K
(4.15)
Trong đó Kr là ma trận vuông không suy biến bao gồm r véctơ hàng đầu
tiên của M -1B, thì thay vì xác định T theo (4.13) ta chỉ lấy Tr ; à ma
trận nghịch đảo của Kr:
Tr = Kr
-1
(4.16)
Lúc này, do Tr chỉ còn là ma trận kiểu r x r nên công thức (4.14) cũng phải
được sửa đổi lại cho phù hợp với phép nhân ma trận như sau:
R = -Tr(Sr - Gr)Mr
-1
(4.17)
Trong đó Sr, Gr là các ma trận vuông kiểu r x r định nghĩa như sau:
1
2
0 0
0 0
0 0
r
n
s
s
S
s
,
1
2
0 0
0 0
0 0
r
n
g
g
G
g
(4.18)
Và Mr
-1
là ma trận gồm r véctơ hàng đầu tiên của M -1.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 48
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Để biểu diễn được các công thức (4.15),(4.16) dưới dạng gọn hơn, ta sử
dụng một tính chất sau của đại số ma trận. Nếu:
M = (a1, ... ,an)
là ma trận modal của A, trong đó ai , i = 1,2, ..., n là các véctơ riêng bên
phải của A ứng với các giá trị riêng gi , i = 1, 2, ..., n của nó thì khi biến
đổi M-1 về dạng:
1
1 1
1( ,..., )
T
n
T
n
b
M a a
b
(4.19)
Các véctơ b1, ... , bn lại chính là những véctơ riêng bên trái của A ứng với gi, i
= 1,2, ...,n , tức là
bi
T
(giI-A) = 0
T
với mọi i = 1,2, ..., n (4.20)
Với tính chất vừa nêu trên của ma trận A thì rõ ràng có:
1
1
T
r
T
r
b
M
b
,
1
1
T
r
T
r
b B
T
b B
(4.21)
Ta đi đến thuật toán xác định bộ điều khiển R dịch chuyển điểm cực cho đối
tượng có hạng của B là r và A là ma trận giống đường chéo, như sau:
- Xác định r theo véctơ riêng bên trái b1, ..., br của A theo công thức
(4.20)
- Tính Mr
-1
và Tr theo công thức (4.21)
- Xác định Sr , Gr từ gi , si, i = 1,2, ... , n theo (4.19)
- Tính R theo công thức (4.17)
Bộ điều khiển R tổng hợp theo thuật toán trên chỉ dịch chuyển được r điểm
cực gi , i = 1,2, ..., r trong số n điểm cực của đối tượng (giá trị riêng của A) tới
r giá trị mong muốn si , i = 1,2, ..., r. Thuật toán không làm thay đổi vị trí các
điểm cực còn lại của đối tượng, tức là hệ kín thu được sẽ có các điểm cực là
s1, ..., sr, gr+1, ..., gn.
Chứng minh:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 49
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Do giá trị riêng của ma trận (điểm cực của hệ) bất biến với phép biến đổi
tương đương nên giá trị riêng của A -BR cũng là giá trị riêng của:
1 1 1 1
1
1
1
( ) ( )
( ) ( ,..., )
r r r r
T
r
nr r r
n r r
r
M A BR M G M BRM G M BT S G M M
b
K
G K S G a a
K
b
Nhưng vì:
T
i jb a
=
1
0
neu i j
neu i j
nên:
1
1
( ) ( )( , )
r
r r r
n r r
I
M A BR M G S G I
K K
Trong đó Ir là ma trận đơn vị kiểu r x r, Suy ra:
1
1 1
1
1
( ) ( , )
( )
0 0 0
0 0 0
0
0
r r r
r r
n r r n r r r r
r
r
n
I S G
M A BR M G S G G
K K K K S G
s
s
g
g
Với
là một số thực nào đó. Từ đẳng thức sau cùng ta suy ra được điều phải
chứng minh.
Như vậy bộ điều khiển R không chuyển được hết tất cả n điểm cực gi , i = 1,2,
..., n của đối tượng tới n giá trị mới si , i = 1,2, ..., n như mong muốn mà chỉ
chuyển được r trong số chúng, nếu như B có hạng là r. Song với kết quả trên
thì điều đó hoàn toàn không hạn chế khả năng ứng dụng của thuật toán vì hai
lý do sau:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 50
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
1. Thông thường, ở các bài toán tổng hợp theo nguyên lý cho trước
điểm cực ít khi người ta đặt vấn đề dịch chuyển tất cả n điểm cực
mà chỉ những điểm cực mang tính quyết định tới sự thay đổi chất
lượng của hệ thống. Nói cách khác, thuật toán sẽ được áp dụng trực
tiếp cho bài toán có số các điểm cực phải dịch chuyển là r ít hơn số
các điểm cực vốn có của đối tượng là n.
2. Trong trường hợp số các điểm cực phải dịch chuyển lại nhiều hơn r
hoặc phải dịch chuyển toàn bộ n điểm cực của đối tượng thì dựa vào
chứng minh phần trên nói rằng những điểm cực được dịch chuyển sẽ
là các điểm cực được sắp xếp trong Sr cũng như trong Gr và thuật
toán không làm thay đổi vị trí những điểm cực còn lại, ta có thể lần
lượt thực hiện các bước sau:
a. Sử dụng thuật toán đã nêu để xác định bộ điều khiển R1 nhằm
dịch chuyển r điểm cực gi, i = 1,2, ... , r tới si, i = 1,2, ...,r
b. Xem hệ thống gồm đối tượng và bộ điều khiển R1 đã tìm
được như một đối tượng mới.Vậy thì đối tượng mới này sẽ có
các điểm cực là s1, ..., sr , gr+1, ...,gn. Sắp xếp lại các điểm cực,
chẳng hạn như theo thứ tự g1, ..., gn-r, sn-r+1, ..., sn rồi lại sử
dụng thuật toán một lần nữa để tìm bộ điều khiển R2 thứ hai
nhằm chuyển r trong số n -r điểm cực g1, ... ,gn-r tới các
điểm mới s1, ..., sn-r
Đối tượng
điều khiển
R1
R2
Đối tượng mới
- -
x
Hình 4.7: Điều khiển cascade
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 51
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
c. Cứ như vậy, ta thực hiện bước b nhiều lần để có được các bộ
điều khiển Rk lồng nhau cho tới khi đã chuyển được hết tất cả
các điểm cực. Cách tổng hợp những bộ điều khiển Rk lồng
nhai như vậy gọi là điều khiển cascade
d. Bài toán điều khiển phản hồi trạng thái tối ưu
Thiết kế bộ điều khiển LQR phản hồi dương
Cho hệ có mô hình:
dx
Ax Bu
dt
,
,n n n mA B
Thông thường, nếu hệ ổn định thì khi không bị kích thích hệ luôn có xu
hướng tiến về điểm trạng thái cân bằng (equilibrium point), tức là điểm mà
khi không có tác động từ bên ngoài (u = 0) hệ sẽ nằm nguyên tại đó (
0
dx
dt
).
Như vậy rõ ràng điểm trạng thái cân bằng phải là nghiệm của:
Ax = 0
Và nếu có giả thiết A là ma trận không suy biến thì hệ tuyến tính
dx
Ax Bu
dt
luôn chỉ có một điểm cân bằng là gốc toạ độ 0
Xét bài toán tìm bộ điều khiển R tĩnh, phản hồi trạng thái (Hình vẽ) để điều
khiển đối tượng
dx
Ax Bu
dt
,
,n n n mA B
dx
Ax Bu
dt
R
-
w u y
x
Hình 4.8: Thiết kế bằng phản hồi trạng thái
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 52
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Những phương pháp tìm R sao cho hệ có được chất lượng phản ánh bởi vị trí
điểm cực đã được mô tả ở phần đầu chương. ở đây, ta sẽ làm quen với một
phương pháp thiết kế khác sao cho sau khi bị nhiễu đánh bật ra khỏi điểm cân
bằng (hoặc điểm làm việc) đến một điểm trạng thái x0 nào đó, bộ điều khiển R
sẽ kéo được hệ từ x0 về gốc toạ độ 0 (hay điểm làm việc cũ) và trong quá trình
trở lại này sự tổn hao năng lượng, đánh giá bởi phiếm hàm mục tiêu:
0
1
( , ) ( ) min
2
T T
Q x u x Ex u Fu dt
(4.22)
là nhỏ nhất. Bài toán này còn có tên gọi là LQR (linear quadratic regulator)
Để bài toán có nghiệm, trong (4.22) ma trận E được giả thiết là ma trận đối
xứng xác định không âm và F là ma trận đối xứng xác định dương, tức là:
E
T
= E, a
T
Ea > 0 với mọi véctơ a
F
T
= F, a
T
Fa > 0 với mọi véctơ a
và:
a
T
Fa = 0 khi và chỉ khi a = 0
Do mục đích đặt ra của bài toán có chứa nhiệm vụ là bộ điều khiển phải đưa
hệ đi được từ mọi điểm trạng thái đầu tuỳ ý x0 về gốc toạ độ 0 (hay điểm
trạng thái làm việc cũ) nên nếu tồn tại một bộ điều khiển R thoả mãn nhiệm
vụ đặt ra, thì chắc chắn R sẽ làm cho hệ kín ổn định (theo nghĩa Lyapunov).
Nói cách khác với R tìm được, ma trận A +BR của hệ kín (phản hồi dương):
( )
dx
A BR x Bw
dt
sẽ có các giá trị riêng nằm bên trái trục ảo.
Nhưng trước khi tìm R, có lẽ ta nên xác định xem tín hiệu tối ưu u(t) mà nó
phải tạo ra cần có những tính chất gì?
Giả sử u(t) là tín hiệu điều khiển được tạo bởi R đã thoả mãn điều kiện tối ưu
(4.22), tức là trong số tất cả các tín hiệu
( )u t
đưa hệ từ x0 về gốc toạ độ 0 thì
u(t) sẽ là véctơ tín hiệu mà:
0 0
1 1
( ) ( ) ( ) ( )
2 2
T T T T
Q u x Ex u Fu dt Q u x Ex u Fu dt
(4.23)
Bây giờ ta xét đáp ứng của đối tượng với một tín hiệu khác có sai lệch nhỏ
u
so với u(t), tức là ứng với
( ) ( ) ( )uu t u t t
.
Gọi
( ) ( ) ( )ux t x t t
là quỹ đạo trạng thái tương ứng của đối tượng cũng đi từ
x0 về gốc toạ độ 0 khi được kích thích bởi
( )u t
. Vậy thì:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 53
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
dx
Ax Bu
dt
và
( )
( ) ( )x x u
d x
A x B u
dt
Suy ra:
0x xx u x u
d d
A B A B
dt dt
(4.24)
Ngoài ra, do quỹ đạo
( ) ( ) ( )xx t x t t
cũng đi từ x0 về gốc toạ độ 0 giống như
x(t) nên:
(0) ( ) 0x x
(4.25)
Tiếp theo ta xét ảnh hưởng của sự biến phân u(t) thành
( ) ( )uu t t
đối với giá
trị của phiếm hàm mục tiêu:
0
1
( ) [( ) ( ) ( ) ( )]
2
T T
u x x u uQQ Q u x E x u F u dt
(4.26)
Trừ vế với vế của (4.25) và (4.23) được:
0 ( ) ( )uQ Q u Q u
0
0
1
( )
2
( )
T T T T T T
x x x x u u u u
T T
x u
x E Ex E u F Fu F dt
x E u F dt
(4.27)
Vì E, F là hai ma trận đối xứng và do
, 0u x
nên
( ) 0
T T
x x u uE F
Để kết hợp được điều kiện biên (4.24) và (4.27) ta tạo ra tích vô hướng của
véctơ 0 trong (4.24) bằng cách nhân hai vế của nó với một véctơ pT bất kỳ:
( ) 0T x x u
d
p A B
dt
(4.28)
Rồi cộng với (4.27) sẽ được:
0
[ ( )]
T T T x
x u uQ
d
x E u F p A x B dt
dt
(tích phân toàn phần)
0
( ) ( )
0
T
T T T T T
x u x
d p
p p B u F p A x E dt
dt
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 54
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
0
( ) ( )
T
T T T T
xu
d p
p B u F p A x E dt
dt
Nếu như trong vô số các véctơ pT thoả mãn (4.28) ta chọn:
( ) ( )
T T T T
d p
p A x E A p Ex
dt
và sử dụng ký hiệu hàm Hamilton:
H = p
T
(Ax+Bu) -
1
( )
2
T T
x Ex u Fu
(4.29)
thì
0
uQ
H
dt
u
(4.30)
Trong đó
H
u
là ký hiệu chỉ ma trận Jacobi của H, tức là:
1
( , , )
r
H H H
u u u
Chú ý: Ký hiệu đạo hàm được sử dụng là đạo hàm Jacobi:
( ) ( )
,
T
Td Lx d x LL L
dx d x
Từ (4.27) và (4.30) ta rút ra được kết luận:
Định lý: Nếu u(t) là tín hiệu điều khiển tối ưu thì tín hiệu đó phải thoả
mãn:
0
TH
u
Trong đó H là hàm Hamiton định nghĩa theo (4.29). Ngoài ra cùng với ký
hiệu của hàm Haminton thì
T
dx H
dt p
; Td p H
dt x
Và chúng được gọi là phương trình Euler – Lagrange.
Chứng minh:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 55
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Nếu
H
u
không đồng nhất bằng 0T thì khi chọn
u
= TH
u
Trong đó
là số
dương đủ nhỏ để
uu
vẫn còn nằm trong lân cận u thì (4.30) có dạng:
2
0 0
0uQ
H H
dt dt
u u
Và đó là điều phi lý với (4.27) Suy ra ĐFCM
Định lý: Nếu u(t) là tín hiệu điều khiển tối ưu thì tín hiệu đó phải thoả mãn
1( ) ( )Tu t F B p t
Chứng minh:
Nội dung định lý này được suy ra trực tiếp từ định lý trên và công thức (4.29)
10 0
T
T TH B p Fu u F B p
u
Suy ra ĐFCM
Định lý trên chỉ ra rằng giữa tín hiệu u(t) tối ưu và biến đồng trạng thái p(t) có
quan hệ tĩnh. Do khi w(t) = 0 thì giữa u(t) và véctơ trạng thái x(t) cũng có một
quan hệ tĩnh
u(t) = Rx(t)
nên giữa p(t) và x(t) cũng phải có quan hệ tĩnh tương ứng. Nếu gọi quan hệ đó
là:
dx
Ax Bu
dt
R
-
w u y
x
Hình 4.9: Thiết kế bằng phản hồi trạng thái
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 56
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
p(t) = Kx(t)
Ta sẽ được:
( ) ( )T T
dx dp
K A p Ex E A K x
dt dt
( ) ( )TK Ax Bu E A K x
(thay
d x
Ax Bu
dt
)
1( ) ( )T TK Ax BF B p E A K x
(thay u =
1 TF B p
)
1( ) ( )T TKA BF B pK x E A K x
(thay p = Kx)
1 T TKA BF B pK E A K
1 T TKBF B K KA A K E
(4.31)
Phương trình (4.31) cuối cùng là công thức cho phép xác định quan hệ K
(tĩnh) phải có giữa p(t) và x(t). Nó có tên gọi là phương trình Riccati.
Với K được xác định theo (4.31), bộ điều khiển R cần tìm sẽ là:
u(t) = F
-1
B
T
p(t) = F
-1
B
T
Kx(t)
1 TR F B K
(4.32)
Bộ điều khiển R theo (4.32) được xây dựng để đưa hệ kín từ một điểm trạng
thái x0
tuỳ ý về gốc toạ độ 0 . Như vậy sẽ có câu hỏi đặt ra là nó có thực sự
đưa hệ về lại điểm làm việc cũ (bao gồm cả điểm 0) hay không sau khi bị
nhiễu tức thời tác động, trong đó điểm làm việc cũ là điểm được tạo bởi tín
hiệu lệnh w(t) ở chế độ xác lập. Ta sẽ thấy rằng để hệ đến được trạng thái
mong muốn thì ít nhất tín hiệu điều khiển đối tượng u(t) phải làm theo sai
lệch giữa trạng thái mong muốn (được tạo bởi tín hiệu lệnh) và trạng thái thực
có x(t) của đối tượng. Nói cách khác ta phải có R ngược dấu với B trong
(4.32) hay K phải là ma trận xác định âm. Ngoài ra, do có giả thiết E, F đối
xứng nên nghiệm K của (4.32) cũng là ma trận đối xứng.
Tổng kết lại các kết quả trên, ta đến được thuật toán tìm bộ điều khiển R, tối
ưu theo nghĩa
0
1
( , ) ( ) min
2
T T
Q x u x Ex u Fu dt
, phản hồi dương trạng thái
gồm hai bước như sau:
1. Xác định ma trận K đối xứng, xác định âm là nghiệm của phương trình
Riccati (4.31). Ma trận K xác định âm khi và chỉ khi ma trận –K xác
định dương. Công cụ để kiểm tra tính xác định dương của một ma trận
là định lý Sylvester (Trang 276: Lý thuyết điều khiển tuyến tính –
Nguyễn Doãn Phước)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 57
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
2. Xác định R từ K theo công thức: 1 TR F B K
Quay lại bài toán thiết kế bộ quan sát Luenberger, ta thấy rằng, Bài toán xác
đinh bộ quan sát trạng thái Luenberger chính là bài toán thiết kế bộ điều khiển
cho trước điểm cực ứng với hệ đối ngẫu của đối tượng đã cho. Điều kiện để
áp dụng được phương pháp thiết kế cho trước điểm cực là đối tượng phải điều
khiển được thì nay, thông qua hệ đối ngẫu được chuyển thành điều kiện đối
tượng phải quan sát được thì mới tồn tại bộ quan sát.
Ta đi đến thuật toán tìm L của bộ quan sát trạng thái Luenberger cho đối
tượngT
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
quan sát được gồm 2 bước như sau:
1. Chọn trước n giá trị s 1 ,...s n có phần thực âm ứng với thời gian
T mong muốn để quan sát tín hiệu vào ra. C ác giá trị s
1 ,...s n được chọn nằm càng xa trục ảo về phía trái (có phần thực
càng nhỏ càng tốt ) so với giá trị riêng của A thì thời gian T
sẽ càng ngắn và do đó sai lệch e (t ) càng nhanh tiến về 0.
2. S ử dụng các phương pháp đã biết như R oppenecker ,
M odal... để tìm bộ điều khiển L T phản hồi trạng thái gán
điểm cực s 1 ,...s n cho đối tượng :
dx /dt =A
T
x + C
T
u
Một điều cần chú ý là bộ quan sát trạng thái thường được sử dụng kèm với bộ
điều khiển phản hồi trạng thái:
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
( )
dx
Ax Bu L y Cx Du
dt
R
w
-
u y
y
x
Hình 4.10: Sử dụng kết hợp bộ quan sát trạng
thái và bộ điều khiển phản hồi trạng thái
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 58
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Nói cách khác, trạng thái xấp xỉ
x
(t) tìm được sẽ là tín hiệu đầu vào của bộ
điều khiển. Bởi vậy thời gian xác định trạng thái xấp xỉ
x
(t) của đối tượng
không thể chậm hơn thời gian thay đổi trạng thái
( )x t
của bản thân đối
tượng. Từ đây suy ra điều kiện tiên quyết để chọn những giá trị s1, ... ,sn là
chúng không những phải nằm bê trái các điểm cực của đối tượng mà còn phải
nằm bên trái các điểm cực của hệ kín (giá trị riêng A -BR)
4.2. Các bộ quan sát trạng thái tuyến tính khác
4.2.1.Bộ quan sát Kalman
Với bộ quan sát trạng thái Luenberger, phải sau khoảng thời gian T nhất định,
ta mới phát hiện được sự thay đổi trạng thái x(t) trong đối tượng. Điều này đã
hạn chế khả năng ứng dụng của nó, tức là nó chỉ sử dụng được khi nhiễu tác
động vào hệ thống là nhiễu tức thời và khoảng thời gian giữa hai lần nhiễu tác
động không được nhỏ hơn T.
Đã có lúc người ta tìm cách nâng cao khả năng ứng dụng cho bộ quan sát
Lueberger bằng cách giảm thời gian quan sát T thông qua việc chọn các giá trị
riêng s1, ..., sn càng xa trục ảo về phía trái. Song điều này lại gặp sự giới hạn
bởi khả năng tích hợp bộ quan sát, vì không bao giờ ta có thể tích hợp được
một thiết bị kỹ thuật có hằng số thời gian nhỏ tuỳ ý (hằng số thời gian càng
nhỏ, giá trị riêng nằm càng xa trục ảo về phía trái). Những thiết bị có hằng số
thời gian rất nhỏ đến nỗi có thể bỏ qua được (quán tính gần bằng 0) là
không tồn tại trong thực tế.
Để loại bỏ nhược điểm trên của bộ quan sát Luenberger một cách triệt
để, Kalman đã đề nghị phải xét luôn sự tham gia của các tín hiệu nhiễu nx(t)
và
( )yn t
của đối tượng trong quá trình xác định ma trận L của bộ quan sát.
Nói cách khác mô hình mô tả đối tượng phải thể hiện được sự tham gia của
tín hiệu nhiễu.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 59
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Xét đối tượng bị nhiễu nx(t) và
( )yn t
tác động mô tả bởi:
x
y
dx
Ax Bu n
dt
y C x Du n
(4.33)
Hai tín hiệu ngẫu nhiên nx(t) và
( )yn t
được giả thiết là:
- Chúng là tín hiệu ngẫu nhiên egodic
- Chúng có kỳ vọng (giá trị trung bình) bằng 0, tức là
0
x yn n
m m
- Hàm hỗ tương quan của chúng có dạng xung Dirac:
( ) ( )
x
T
x xn xr M n n N
( ) ( )
y
T
y yn yr M n n N
Trong đó M [.] là ký hiệu cho phép lấy giá trị trung bình (kỳ vọng).
Nx và
yN
là hai ma trận hằng.
- Chúng không tương quan với nhau,
( )yn t
không tương quan với trạng
thái x(t) và nx(t) không tương quan với trạng thái
( )x
ở thời điểm trước
đó (
t
) , tức là:
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
u y
y
x
Hình 4.11: Bộ quan sát trạng thái của Kalman
( )
dx
Ax Bu L y Cx Du
dt
nx ny
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 60
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
[ ( )]
T T T
x y y xM n n M n x M n x
Bộ quan sát trạng thái của Kalman cũng có mô hình giống như bộ quan sát
của Luenberger tức là:
( )
dx
Ax Bu L y y Du
dt
y Cx
(4.34)
Nhưng khác với Luenberger, Kalman đã tìm L sao cho:
2
1
[ ] [ ] min!
n
T
i
i
Q M e e M e
(2.35)
Trong đó: e(t) = x(t)-
( )x t
. Từ (2.34) và (2.35) ta có:
( ) ( ) ( )
( )
x y
yx
de d x x
A x x n LC x x Ln
dt dt
A LC e n Ln
Suy ra:
( ) ( )( )
0
0
( ) [ ( ) ( )]
t
A LC t A LC t
x ye t e e e n Ln d
(2.36)
Thay (2.25) vào (2.24) có để ý đến các giả thiết về nx(t) và
( )yn t
, sau đó tìm L
để Q có giá trị nhỏ nhất bằng cách xác định nghiệm của
Q
L
với
Q
L
là ký
hiệu chỉ ma trận Jacobi của Q, ta sẽ nhận được:
L
T
=
1
yN CP
(2.37)
Trong đó P là nghiệm của phương trình Riccati:
1T T
y xPC N CP PA AP N
(2.38)
Điều thú vị ở đây là các công thức (2.37), (2.38) để xác định bộ quan sát trạng
thái Kalman hoàn toàn giống như ở bài toán thiết kế bộ điều khiển tối ưu phản
hồi trạng thái (LQR) (Đã trình bày ở phần trước), trong đó vai trò của đối
tượng
dx
Ax Bu
dt
nay được thay bằng hệ đối ngẫu với nó nhưng không có
nhiễu:
T Tdx A x C u
dt
(2.39)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 61
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
và hàm mục tiêu
0
1
( , ) ( ) min
2
T T
Q x u x Ex u Fu dt
thì được thay bởi:
0
1
( )
2
T T
K x yQ x N x u N u dt
(2.40)
Từ đây ta đến được thuật toán tìm L cho bộ quan sát trạng thái Kalman theo
mô hình
( )
dx
Ax Bu L y y Du
dt
y Cx
gồm các bước như sau:
1. Xác định hai ma trận Nx và
yN
là ma trận hàm hỗ tương quan của nx(t),
( )yn t
2. Thiết kế bộ điều khiển tối ưu phản hồi trạng thái LT phản hồi âm (Bộ
điều khiển LQR) cho đối tượng đối ngẫu
T Tdx A x C u
dt
và phiếm hàm
mục tiêu
0
1
( )
2
T T
K x yQ x N x u N u dt
3. Thay L tìm được vào
( )
dx
Ax Bu L y y Du
dt
y Cx
để có bộ quan sát.
4.2.2.Bộ điều khiển tối ưu phản hồi đầu ra LQG
Bây giờ ta chuyển sang bài toán tổng quát hơn là thiết kế bộ điều khiển tối ưu
phản hồi tín hiệu ra cho đối tượng có nhiễu tín hiệu vào ra mô tả bởi
x
y
d x
Ax Bu n
dt
y C x Du n
sao cho với nó có được:
0
1
( ) min
2
T T
RQ x Ex u Fu dt
(2.41)
Bộ điều khiển phản hồi đầu ra LQG (linear quadratic Gaussian), mô tả ở hình
vẽ sau là bộ điều khiển bao gồm một bộ điều khiển phản hồi trạng thái tối ưu
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 62
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
LQRR
được thiết kế theo thuật toán đã trình bày ở phần trên, tức là cho đối
tượng không có sự tác động của nhiễu (bài toán LQR)
d x
Ax Bu
dt
y C x Du
(2.42)
và phiếm hàm mục tiêu (2.41), còn sự ảnh hưởng của nhiễu nx(t),
( )yn t
sẽ
được giám sát (được lọc) bởi bộ quan sát trạng thái Kalman
( )
dx
Ax Bu L y y Du
dt
y Cx
Trong đó L được xác định theo LT =
1
yN CP
và P là nghiệm của phương trình
Riccati
1T T
y xPC N CP PA AP N
Như vậy để thiết kế bộ điều khiển LQG ta phải sử dụng hai lần thuật toán
thiết kế bộ điều khiển LQR:
dx
Ax Bu
dt
y C x Du
u y
y
x
Hình 4.12: Hệ thống điều khiển LQG(linear quadratic Gaussian)
( )
dx
Ax Bu L y Cx Du
dt
nx ny
1 T
LQRR F B L
w
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 63
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
- Lần thứ nhất là để xây dựng bộ điều khiển phản hồi trạng thái tối ưu
LQRR
cho đối tượng
( )
dx
Ax Bu L y y Du
dt
y Cx
thoả mãn
0
1
( ) min
2
T T
RQ x Ex u Fu dt
- Lần thứ hai là để xác định ma trận L của bộ quan sát Kalman theo công thức
L
T
=
1
yN CP
với P là nghiệm của phương trình Riccati
1T T
y xPC N CP PA AP N
, hay L
T
chính là bộ điều khiển phản hồi trạng thái tối ưu LQR cho đối tượng
đối ngẫu
T Tdx A x C u
dt
và phiếm hàm mục tiêu
0
1
( )
2
T T
K x yQ x N x u N u dt
4.3. Kết luận về chất lượng hệ kín: NGUYÊN LÝ TÁCH
Bây giờ ta sẽ khảo sát sự ảnh hưởng của bộ quan sát trạng thái đối với chất
lượng hệ kín phản hồi đầu ra thông qua vị trí các điểm cực của chúng.
Trước tiên ta xét hệ kín phản hồi đầu ra mô tả:
Đối tượng
điều khiển
Bộ quan sát trạng thái
xR
w
-
u y
y
x
Hình 4.13: Hệ kín phản hồi trạng thái sử dụng bộ
quan sát trạng thái
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 64
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Bao gồm bộ điều khiển phản hồi trạng thái và bộ quan sát trạng thái
Luenberger ở mạch hồi tiếp. Do điểm cực của hệ thống không thay đổi theo
véctơ tín hiệu đầu vào w(t) nên để đơn giản ta sẽ khảo sát hệ thống khi không
bị kích thích, tức là khi w(t) = 0 .
Với w(t) = 0 thì:
, ,
( ) ( )
u Rx y C x y C x
d x
Ax Bu Ax BRx
dt
d x
Ax Bu L y y LC x A LC BR x
dt
Bởi vậy khi ghép chung các phương trình đó lại với nhau sẽ được
x A BR xd
x LC A LC BR xdt
và điểm cực của hệ sẽ là nghiệm của:
det 0
sI A BR
LC sI A LC BR
(2.43)
Do định thức của ma trận không thay đổi nếu ta thêm hoặc bớt nội dung của
một hàng hay một cột giá trị gồm tổ hợp tuyến tính của những hàng hay cột
khác, nên phương trình (2.43) sẽ tương đương với:
det 0
det 0
det( )det( ) 0
sI A BR BR
sI A BR sI A LC BR
sI A BR BR
sI A LC
sI A BR sI A LC
Hoàn toàn tương tự ta cũng có cho hệ LQG sử dụng bộ quan sát Kalman vì
khi so sánh với bộ quan sát Luenberger, thì hai bộ quan sát này chỉ khác nhau
ở phương thức xác định ma trận L:
- Luenberger xác định theo nguyên tắc cho trước điểm cực.
- Kalman xác định theo cực tiểu phiếm hàm mục tiêu.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 4: Quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 65
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Từ đây ta rút ra được khẳng định:
Định lý: Bộ quan sát trạng thái của Luenberger và của Kalman không làm
thay đổi vị trí các điểm cực cũ det (sI-A+BR) = 0 của hệ thống. Nó chỉ
đưa thêm vào hệ thống các điểm cực mới là nghiệm của det (sI-A+LC) =
0. Điều này cho thấy ở hệt tuyến tính, việc thiết kế bộ điều khiển phản hồi
tín hiệu ra là tách được thành hai bài toán riêng biệt gồm bài toán thiết kế
bộ điều khiển ph¶n håi tr¹ng th¸i vµ bµi to¸n thiÕt kÕ bé quan s¸t tr¹ng th¸i
(Nguyªn lý t¸ch)
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 65
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Chương 5
NGHIÊN CỨU KHẢ NĂNG GHÉP CHUNG BỘ ĐIỀU KHIỂN PHẢN
HỒI TRẠNG THÁI TÁCH KÊNH VỚI BỘ QUAN SÁT TRẠNG THÁI
5.1. Mô phỏng hệ MIMO tuyến tính 2 đầu vào 2 đầu ra
5.1.1 Đối tượng thứ nhất
Xét đối tượng MIMO1: 1 1 0 1 0
1 2 1 0 0
0 1 3 0 1
0 1 0
0 0 1
d x
x u
dt
y x
Sử dụng phần mềm Matlab Simulink để mô phỏng hệ. Sơ đồ mô phỏng như
sau:
Hình 5.1: Sơ đồ simulink mô phỏng đối tượng MIMO 1
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 66
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Với A, B, C là các khối Matrix Gain.
Ma trận A =
1 1 0
1 2 1
0 1 3
; Ma trận B =
1 0
0 0
0 1
; Ma trận C =
0 1 0
0 0 1
Sử dụng 2 khối tín hiệu đầu vào dạng Step.
1 khối Mux, 1 khối DeMux, 1 khối Scope và 1 khối cộng tín hiệu trong sơ đồ.
Giả sử đầu tiên ta cho 2 tín hiệu đầu vào lần lượt là:
tín hiệu step 1 : biên độ = 2 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 1 ở thời gian 10s
Chạy mô phỏng, ta có đáp ứng của hệ như sau:
Hình 5.2: Đáp ứng của hệ khi cho tín hiệu đầu vào
tín hiệu step 1 : biên độ = 2 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 1 ở thời gian 10 s
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 67
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Giả sử ta thay đổi tín hiệu đầu vào 1 và giữ nguyên tín hiệu đầu vào 2.
tín hiệu step 1 : biên độ = 3 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 1 ở thời gian 10s
Chạy mô phỏng, ta có đáp ứng của hệ như sau:
Nhận xét: Khi thay đổi tín hiệu vào 1 thì cả 2 tín hiệu đầu ra đều thay đổi.
Hình 5.3: Đáp ứng của hệ khi cho tín hiệu đầu vào
tín hiệu step 1 : biên độ = 3 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 1 ở thời gian 10 s
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 68
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Giả sử ta thay đổi tín hiệu đầu vào 2 và giữ nguyên tín hiệu đầu vào 1.
tín hiệu step 1 : biên độ = 2 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 5 ở thời gian 8s
Chạy mô phỏng, ta có đáp ứng của hệ như sau:
Hình 5.4: Đáp ứng của hệ khi cho tín hiệu đầu vào
tín hiệu step 1 : biên độ = 2 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 5 ở thời gian 8 s
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 69
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Nhận xét: Khi thay đổi tín hiệu vào 2 thì cả 2 tín hiệu đầu ra đều thay đổi.
Tương tự, ta có thể thay đổi 1 trong hai tín hiệu đầu vào đến những giá trị
biên độ và thời gian khác nhau nhưng đều nhận thấy kết quả là đáp ứng của
hệ thay đổi cả ở 2 đầu ra.
Vậy có thể kết luận rằng, ở hệ MIMO tuyến tính các đầu vào có sự ảnh hưởng
đến tất cả các đáp ứng đầu ra. Mỗi sự thay đổi của tín hiệu đầu vào đều làm
thay đổi tín hiệu đầu ra.
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 70
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
5.1.2. Đối tượng thứ hai
Xét đối tượng MIMO2:
0 0 2 0 1
1 0 4 1 2
0 1 3 1 1
1 0 1
0 1 1
d x
x u
dt
y x
Sử dụng phần mềm Matlab Simulink để mô phỏng hệ. Sơ đồ mô phỏng như
sau:
Hình 5.5: Sơ đồ simulink mô phỏng đối tượng MIMO 2
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 71
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Với A, B, C là các khối Matrix Gain.
Ma trận A =
0 0 2
1 0 4
0 1 3
Ma trận B =
0 1
1 2
1 1
Ma trận C =
1 0 1
0 1 1
Sử dụng 2 khối tín hiệu đầu vào dạng Step.
1 khối Mux, 1 khối DeMux, 1 khối Scope và 1 khối cộng tín hiệu trong sơ đồ.
Giả sử đầu tiên ta cho 2 tín hiệu đầu vào lần lượt là:
tín hiệu step 1 : biên độ = 2 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 1 ở thòi gian 10s
Chạy mô phỏng, ta có đáp ứng của hệ như sau:
§iÒu khiÓn t¸ch kªnh hÖ tuyÕn tÝnh b»ng ph¶n håi ®Çu ra theo nguyªn lý t¸ch
Ch•¬ng 5: Nghiªn cøu kh¶ n¨ng ghÐp chung bé ®iÒu khiÓn ph¶n håi tr¹ng th¸i
t¸ch kªnh víi bé quan s¸t tr¹ng th¸i
Page: 72
Số hóa bởi Trung tâm Học liệu – Đại học Thái Nguyên
Giả sử ta thay đổi tín hiệu đầu vào 1 và giữ nguyên tín hiệu đầu vào 2.
tín hiệu step 1 : biên độ = 3 ở thời gian 1s
tín hiệu step 2 : biên độ = 1 ở thời gian 10s
Chạy mô phỏng, ta có đáp ứng của hệ như sau:
Hình 5.6: Đáp ứng của hệ MIMO 2 khi cho tín hiệu đầu vào
tín hiệu step 1 : biên độ = 2 ở thời gian 1s
Các file đính kèm theo tài liệu này:
- LUẬN VĂN THẠC SĨ- ĐIỀU KHIỂN TÁCH KÊNH HỆ TUYẾN TÍNH BẰNG PHẢN HỒI ĐẦU RA THEO NGUYÊN LÝ TÁCH.pdf